Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 "Eddie, ta đói!"

Eddie đang xem báo ngừng lại hít sâu một cái bình ổn tâm trạng, lần thứ N trong tháng này y cảm thấy muốn giết người, không, là giết ký sinh trùng! Mẹ ơi, y vẫn còn chưa tìm được việc làm, tiền thì sắp hết vậy mà con ký sinh trùng này lại còn không biết điều ngày nào cũng muốn ăn đồ tươi sống. Y sắp phải bán thân kiếm tiền nuôi hắn thật rồi này!

Hắn nheo mắt nhìn y rồi lại chỉ chỉ bụng mình, cái bụng lại hợp tác mà kêu lên mấy tiếng.

"Eddie!" Venom chớp chớp mắt cố làm vẻ tội nghiệp nhìn y. Đây là những điều quan trọng sau một thời gian ở chung hắn rút ra được:

Thứ nhất, khi muốn ra lệnh cho vật chủ thì không được gọi vật chủ là 'người Trái Đất'.

Thứ hai, khi muốn ra lệnh cho vật chủ thì không được vênh váo mà phải cố tạo ra vẻ đáng thương.

Thứ ba, nếu vật chủ không đồng ý thì dùng tốc độ ánh sáng mà hòa nhập vào người vật chủ. Mặc dù sau đó về nhà hắn sẽ phải nghe y càm ràm và dọa giết.

Eddie híp mắt đứng lên đi vào phòng. Venom nhìn theo, khuôn mặt đáng thương phút chốc trở nên gian xảo... Thành công rồi!

Eddie ngồi trên giường nhìn bóp tiền của mình, thở dài. Y phải làm sao mới có thể đuổi con ký sinh trùng này đi đây? Chợt điện thoại y vang lên.

"Anne?" Eddie nhíu nhíu mày bắt máy, "Hello!"

"Hello!" Anne ngồi trước máy tính vừa xem thông tin vừa hỏi, "Dạo này anh thế nào rồi?"

Từ ngày gặp nhau ở nhà hàng cô vẫn luôn lo cho y, mặc dù đã chia tay nhưng chung quy vẫn còn một chút tình. Cô không thể nào bỏ mặc y thế được.

"Anh ổn mà!" Eddie cười cười, "Em thì sao? Với Dan vẫn tốt chứ?"

"Vẫn như thường thôi!" Anne mỉm cười, "Em nghĩ anh nên dành thời gian đến bệnh viện kiểm tra một chút!" Dừng một chút, Anne nhẹ giọng nói, "Như vậy em sẽ yên tâm hơn!"

Eddie ngẩn người cười buồn, "Ừm, anh sẽ!"

Đôi mắt nâu vừa cụp xuống lại ngước lên, nụ cười trên môi đông lại. Eddie chớp chớp mắt vội nói, "A... ừm, Anne này! Anh có việc bận rồi, tạm biệt nhé!"

"Ừm!" Anne hơi nhíu mày nghi hoặc nhưng vẫn đồng ý, "Tạm biệt!"
Venom đen mặt đứng trước cửa phòng híp mắt u oán nhìn Eddie, "Cậu muốn tìm cách đuổi ta rời khỏi cậu?"

"Tôi..." Eddie đảo mắt cười cười, "Ông hiểu lầm rồi! Tôi đâu có."
"Ta biết được cậu đang nghĩ gì!" Venom híp mắt lên án.

Hắn hừ lạnh một cái, "Nghĩ cũng đừng nghĩ!" Rồi dùng tốc độ ánh sáng hòa nhập vào cơ thể Eddie.

Eddie bị Venom dùng lực mạnh hòa nhập vào cơ thể nên ngã thẳng ra giường.

Eddie bị đẩy ngã nhíu mày chửi tục... Con ký sinh trùng này lại phát điên cái gì vậy?

Venom: "Ta không phải ký sinh trùng!"

Eddie: "Tôi có gọi ông là ký sinh trùng sao?"

Venom: "Não cậu đang nghĩ như thế!"

Eddie: ...

Eddie: "Tôi đi ăn là được chứ gì!"

Eddie không tình nguyện bước vào nhà hàng bán thức ăn tươi sống, đi quanh quầy trưng bày đăm chiu suy nghĩ.

Venom: "Tôm hùm kìa!"

Eddie nhíu mày nghĩ: Hôm trước đã ăn tôm rồi!

Venom: "Não cá nhỏ lắm!"

Eddie: Muốn ăn não to thì tôi đi siêu thị, ở đó có bán não lợn, bò, ngỗng, vịt. Tất cả tuỳ ông lựa chọn.

Venom im lặng không lên tiếng, hắn im lặng lâu đến nỗi y nghĩ hắn đang chuẩn bị ăn não y thay thế rồi thì hắn lên tiếng.

Hắn bĩu môi đấu tranh nội tâm một hồi mới nói, "Vậy đi siêu thị! Mua mỗi thứ ba phần."

Eddie nhìn trời, ăn gì mà lắm thế!

Venom: "Ăn như thế sẽ nhịn được một thời gian. Cậu không phải dẫn ta đi ăn thường xuyên nữa!"

Eddie lại nhìn trời, nhưng mà tiền vẫn không thể ít hơn dù chỉ một chút.

Venom: "Cậu là vật chủ của ta, cậu phải chịu trách nhiệm cho ta ăn. Đừng có vô trách nhiệm như vậy chứ!"

Eddie triệt để câm nín. Y nói không lại con ký sinh trùng này rồi!

Eddie bắt taxi đi đến siêu thị gần nhất, vào ngay quầy thực phẩm tươi sống mua não cho con ký sinh trùng nào đó.

Venom nhìn đống não động vật trên quầy bĩu môi, "Não không tươi!"

Eddie: Như thế mà ông còn chê sao?

Venom: "Không tươi thật mà!"

Eddie: Thế ngài có ăn không, ngài Venom?

Venom chép miệng không tình nguyện nói, "Ăn, mỗi thứ ba phần."

Eddie nhìn trời, rõ thèm nhỏ dãi thế mà còn chê.

Venom híp mắt: "Hửm?"

Eddie: Không có nói ông.

Venom cong môi cười hài lòng: Ừm!

Eddie theo lời Venom mua não lợn, não bò, não ngỗng, não vịt mỗi thứ ba phần. Y đem đến quầy thanh toán mà méo mặt, mấy thứ này thật đắt!

Xong xuôi, Eddie xách túi 'thức ăn' về. Đột nhiên bước chân y dừng lại...

Eddie nhíu mày: Ông làm sao vậy? Không phải rất đói sao?

Venom: "Mua thêm mấy con tôm đó đi! Tươi sống luôn kìa!"

Eddie lia mắt nhìn thẳng, quầy tôm tuơi sống đang bán trước mặt y. Lại nhìn đến bảng giá, Eddie suýt chút tắt thở.

Eddie: Tại sao lúc nãy ở nhà hàng không ăn? Ông có thấy ở đây giá đắt cắt cổ không?

Venom: "Lúc nãy là cậu muốn đến đây mua não không tươi này mà!"

Eddie: Là ông muốn não to.

Venom: "Cậu bảo là não tươi."

Eddie: Ông nói mua não này sẽ không ăn não khác trong một thời gian.

Venom: "Nếu cậu không mua thì ta sẽ đến đó ăn."

Eddie nghiến răng: Tôi mua cho ông là được chứ gì!

Đồ khốn!

Venom: "Ta không phải đồ khốn!"

Eddie: Tôi không có nói ông!

Venom: Ừm!

Eddie: Ai hay đòi hỏi là đồ khốn!

Venom: ...

Vật chủ bị gì vậy? Haiss, mặc kệ! Hắn sắp được ăn no rồi không chấp nhất chuyện nhỏ nhặt này... Vị ký sinh trùng nào đó cao thượng nghĩ.

Eddie đen mặt xách túi thức ăn về nhà, vừa định mở cửa thì gã nhà đối diện vừa lúc mở cửa. Gã có phong cách như dân rock, tóc dài đeo khuyên, trang phục cũng thật hầm hố.

"Hey anh bạn, thức ăn thịnh soạn thật nha! Vỗ béo người yêu sao?"

Eddie đen mặt nghiến răng cười, "Tôi nuôi ký sinh trùng!"

Venom: "Nói bao nhiêu lần rồi, ta không phải ký sinh trùng!"

Gã đàn ông vỗ vai y mấy cái, "Cậu cứ đùa!"

Eddie đen mặt, "Tôi không đùa!" Dứt lời liền mở cửa nhà, 'rầm' một cái đóng lại. Gã hàng xóm nhìn cánh cửa, nhún nhún vai... hàng xóm này thật khó hiểu.

Eddie vừa vào nhà Venom liền từ cơ thể y tách ra hai mắt sáng rực nhìn đống thức ăn, "Nhìn thật hấp dẫn!"

"Vâng!" Eddie nghiến răng, "Ông ăn ngon miệng nhé!"

Hắn hiếm có nhìn y một cái, "Cậu không ăn sao?"

"Tôi không ăn đồ sống."

Ký sinh trùng nào đó chớp chớp mắt, "Không sao, mấy con tôm này ta ăn xong còn thân, cậu cứ lấy mà ăn!"

Bảo y ăn đồ thừa của hắn sao? Con ký sinh trùng này!!!!

Hắn liếc y một cái, "Này, ta là chia đều thức ăn với vật chủ..."

Eddie chán ngắt cướp lời, "Và ông cũng không phải ký sinh trùng."

Venom gật đầu, "Đúng vậy!"

Eddie nghiến răng quay đi, y nên tắm để hạ nhiệt. Cái tên khốn này làm y sắp phát điên rồi! Bitch*!

Hắn nhai cái não lợn nhíu nhíu mày nhìn bóng lưng của y lẩm bẩm, "Symbiotes đều là giống đực, lấy đâu ra giống cái mà người Trái Đất kia lại gọi ta là bitch** nhỉ? Ta cũng đâu có lẳng lơ..."

Life Foundation

Carlton Drake âm trầm nhìn những tế bào còn lại trong bình chứa, Emy đứng phía sau gã ánh mắt lo sợ khẽ cụp xuống.

"Thưa ngài, những tế bào này không tìm được vật chủ nên đã suy yếu dần..."

"Vậy sao lại không tìm vật chủ cho chúng?" Carlton Drake trầm trầm hỏi.

Những người khác đồng loạt cúi đầu. Mỗi lần tìm vật chủ đều đồng nghĩa với việc sẽ hy sinh một mạng người, họ làm sao có thể nhẫn tâm tiếp tục.

Gã không nghe được câu trả lời chậm rãi nhìn họ, khóe môi cong lên, "Nếu không tìm được vật chủ thì phải nhờ các người thay phiên nhau làm vật chủ... nhé!"

Mọi người nhìn nhau một lúc, một người trong số đó do dự rồi nói, "Thưa ngài, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm thêm vật chủ cho chúng!"

Gã gật đầu mỉm cười, "Tốt!"

Bên ngoài, gã đàn ông cao to bước nhanh vào bên trong ghé tai gã nhỏ giọng nói, "Thưa ngài, đã tìm thấy tên trộm hôm ấy. Là Eddie Brock."

"Eddie Brock?" Gã nheo mắt... Là cái tên nói xấu gã đây mà, hừm, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Gã gật đầu nhìn Zac, "Tìm cách bắt hắn về, nhớ không được để hắn chết, trong người hắn còn giữ một tế bào."

"Vâng!" Dứt lời liền rời đi.

Emy nghe được đoạn đối thoại vừa rồi, gương mặt trắng bệch.

Carlton Drake hơi cúi đầu, ánh mắt khẽ liếc nhìn mọi người một cái khóe môi khẽ cong lên.

~ Lan giải thích chút xíu:

* Ẻm gọi ảnh là 'thứ đũy'

** Ảnh lại hiểu thành ẻm kêu ảnh là 'con mụ lẳng lơ'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro