Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đặt mìn đây hê hê... 

- Truyện chưa được đồng ý chuyển ver đâu 

- Lấy gần như nguyên văn của Dờ edit

- Bối cảnh ở thời Trung Hoa dân quốc,nên có thể sẽ không hợp với liên quân lắm,nên tôi sẽ chỉnh sao cho giống với bối cảnh của liên quân

Cần thì cmt để gỡ truyện,truyện hoàn toàn phi lợi nhuận nên là ném gạch thì cũng chịu =))) 

_____________________________________________________________________________ 

Mùa đông ở thành bang Kazell luôn lạnh buốt, lúc không có tuyết rơi thì gió tạt như những lưỡi dao nhỏ cứa lên mặt. Dex  lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống, tránh gió ở trước cổng đại học Athanor. Khí trắng thở ra bay lên rồi bị gió thổi tan. 

Đợi một lúc thì có người chạy tới. Người đó có vẻ là một sinh viên, dáng dấp gầy nhỏ, mặc một một cái áo gấm nhồi bông màu xám xanh, cổ quàng khăn màu đỏ nhạt. Khăn quàng quấn quanh cổ, gần như bịt kín nửa khuôn mặt của cậu.

Dex cất giọng, "Allain, ở đây!"

Allain chạy ra, hai vạt khăn quàng cổ đung đưa, cậu hỏi: "Dex? tìm tôi có việc gì thế?" 

 Dex lượn một vòng quanh người Allain, nói: "Dextra bảo tôi gọi cậu về, Cậu chủ gửi điện báo nói đêm nay về tới nhà."

Hai con mắt tròn xoe của Allain liền tỏ ra kinh ngạc: "Không phải đêm mai mới về ạ?"

Dex thả một hàng khói từ miệng: "Chắc về sớm, tôi cũng chẳng rõ, nói chung là Dextra sốt ruột lắm, bảo phải gọi cậu về ngay."

Allain xoa hai má, nói: "Bây giờ phải về luôn à?"

Dex nheo mắt rồi gật gật.

Allain ngập ngừng một lúc rồi nói: "Vậy để tôi đi xin nghỉ đã."

"Nhanh lên."

Allain chạy lại vào trường, trên đường đi thì gặp bạn học của cậu - Laville 

Allain vừa chạy vừa thở hồng hộc, "Nhà tớ có việc phải về trước, cậu xin nghỉ giúp tớ đi!"

Laville giữ chặt cậu lại, "Chiều nay có thi đấu kiếm thuật, cậu phải lên sân khấu biểu diễn đấy, cậu không đi nữa à?"

"Không đi được rồi!" Allain vẫy tay với Laville rồi chạy đi, "Tớ thực sự phải về."

Allain theo Dex trở về Dinh thự.

Hai bên của cổng vào là hai bức tường trắng, ven đường trồng những cây bạch quả rất cao lớn, trên cây lại trụi lủi chẳng có thứ gì. Đi qua cổng lớn sẽ tới vườn hoa, nhìn vào có thể thấy được một dinh thự kiểu Tây. Vòng qua vườn hoa theo lối đi bằng đá sẽ tới được cửa dinh thự.

Cửa mở, Chị Dextra đứng ở đó,chị đang sai người làm quét tước nhà cửa.

Chị là một người nóng tính và nghiêm túc.Lúc nào trên người cũng là một mái tóc dài màu đỏ và một cái áo choàng màu xanh nhạt. 

Vừa thấy Allain về, chị Dextra vui mừng nói: "Tối nay Cậu Thorne về,cậu xuống bếp nấu socola chảy phụ Sines đi."

"Vâng." Allain cúi đầu nghe lời, vòng qua Dextra rồi chạy vào trong.

Phòng của Allain ở tầng một, không lớn nhưng có một buồng vệ sinh, nội thất trong phòng cũng đơn giản, một chiếc giường, một bàn học, một tủ quần áo bằng gỗ đỏ, trên nóc tủ đặt hai chiếc hộp mạ vàng. Trên bàn học bừa bộn đầy sách vở, đó là tài liệu mà Allain tìm để chuẩn bị cho trận thi đấu kiếm thuật. 

Allain mở cửa sổ ra, gió lạnh tạt vào mặt, cậu vội vã đóng lại, thay một cái áo khoác dài màu xanh nhạt rồi xuống bếp với Sines. 

Socola chảy là một loại bánh duy nhất mà Allain biết làm.Nó chính là bánh Choco mềm phủ Socola tươi.

Sines vừa ngáp ngủ chuẩn bị sẵn bếp lò cho Allain, bảo cậu canh lửa bếp lò cẩn thận.

Allain mang một chiếc ghế nhỏ ra, lại gần bếp lò để sưởi ấm.

Đây là năm thứ mười Allain ở Lan công quán. Trước đây, cậu ở hai năm trong Hội Lính đánh thuê. Allain thích Dinh thự quán đẹp đẽ này hơn là khu nhà ở của các lính đánh thuê.

Chủ nhân của khu Dinh thự to chà bá này là Thorne, hắn là hậu duệ Hội Ám Hoàng. Thorne là tên hắn, hắn không thích đề cập đến họ của mình, lâu dần cũng chẳng ai nhắc tới nữa.

Mười bảy tuổi, Thorne đi du học Đảo Sương Mù, sau đó lại du ngoạn khắp các nơi của Quang Minh Tháp, đi liền năm năm trời.

Trời dần tối mịt, chị Dextra sai người đến nhà ga đón Thorne, những người khác thì ở lại trông coi Dinh thự.


Truyện chưa hề được cho phép chuyển ver.Không thích thì hãy lập tức dừng lại,Thanks!


Bánh mềm Choco đã xong, Dextra nhìn thấy Allain vừa ra khỏi bếp thì gọi cậu lại.

Allain đi tới trước mặt Dextra, chị đánh giá cậu từ trên xuống dưới rồi nói: "Về phòng tắm rửa sạch sẽ rồi mặc bộ quần áo chị đưa em ngày hôm qua."

Allain đáp vâng, lùi lại hai bước trong khi vẫn đối mặt với Dextra, sau đó mới từ từ quay người lại và về phòng.

Allain tắm nước nóng, cọ rửa mình sạch sẽ từ trên xuống dưới, thay bộ quần áo mà chị Dextra đưa.

Allain đối khâm màu xanh ánh trăng, hoa văn thêu màu ngọc bích nhạt, bên ngoài thì tròng thêm một chiếc áo không tay màu xanh da trời, trên cổ áo còn có một vòng lông rất ấm áp. Đây là quần áo được may từ loại lụa tốt nhất, Allain mặc vào khiến cậu trông như một người xuất thân từ nhà quyền quý.

Trời tối mịt, đèn đường đã sáng lên, trong và ngoài phòng khách cũng sáng trưng. Dextra dẫn theo đám đầy tớ đứng ở bậc thềm trước cửa, tất cả mọi người đều đợi Thorne quay về.

Gió lạnh thổi từng cơn, nhưng dưới tầm mắt của Dextra thì không ai dám động đậy. Chị Dextra là một người rất nặng quy củ, động tác như ngoáy ngó xì xào tuyệt đối không được để chị thấy.

Allain ngẩn ngơ nhìn ánh vàng rơi xuống từ những ngọn đèn đường.

Tiếng xe hơi vọng lại từ xa, chị Dextra bỗng nhanh nhẹn hẳn lên. Không lâu sau, xe hơi dừng lại trước cổng vào vườn hoa.

Dextra vội vàng đi lên, cửa xe mở, một dáng hình cao lớn đi xuống...

Thorne xuống xe, hắn mặc một bộ tây trang cắt may vừa người, bên ngoài khoác thêm một chiếc bành tô. Allain thì dễ mến, còn khuôn mặt của Thorne phải dùng sắc sảo để hình dung, nhất là đôi mắt sâu thẳm không biết ẩn chứa bao nhiêu thứ kia. Người đương thời thích đàn ông u buồn nhã nhặn, Thorne lại rất khác, gương mặt đẹp trai trời sinh, chưa nói tới nhã nhặn, con người hắn luôn mang khí chất ngạo mạn, chẳng liên quan gì đến hai chữ u buồn.

Nhưng hắn nhất định là một người đàn ông đầy cuốn hút. (chắc chắn rồi!)

Vốn dĩ Allain định đi ra, vừa chạm mắt với Thorne thì không hiểu sao lại dừng bước.

Một người khác lại xuống xe rồi vòng ra phía sau lấy hành lý. Đó là con trai của chị Dex - Kaine, anh là người cùng ra nước ngoài với Trạm Hi.

Đám đầy tớ đứng ở cửa cúi đầu chào Thorne, hắn khoát tay rồi lướt qua người Allain, đi vào nhà.

Chị Dextra theo Thorne đi vào, lúc đi ngang qua Allain thì hơi nhíu mày, rất không hài lòng với thái độ rụt rè của cậu.

Thorne vào nhà, cởi găng tay,áo khoác dài và bỏ kính xuống bàn. Dextra đẩy đẩy lưng Allain, cậu vội vàng đi lên đón lấy.

Dextra hỏi: "Cậu dùng bữa chưa? Nhà bếp đã chuẩn bị cơm, cậu ăn một chút đi."

Thorne lắc đầu nói: "Ăn trên xe lửa rồi, trời không còn sớm, tôi đi lên nghỉ ngơi trước, có chuyện gì mai nói đi."

Giọng của Thorne hơi khàn, lại có vẻ lười nhác, tự phụ.

Allain thầm nghĩ, nếu nói chuyện với thầy giáo bằng thái độ như vậy thì chắc chắn sẽ bị phạt ở lại. (ai hỏi mà anh nghĩ thế vậy anh?)

Thorne lên cầu thang, bỗng nhiên dừng lại, nói với Kaine: "Cậu không cần đi theo nữa, bao nhiêu lâu mới về, trò chuyện với chị ấy một lát đi."

"Được rồi." Kaine gật đầu.

Allain nhận lấy hành lý trên tay anh, theo Thorne lên tầng.

Phòng của Thorne ở tầng hai, Allain vào phòng ngủ xếp hành lý cho hắn, một lát sau cậu xong việc đi ra, đứng ở cửa nhìn Thorne.

"Xếp đồ xong cả rồi, thiếu gia còn dặn dò gì không ạ?"

Thorne ngẩng lên nhìn cậu, "Xả nước ấm, tôi muốn tắm rửa."

Allain đáp vâng, đi vào phòng tắm, xắn ống tay áo lên rồi xả nước ấm vào bồn tắm. Cậu vén vạt áo bằng tay còn lại, lòng thầm cảm thán, quả nhiên mặc cái gì cũng thế thôi, đều là phận đầy tớ, mặc cái này còn không thoải mái bằng cái áo khoác đối khâm ngắn màu lam của cậu.

Allain mải mê suy nghĩ, vừa quay đầu lại thì thấy Thorne dựa vào cửa phòng tắm nhìn cậu. Cậu vô thức rụt người lại.

"Sợ cái gì, ai ăn thịt cậu đâu???" Giọng nói của Thorne đầy vẻ bình thản.

Allain im bặt, Thorne bắt đầu cởi nút áo sơ mi, lười biếng nói: "Ra ngoài đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro