Được, Em Đừng Hối Hận, Người Xa Lạ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh xuống rồi hả? ngồi vào ăn sáng đi - Trúc thấy anh từ lầu đi xuống, mỉm cười nói

-Ừ, em cũng ngồi xuống ăn đi - Tài cười

-Ừ, mà hôm nay mới thấy anh cười đó nghen - Trúc trêu

-Ăn lẹ, không nhịn đấy - Tài thu lại nụ cười nói

-Biết rồi, xí - Trúc nói, mặt phụng phịu, Tài chỉ biết lắc đầu với cô, trẻ con gớm

-Đi học thôi - Tài đứng dậy

***********************************************************

-Hi, bye, anh đi cẩn thận nhé - Trúc bước xuống xe nói

-Ừ em đi học vui vẻ - Tài hôn lên trán Trúc, làm cả trường rú lên, lúc đầu khi anh bước xuống đã là tâm điểm chú ý của trường, giờ hôn cô nữa làm cả trường ồn ào hẳn lên, người ngất xỉu, người xịt máu mũi, ngừoi ném ánh mắt ghen tị khó chịu vào cô, người ngưỡng mộ, bla bla....Làm cô đỏ mặt cả lên...

-Anh, tối về biết tay em - Trúc tức giận nói, đánh nhẹ vào người Tài, anh cười nhẹ rồi lên xe đi, cô nhanh chóng phóng về lớp, nếu không hồi khỏi lên lớp luôn

-Woa, tình cảm gớm -Trúc bước vào lớp,My ghẹo

-Kệ tao - Trúc đỏ mặt

-Hi my, ăn sáng chưa - Kiệt bước vào, my tắt luôn nụ cười, lạnh lùng thờ ơ

-My em sao vậy - kiệt thấy khó chịu vì thái độ của My qua giờ

-.......

-My - Kiệt cáu

-..............

-Anh bực lắm rồi nghe - Kiệt chịu không nổi nữa

-.................

-Em vừa phải thôi - Kiệt tức giân

-Tôi là vậy, anh không cần chiều tôi, cũng chẳng cần theo đuổi tôi - My nói

-Nè, em nói gì vậy hả - Kiệt quát

-Tôi nói rồi, thỏa thuận xem như hủy - My nói

-Em, em có biết làm vậy em đang làm tổn thương anh không - Kiệt đau khổ nói, my nói hủy thỏa thuận cũng giống như my sẽ không làm bạn gái cậu....

-Mặc anh, tôi không quan tâm giờ chúng ta là người xa lạ - My nói, mắt vẫn đọc cuốn tiểu thuyết, nhưng thực ra không có chữ nào lọt vào đầu My được

-Được, em đừng hối hận, người xa lạ - cậu nói rồi đi ra ngoài luôn, My cũng rơi nước mắt, My đã kìm chế không khóc trước mặt cậu, phải My rất đau, đau lắm.... nhưng vì cậu My sẽ cố gắng chịu tất cả

-Còn riêng kiệt, nghe My nói vậy, cậu rất đau lòng, lên xe phóng đến bar uống rượu....nguyên buổi học, không thấy kiệt quay lại,My rất đau lòng và rất lo lắng cho cậu, còn Trúc chỉ biết lắc đầu.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro