Chương 2: Muộn tao Kim Trân Ni!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Thái Anh đi đến bàn các nàng lúc, thân sĩ hướng nữ nhân đầm trắng mời rượu, tỏa nắng nụ cười thu nữ nhân hảo cảm, nàng hơi giật mình trước ngũ quan Phác Thái Anh, rất nhanh liền nâng ly. Trong một bữa tiệc lớn của giới thượng lưu được ngoại nhân mời rượu là điều bình thường.

Nữ nhân xinh đẹp ngồi đối diện ánh mắt lãnh đạm liếc đến Phác Thái Anh, làm quân nhân nhiều năm Phác Thái Anh tinh thần dị thường nhạy bén, nhanh chóng nhận ra đạo ánh mắt vi diệu dò đến người mình.

Kim Trí Tú thu liễm nội tâm khổ sở hướng hai thân khuê mật giới thiệu:

"Tử Du, Trân Ni đây là Phác Thái Anh, của mình nhiều năm trước bằng hữu!" Kim Trí Tú giương lên khoé môi, thần tình luôn đặt trên người thiên hạ cao ngất.

"Thái Anh, đây là của chị hai thân khuê mật!"

"Chu Tử Du!" Chu Tử Du dường như rất có hảo cảm với Phác Thái Anh, tinh tế quan sát nhất cử nhất động của nữ nhân cao ngất trước mặt, âm thầm đánh giá một chút.

"Kim Trân Ni!" Kim Trân Ni mỹ lệ mặt hướng Phác Thái Anh lạnh lùng phun một câu.

Phác Thái Anh giương lên khoé môi nhìn Kim Trân Ni, khí tràng trên người nữ nhân này rất cường đại a. Mắt mèo hơi xếch lên, lông mày lá liễu đôi đồng tử đen láy lãnh lạc, tóc đen hơi quăn xoã tung ở nàng tây trang đen. Một thân giỏi giang, cường thế nữ nhân làm nam nhân không cách nào rời mắt khỏi nàng, trái ngược với Chu Tử Du đối diện, nàng làm cho ngoại nhân cảm giác yếu đuối cần được che chở nữ nhân.

"Tôi có thể mời chị khiêu vũ được chứ?!" Phác Thái Anh nhướn mày, tà khí cười, đôi kia đồng tử xám tro sâu thẳm chằm chằm nhìn thẳng Chu Tử Du.

"Có thể!" Chu Tử Du hướng người nọ đáp, sao không nhận ra ẩn ý trong mắt đối phương đây. Người theo đuổi nàng sếp hàng dài, gây hảo cảm cho nàng thì chỉ đếm trên đầu ngón tay, tỷ như người trước mắt, sạch sẽ thanh âm, thân sĩ cử động, phóng khoáng khí khái làm nàng cực độ có hảo cảm.

Kim Trân Ni nhìn Chu Tử Du, khẽ cắn môi dưới, đôi mắt ẩn ẩn khấp khuyết, những lời muốn nói lại không cách nào nói ra, trùng trùng điệp điệp thống khổ.

Chu Tử Du xác thực bị rung động bởi từng lời nói của Phác Thái Anh, mỗi khi ly các nàng hết rượu, Phác Thái Anh lại rót đầy ly nàng cũng như thức ăn trong buổi tiệc, còn tinh tế đưa cho nàng khăn lau miệng. Như vậy tốt điềm nhiên niên thiếu...

Qua một hồi tán gẫu, Kim Trí Tú khai thác một ít thông tin về Phác Thái Anh. Đại khái nàng ấy nhỏ hơn Chu Tử Du 5 tuổi, nhỏ hơn Kim Trân Ni 6 tuổi, nghề nghiệp thì Kim Trí Tú không đề cập đến, chỉ bàn về một số thứ liên quan đến Phác Thái Anh. Tuổi trẻ nhưng lễ độ ưu nhã niên thiếu làm người rất thoải mái khi ở cạnh nàng, rất tự nhiên Chu Tử Du đã không còn đề phòng này Phác Thái Anh, hai người thân mật lời nói giống như đã quen biết lâu năm.

Kim Trân Ni suốt buổi chỉ lẳng lặng nhìn Chu Tử Du cười nói thân mật với Phác Thái Anh, đây là nhiều năm nàng chưa gặp qua như vậy Chu Tử Du, nàng trầm mặc nhìn Phác Thái Anh, kỳ thực này người khí chất rất tài hoa ôn tĩnh, Kim Trân Ni qua nhiều năm tình trường đút kết ra một cái kinh nghiệm, Phác Thái Anh là một phong lưu đường mật người...

Chu Tử Du nếu như lựa chọn người này thì phải làm sao? Bản thân có thể thụ những này đó thống khổ sao? Kim Trân Ni không cam lòng! Nàng yêu thượng Chu Tử Du nhiều như vậy năm!

Đúng! Các nàng là thanh mai trúc mã, là hàng xóm của nhau, Kim Trân Ni chỉ lớn hơn nàng vỏn vẹn một tuổi, từ nhỏ đến lớn đối nàng tốt lắm. Chu gia, Kim gia hai cái lão chủ tịch đều là thân cơ hữu của nhau khó trách hai cái tiểu vô tư đều trở thành đôi bạn vô lo vô nghĩ thuở ấu thơ.

Lên cao trung, Kim Trân Ni hoảng hốt phát hiện bản thân là thích thượng Chu Tử Du, bản thân sớm không đối nam nhân hứng thú. Chu Tử Du chung quy chỉ xem nàng là thân khuê mật, đúng hơn là tỷ muội, mà nàng đâu, vì không muốn đánh mất đoạn này cảm tình mà chậm chạp không mở lời. Nhiều lần ẩn ý nói nói, Chu Tử Du chỉ đơn thuần nghĩ bản thân là của nàng bằng hữu, tỷ muội.

Kim Trân Ni trong những năm cao trung đều đau khổ dằn vặt bản thân. Một ngày Chu Tử Du nói nàng có người yêu, triệt để đánh thẳng rồi Kim Trân Ni yếu ớt phòng bị, thu tất cả tâm tình đau khổ vào khoé mắt, vui vẻ chúc phúc Chu Tử Du. Ít lâu sau nàng chia tay kia nam nhân, kết giao với khác nữ nhân, là của nàng đồng học, một đoạn thời gian sau vì bất đồng quan điểm mà chia tay.

Đêm mùa hạ năm đó, Chu Tử Du say khướt, đối Kim Trân Ni nói, nàng thật may mắn vẫn còn Kim Trân Ni là bằng hữu tỷ muội của nàng, nàng nói vĩnh viễn là bằng hữu thật tốt. Kim Trân Ni im lặng mặc nàng trút hết buồn bực lên người mình, với tư cách của một khuê mật, bi thương chấp nhận hiện thực tàn nhẫn.

Tốt nghiệp cao trung, lên đại học Kim Trân Ni đột ngột ra quỹ nói nàng thích nữ nhân náo loạn một phen Kim gia, Kim Ân sinh khí bừng bừng tát nàng một bạt tai, nói nàng vô liêm sỉ làm mất danh dự Kim gia.

Năm đó Kim Trân Ni chuyện, Chu Tử Du là biết đến, nàng chỉ còn biết an ủi khuê mật vượt qua thời điểm rối loạn này. Một tháng sau không biết vì cái gì, Kim Trân Ni thu xếp hảo hành lý, xuất ngoại du học ở nước Mỹ, thời điểm nàng trở về để cho Kim Ân biết được rằng, con gái của hắn bây giờ rất cường đại, có thể gánh vác được cơ nghiệp khổng lồ của Kim gia này, hiềm khích nhiều năm trước không cách nào cứu vãn tình hình phụ nữ Kim gia, triệt để lâm vào lãnh đạm cảm tình.

Kim Trân Ni trở thành tổng tài, quản hảo cấp dưới không an phận của Kim Ân, đưa Kim thị tiến triển vượt bậc, đưa ra hàng loạt chính sách mới, cải tổ toàn bộ đội ngũ nhân viên thời điểm Kim Ân còn tại. Phong thái nữ cường nhân hào quang vô lượng không để ai dám coi thường nàng. Kim thị từ trên xuống dưới ai ai cũng biết Kim tổng là đồng tính luyến ái, nhưng ai có gan hé môi trước người được gọi là nữ thiết huyết ma đầu kia.

Sau đó thời gian Kim Trân Ni kết giao rất nhiều nữ nhân vì muốn quên đi đoạn tình cảm thầm kín kia. Minh tinh có, tổng tài có, rất nhiều loại hình nữ nhân đều hướng nàng lấy lòng, nhưng Kim Trân Ni tâm chung quy vẫn không cách nào toàn tâm toàn ý ái thượng các nàng. Kim Trân Ni, Chu Tử Du, Kim Trí Tú gặp nhau trong một buổi tiệc làm ăn của ba công ty hợp tác, kết làm bằng hữu từ đó cho đến hiện tại.

Thẳng đến sinh nhật Kim Trí Tú hôm nay xuất hiện cái gọi Phác Thái Anh người, làm Kim Trân Ni đến cảm giác nguy cơ trước nay chưa từng có. Nàng không thể cứ an phận làm bằng hữu mãi được!

Phác Thái Anh tựa hồ nhìn ra được Kim Trân Ni ánh mắt không thích hợp, cứ muốn ăn tươi nuốt sống mình, liền đoán được đại khái. Phác Thái Anh giương lên khoé môi, thứ tôi muốn từ trước đến nay đều phải có bằng được, bốn đạo ánh mắt bắn tới nhau, âm thầm khiêu khích.

Chu Tử Du vẫn chưa nhận ra không khí có điểm kỳ quái thì Kim Trí Tú đã nhanh chóng nhìn ra. Kim Trí Tú sao không biết Kim Trân Ni yêu thượng Chu Tử Du nhiều năm, đến cả kẻ ngốc nhìn cũng ra. Chỉ tiếc hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình...

Có MC đứng trên bục cao công bố, đã đến thời điểm khiêu vũ, thỉnh mọi người tìm bạn nhảy thích hợp của mình.

Phác Thái Anh tiêu sái đứng lên, hướng Chu Tử Du thân sĩ đưa ra chính mình tay, câu khởi môi, đồng tử xám tro sâu thẳm làm Chu Tử Du không cách nào dời mắt, thời điểm Chu Tử Du sẵn sàng vươn tay ra đáp lại người nọ, một đạo thanh âm phá lệ trong trẻo băng lãnh truyền đến. Kim Trân Ni đồng dạng đứng lên.

"Tiểu Du, chân em vài ngày trước không phải bị thương chưa lành sao, hôm nay để chị thay em hảo?" Kim Trân Ni giương lên khoé môi tựa tiếu phi tiếu nhìn Phác Thái Anh.

"A, nhưng mà vết thương của em đã sớm không sai biệt lắm!" Chu Tử Du khó hiểu nhìn Kim Trân Ni nàng là làm sao vậy?

"Chu tỷ bị thương?" Phác Thái Anh sửng sốt một chút hỏi Chu Tử Du, đôi mắt dời đến đôi chân thon dài trắng nõn, ở nơi đầu gối có điểm ửng đỏ lên dù đã tận lực chỉnh trang.

"Ân, là vài ngày trước bất thình lình xảy ra tai nạn xe cộ!" Chu Tử Du nhẹ nhàng trả lời.

"A, vậy không gấp nha, Chu tỷ, chị nghỉ ngơi hảo, đợi chân khỏi hẳn, chúng ta vẫn còn cơ hội gặp lại không phải sao?" Phác Thái Anh nheo lại đôi mắt hoa đào hướng Chu Tử Du cười, cấp nàng ấm áp, Chu Tử Du gật đầu.

"Kim tổng, mời chị!" Phác Thái Anh xoay đầu cho Kim Trân Ni mời.

"Mời!" Chậm rãi nói ra một câu, hai người đồng loạt tiến đến sàn khiêu vũ. Kim Trí Tú có chút không thể tin được nhìn Kim Trân Ni, hôm nay nàng như thế nào xao động như vậy.

Phác Thái Anh, Kim Trân Ni đối diện nhau, đem đối phương hết thảy thu vào trong mắt, Phác Thái Anh cao hơn Kim Trân Ni mang giày cao gót hơn nửa cái đầu, trên cao nhìn xuống cao lãnh nữ nhân. Kim Trân Ni ngẩng đầu, vừa lúc gương mặt hai người gần nhau như vậy, nàng hoảng hốt chừa ra khoảng cách.

Theo giai điệu âm nhạc du dương bắt đầu, Phác Thái Anh chủ động đặt một tay lên eo Kim Trân Ni buộc nàng sáp lại, một tay khác nắm lấy tay nàng. Tay Kim Trân Ni tự nhiên đặt lên đầu vai Phác Thái Anh, cô nhàn nhạt cười giậm chân chuyển động, Kim Trân Ni ánh mắt trạc hàm băng chuyển động theo Phác Thái Anh.

Làm quân nhân, bộ môn khiêu vũ Phác Thái Anh dị thường thông thạo, nhiệm vụ nào phần lớn đều là tiệc tùng xa hoa. Mà Kim Trân Ni cũng không so Phác Thái Anh kém.

Ưu tú hai thân ảnh cao ngất tương liên, hấp dẫn rồi vô số ánh mắt mọi người, những cặp đôi khác cơ hồ đều bị các nàng lấn áp.

Kim Trân Ni xoay người theo điệu nhạc, tách khỏi vòng tay Phác Thái Anh, một lần nữa tụ hợp, mặt Phác Thái Anh đột nhiên hướng nàng non mềm cỗ phát ám muội khí tức, Phác Thái Anh bất ngờ nhịp điệu xoay người nàng lại, để cho nàng hoàn toàn đặt trong lòng mình, ở nàng vành tai mẫn cảm tiếp tục thổ khí trêu chọc một phen Kim Trân Ni, tay hư hỏng dời một chút nàng quần tây, lại hướng phía trên eo thon ăn đậu hũ...

Hắc bạch giao du chọc nhân tâm ngứa ngáy, hai nữ nhân này mỗi người một vẻ nhưng nhìn chung đều rất tương xứng đâu...

Giai điệu lên cao trào, Kim Trân Ni sức nặng cơ thể ỷ lại trên người Phác Thái Anh, có người nhận ra Kim Trân Ni, một cái công quân bị khác công quân áp bách là cỡ nào gợi cảm cảnh tượng nha!!!

Kim Trân Ni sinh khí nghiêng đầu né tránh khí tức Phác Thái Anh, nhưng hai người thân thể tương dán thế nào cũng thoát không xong, vị đạo thơm ngát trên người Phác Thái Anh ngập khoang mũi Kim Trân Ni, vị đạo trên người niên thiếu khác hẳn so với nàng kia thân khuê mật Chu Tử Du, sạch sẽ mà lại ấm áp hương vị.

Kim Trân Ni ngẩng đầu, nhìn lên sườn mặt tuấn lãng của người nọ. Phác Thái Anh phóng khoáng khí chất làm dịu đi nàng mấy năm nay băng băng lãnh lãnh. Phác Thái Anh nhịp điệu xoay chuyển, cô một tay đỡ đầu Kim Trân Ni, khuynh thân ngã xuống. Nhất thời các nàng như vậy, quá mức gần rồi. Phác Thái Anh đắc ý điểm, hoàn thành chính mình vũ bộ.

Mặt than nữ nhân có lẽ bị bản thân dọa ngây người đi! Ha hả.

Sau đó dưới sàn đấu, tràn vỗ tay rợp trời vang lên. Chu Tử Du cảm thấy giữa các nàng kỳ quái nhưng không nhìn ra chỗ nào, chính là thân ảnh hai người đứng chung một chỗ như vậy hoà hợp a.

"Kim tổng, vũ bộ của chị thật đẹp mắt a, sau này chúng ta có thể lần nữa khiêu vũ hảo?" Đây đều là khen ngợi thật tâm, Kim Trân Ni hiểu sang một hướng khác, cô ta có ý gì?

Âm nhạc kết thúc. Kim Trân Ni lấy lại lãnh lạc mặt, đẩy nhẹ Phác Thái Anh ra, quay trở lại chính mình bàn, ưu nhã ngồi xuống. Phác Thái Anh đi theo sau giương lên khoé môi, vén lên chính mình tóc đen gạt ra sau nhĩ tai. Anh khí ngời ngời câu dẫn vô số nữ nhân.

"Thái Anh, không ngờ thân thủ của em thật cao siêu nha!" Chu Tử Du đối cô hảo cảm lại tăng một tầng, khen ngợi Phác Thái Anh.

"Không dám, không dám, ngược lại Kim tổng mới làm em tròn mắt ngưỡng mộ a!" Phác Thái Anh nhẹ nhàng phản bác Chu Tử Du híp mắt nhìn Kim Trân Ni lạnh lùng khuôn mặt. Kim Trân Ni nhiều năm trên thương trường thật sự đoán không ra Phác Thái Anh giảo hoạt.

Kim Trân Ni cười lạnh, nhấp một ngụm rượu.

Phác Thái Anh sảng khoái cười, nữ nhân này chán ghét bản thân thân mật nàng trong tư tưởng người!

Phác Thái Anh rất không có ý tốt tính kế một chút Kim Trân Ni. Kim Trí Tú âm thầm thở dài nhìn trạng thái không tốt của hai người. Nhiều năm về sau nhớ lại hôm nay cảnh tượng, Kim Trí Tú có chút giật mình hoảng hốt...

Kết thúc tiệc sinh nhật ở 11 giờ thời điểm. Lại xảy ra vấn đề, Kim Trân Ni Ferrari xe bị thủng lốp mà Chu Tử Du hôm nay đi cùng Kim Trân Ni. Kim Trí Tú đột ngột có công việc bất ngờ nên phải quay trở lại Kim gia.

Giờ này trên đoạn đường tất nhiên không tìm ra gara sửa chữa nào. Phác Thái Anh thấy các nàng loay hoay, liền biết có chuyện xảy ra.

"Thủng lốp? Nếu hai người không ngại thì tạm thời ngồi xe của em đi, cái này ngay mai đem cho người sửa, giờ đã trễ a!" Phác Thái Anh đút hai tay vào túi quần, tay áo sơmi xoăn lên để lộ cô mảnh khảnh tinh tế cánh tay. Cao ngất thẳng tắp đứng ở đó.

"Tốt quá, may mà có em, Ni Ni đi thôi!" Chu Tử Du vui vẻ cười, kéo theo Kim Trân Ni đi.

Phác Thái Anh ấn nút điều khiển, cánh cửa Lamborghini mở ra, các nàng ngồi ở ghế sau. Phác Thái Anh hỏi các nàng địa phương, phóng xe đi tới.

"Thái Anh ngày mai em có thời gian sao? Cùng bọn chị đi uống cà phê hảo?" Chu Tử Du đối Phác Thái Anh tâm sinh hứng thú.

"Hảo a!"

"Thái Anh, em là làm cái gì nghề nghiệp a?" Chu Tử Du luôn đối với Phác Thái Anh nghề nghiệp rất thắc mắc, khí độ bất phàm như thế không phải người làm việc nhỏ đi.

"Em chỉ là quản lý bộ phận nho nhỏ mà thôi!" Phác Thái Anh nhàn nhạt cười đáp lại nàng, cô nói cũng là một phần sự thật a.

"Nga, quản lý bộ phận nho nhỏ sao? Nếu khi nào em có trục trặc gì thì đến Chu thị tìm chị, bên chị cũng đang thiếu nhân lực" Chu Tử Du có chút bất ngờ, bất quá nàng không tiếp tục hỏi.

"Ân, cảm ơn Chu tỷ!" Phác Thái Anh cong lên khoé môi cười. Phác Thái Anh qua gương chiếu hậu nhìn thấy Kim Trân Ni chống một tay lên cửa kính, ánh mắt xa xăm nhìn ra phong cảnh bên ngoài, nhu mỹ viền mặt ở ban đêm dị thường chói mắt.

Di, này nữ nhân căn bản là muộn tao!

Đi đến các nàng lần lượt tiểu khu. Chu Tử Du biệt thự nằm ở xx tiểu khu, mà Kim Trân Ni biệt thự lại nằm ở xa hơn một đoạn xz tiểu khu.

Lamborghini dừng lại trước cổng xz tiểu khu, Phác Thái Anh nhấn nút điều khiển mở cửa Lamborghini.

"Cảm tạ!" Kim Trân Ni nhàn nhạt nói, nghe không ra loại gì cảm xúc

"Đừng khách sáo!"

Phác Thái Anh nhìn Kim Trân Ni đã đi xa một đoạn, đột nhiên mở cửa kính, ló đầu hô:

"Kim tổng, chúng ta sẽ lại lần nữa khiêu vũ chứ?!"

Không có đáp lại, chỉ có tiếng gió đêm thanh mát thủ thỉ. Phác Thái Anh lắc đầu cười, nhìn kia nữ nhân đã hoàn toàn khuất dạng, giậm chân ga rời đi.

"Tiêu Lục, cho anh một giờ đồng hồ thời gian, tra tất cả tư liệu Kim gia, Kim Trân Ni cho tôi!" Phác Thái Anh trầm thấp ngữ khí làm đầu dây bên kia phát run.

"Là! Thiếu tướng!"

Phác Thái Anh tắt điện thoại thả lại trong túi quần, châm thuốc, rít một ngụm, để một tay ra ngoài cửa xe. Tinh tú đêm nay dày đặc bầu trời.

Kim Trân Ni! Nữ nhân này thật thú vị đâu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro