Chương 1: Bỏ thuốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay không hiểu tại sao mọi thứ lại như thế này.
Trong một căn phòng chìm trong màu sắc của bóng tối, Tay bị khóa bằng một sợi xích đủ dài, và một dải lông trắng tinh được quấn quanh cổ tay mảnh khảnh của anh. " Tỉnh táo lại" , có lẽ đó là chút lý trí cuối cùng còn sót lại trong con người của anh, Tay tự nhủ. Lồng ngực phập phồng không ngừng, thi thoảng xen lẫn vài tiếng rên rỉ cho thấy tình trạng khó khăn của Tay lúc này. Tay tuyệt vọng nhìn lên trần nhà trước mặt, không hiểu chuyện gì đã xảy ra với Vegas – kẻ đã chuốc cho anh một liều thuốc mạnh rồi cứ thế ném anh vào căn phòng này.
Ngay lúc này đây, Tay cảm nhận được cơ thể mình nóng ran như lửa đốt, quần áo ướt đẫm mồ hôi và cảm giác ngứa ngáy bao trùm khắp toàn thân khiến anh quằn quại trên giường như thể một con rắn đang cố thoát khỏi cái bẫy. Ẩn dưới mái tóc màu bạch kim đã rối tung lên trên trán vì mệt mỏi là một khuôn mặt xinh đẹp, mê muội đến khó tả. Tay cố gắng giữ bản thân mình tỉnh táo, anh cắn chặt đôi môi đỏ mọng cho đến khi máu rỉ ra.
"Kétttt....." Một thanh âm vang lên trong không gian yên tĩnh đến đáng sợ. Vegas đẩy cửa vào, và vẻ mặt của hắn ta càng trở nên u ám hơn trong bóng tối. Vegas từng bước tiến lại gần, dáng người cao to đến trước giường chắn mất tầm mắt của Tay. Hắn nhìn anh với một nụ cười tươi như là nụ cười của thợ săn khi nhìn con mồi.
" Vegas, mày không phải là muốn làm điều đó với tao đó chứ ? " Tay thầm đoán mục đích của Vegas khi hạ thuốc mình.
" Đừng kém cỏi như vậy, P'Tay. Tôi nghĩ là tôi giỏi hơn tên Time đó vô số lần, và tôi có thể khiến anh sung sướng hơn nhiều, anh không nghĩ như vậy sao ?" Vegas nghiêng đầu hỏi với giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc.
" Đừng ép tao."
" Tôi không ép anh, nhưng cơ thể anh đã nóng đến như vậy rồi, Tay". Vegas đột nhiên nắm lấy hạ thể của Tay, Tay lập tức ưỡn người ra sau, ngẩng đầu thở hổn hển, chút lý trí cứng rắn cuối cùng trong anh sắp sụp đổ.
" Rên lớn lên Tay", Vegas thì thầm vào tai anh, " Trông anh giống như một con điếm vậy".
Tay vặn vẹo chiếc eo thon, vô thức tiến đến gần lòng bàn tay ấm áp đang vuốt ve dương vật của mình.
Vegas giảm tốc độ và nói tiếp " Anh có nghĩ là Time sẽ phát hiện anh đã mất tích không ?" Vegas cười khúc khích và tiếp tục nói " Có lẽ bây giờ hắn đang ở trong khách sạn và vui đùa với người khác nhỉ ?" Trước những lời nói đầy sỉ nhục của Vegas, Tay chỉ cảm thấy linh hồn và thể xác mình bị tách rời, bản thân anh bây giờ không thể nhớ bất cứ điều gì....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro