Chương 114

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không gian nứt ra từng lớp, giống như vô số mảnh thủy tinh bị vỡ.

Cida gấp lại không gian lần nữa trong vô vọng, nhưng Taehyung đã đứng dậy. Bộ đồng phục chiến đấu của anh mới vừa vỡ nát trong trận chiến trước, Jungkook từ từ giơ tay lên, bạch cốt và vảy rồng màu đen bao trùm thân thể Taehyung, mặc vào cho anh áo giáp lửa địa ngục đang rực cháy.

Trên vương tọa bạch cốt, hắc pháp sư chân đạp xương khô, sử dụng tà thuật để cho mình sa đọa thành lãnh chúa ác ma, và Hắc ám kỵ sĩ dưới trướng hắn, vì hắn xung phong sát phạt, khoác trên người ngọn lửa tử vong ——

Jungkook loay hoay với máy ảnh loại nhỏ không biết đã thu được của phóng viên nào trước đó, hết sức hài lòng mà chụp cho hai người một bức ảnh, nói: “Chúng ta quá xứng đôi, Taehyung! Hơn nữa kỹ năng chụp ảnh của ta cũng tiến bộ! Ta muốn phát tấm hình này trước toàn bộ tinh tế trong hôn lễ của chúng ta!”

Hắc ám kỵ sĩ đứng trước vương tọa, anh không cao lớn cường tráng, nhưng thân hình bốc cháy lửa địa ngục rừng rực, trong ánh lửa, thân ảnh thon dài tao nhã của anh dường như bành trướng vô hạn, trở thành ma vật to lớn đỉnh thiên lập địa, hắc lân bao phủ hai cánh tay anh, lan tràn dưới áo giáp, một đường kéo dài tới tận hai gò má, đây không phải là vảy rồng, vảy có hình bầu dục, phản chiếu ánh sáng đỏ tươi —— đó là vảy của ma quỷ.

Thời điểm không gian tiếp xúc với lửa địa ngục trên cơ thể Taehyung liền vỡ ra từng tầng, gấp nhiều lần cũng vô ích, lõi năng lượng của Cida còn bị đao của Taehyung cắm vào, rất nhiều tinh thần lực hắn tích lũy trong mấy trăm năm đang nhanh chóng trôi đi, tinh thần lực này cũng không phải là Cida tự rèn luyện chiếm được, mà là nhiều lần bóc lột tinh thần thể, hấp thu từ chúng nó, nếu đổi thành Jungkook, lực lượng tinh thần của cậu do chính mình thiền định đạt được, sẽ không phát sinh tình huống bị chọc vào rốn liền rò rỉ ánh sáng như thế.

Bây giờ Cida lại như khinh khí cầu bị đâm thủng, khí vọt vào bên trong dĩ nhiên là không giữ được.

Taehyung không rút chuôi đao kia về, đưa năm ngón tay của mình lên không trung, Jungkook lại phất tay, trong ngọn lửa rực sáng bởi bạch cốt, một thanh trường kiếm chầm chậm xuất hiện, so với thanh kiếm máy móc của khoa học kỹ thuật, thanh kiếm này càng giống vũ khí mà Hắc ám kỵ sĩ chính thống sẽ sử dụng, ngoại trừ phần che tay của kiếm là một đôi cánh nâng lên, nhưng nó có màu đen —— đây là phiên bản hắc ám của thánh kiếm được ngưng tụ thành sau khi mô phỏng theo thánh kiếm của Thánh kỵ sĩ, Taehyung nắm chặt thanh kiếm này, vong linh bên cạnh Jungkook bước tới và lao về phía thanh kiếm, trở thành lời nguyền quanh quẩn trên thân kiếm.

Sau đó, anh di chuyển, anh giống như một linh mục đang biểu diễn nghi thức trong buổi lễ, mỗi một kiếm hoa đều đẹp đẽ phức tạp, trông không giống như đánh trận, mà mỗi nhát kiếm bổ xuống, thân thể Cida sẽ bị chặt đứt một mảnh, ác linh trên thân kiếm điên cuồng gặm nhấm thân thể tinh thần thể màu mỡ khổng lồ của Cida, mà giờ khắc này Cida, mới thật sự là không có cách nào phản kháng.

Sự tuyệt vọng mãnh liệt và không cam lòng nổi lên trong lòng Cida, toàn bộ hóa thành chất dinh dưỡng của ma quỷ, ma quỷ thích nhất những cảm xúc tiêu cực, linh hồn được bao bọc bởi những cảm xúc tiêu cực giống như miếng thịt tươi được bọc trong lớp da giòn chiên vàng óng ánh, làm Jungkook không nhịn được chảy nước miếng.

Sau một hồi giãy giụa trong hai cung bậc cảm xúc “Ăn tên não tàn ung thư trung nhị tà giáo đáng hổ thẹn”, và “Hắn thực sự quá thơm ngon rất thích hợp để áp chảo” , Jungkook quyết đoán hạ lệnh: “Mang về bày mâm!!!”

Có một câu của cậu, không ác ma nào dám tham ăn, nhưng nhóm vong hồn và ma quỷ vẫn phát ra tiếng hoan hô gào khóc thảm thiết —— bởi vì Cida rất lớn, trong thời gian ngắn, Jungkook hẳn là ăn không hết, cũng sẽ không cần nhóm vong linh và ma quỷ phải “Hy sinh”.

“Pháp tắc, pháp tắc! Dựa vào cái gì!!!”

Đôi mắt Cida sáng lên hồng quang, tượng trưng cho tinh thần lực bốc cháy đến mức tận cùng, hắn đã không còn cơ hội chiến thắng nữa, chỉ thuần túy phát tiết tuyệt vọng, hắn gào thét, “Dựa vào cái gì! Ta sinh ra ở Bạch Tháp, trong nơi tăm tối không ánh mặt trời kia bị xem như một vũ khí hình người nuôi lớn, còn ngươi, Jungkook —— tri thức ma pháp mà ngươi hưởng thụ bây giờ, đều là ta, là ta liều mạng bảo tồn, không có ta sẽ không có ngươi hôm này, dựa vào cái gì pháp tắc lại thiên vị ngươi —— rõ ràng ta mới chính là Đấng cứu thế, ta mới phải! Ta mới cần phải bất tử!”

Một kim tự tháp màu đen đột nhiên chém ngang, đâm thủng bộ phận gương mặt hình người của Cida, khiến đầu của hắn gãy làm đôi.

Jungkook lạnh lùng thu tay về: “Mặt thật là lớn, ta giúp ngươi thu hẹp lại.”

Cậu đứng lên khỏi vương tọa, thời khắc này khí thế trên người hắc pháp sư phát ra, như thể mang theo toàn bộ phẫn nộ của các pháp sư.

“Ngươi là Đấng cứu thế? Ngươi mới vừa xem xong văn mạng hạng ba do Tiểu Bạch viết?” Jungkook nói, “Ngươi thực sự xem tất cả những tiền bối vì truyền thừa dâng ra sinh mệnh trong những năm tháng tối tăm như không khí? Không một người nào có thể đối kháng thời đại, ‘Đấng cứu thế’ thực sự, là những người sống trong thời đại đó, tất cả mọi người! Sách lịch sử viết, Cida · Rakamond, pháp sư trẻ thiên tài của Bạch Tháp, bởi vì ngươi trẻ tuổi, có thiên phú, cho nên rất nhiều pháp sư mạnh hơn nhưng lớn tuổi hơn ngươi đều lựa chọn hy sinh bản thân khi gặp ngươi, bởi vì bọn họ cảm thấy mình già nua, còn ngươi tràn đầy khí lực, còn có khả năng chiến đấu, cho nên ngươi có thể đi được xa hơn bọn họ —— mang theo niềm hy vọng của họ. ‘Người thắp sáng đèn trong đêm tối’, đây chưa bao giờ là cái tên dành riêng cho một mình ngươi, những tiền bối tình nguyện hy sinh, làm dầu thắp cho ngươi, mới thật sự là những người xứng đáng được trường sinh bất tử!”

“Mà ngươi.” Taehyung giơ lên kiếm, thay Jungkook nói, “Ngươi phụ lòng bọn họ.”

So sánh với nhau, Taehyung xuất thân không tốt hơn Cida, anh là một vật thí nghiệm do các nhà khoa học điên cuồng chế tạo trong phòng thí nghiệm, toàn bộ tuổi ấu thơ đều trốn đằng đông nấp đằng tây, trong nỗi sợ hãi bí mật bị bại lộ. Nhưng xét về thành tựu, dùng bản thân, góp phần kết thúc cuộc chiến kéo dài hàng mấy thế kỷ giữa hai nền văn minh, thành tựu này cũng không kém cạnh Cida.

           

             
                   

“Bất kể ngươi đã trải qua chuyện gì, đó cũng không phải là cái cớ cho sự ác ý tàn hại người vô tội của ngươi; bất kể ngươi đã đạt thành tựu gì, cũng không phải là lý do để bản thân ngươi bành trướng.” Thanh kiếm trong tay Taehyung giống như một bông hoa bằng thép nở rộ, ác linh gầm thét lấy đi tinh thần thể gãy vỡ, nhóm ma quỷ cướp đoạt tinh thần lực tràn ra từ vết thương, chúng nó hoàn toàn tách rời Cida · Rakamond, Taehyung cuối cùng chậm rãi đi lên trước, rút ra đao cắm trong lõi tinh thần thể.

“Cuối cùng, ngươi chính là nguyên liệu nấu ăn.” Taehyung nói.

Cida chỉ còn phần đầu, hình thái nhân loại, hắn nằm dưới chân Taehyung, một tia không cam lòng cuối cùng trong mắt hắn từ từ dập tắt.

Taehyung đâm người hắn bằng kiếm thêm vài nhát nữa, mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.

Jungkook gật đầu: “Rất tốt, ngươi càng ngày càng giống một Hắc ám kỵ sĩ, trước đây rất nhiều Thánh kỵ sĩ nói cái gì ‘Không thể mạo phạm thi thể đối thủ’ nhảm nhí, sau đó dẫn đến pháp sư không chết, xác chết vùng dậy, vặn gãy cổ Thánh kỵ sĩ, ngươi còn biết xác nhận một chút, rất tốt!”

Taehyung cười quay đầu lại: “Ta chỉ... kiểm tra xem phần này có ăn được không.”

Nhưng Jungkook vô cùng từ chối: “Không! Phần này giống như vảy cá cạo ra, đây là phần không ăn được!”

Taehyung: “Kỳ thực phần này linh lực rất mạnh.”

Jungkook ghét bỏ đến cực điểm: “Trông không ngon, đừng ăn!”

Vì vậy Taehyung nghe lời mà thu hồi kiếm, quay người đi về phía Jungkook.

Không gian dường như bắt đầu trở lại yên lặng và ổn định, Jungkook cũng từ vương tọa đứng lên, ôm lấy khô lâu nhỏ tiện tay sờ, nhưng đột nhiên, ý chí của pháp sư cảm nhận được nguy cơ lớn.

“Taehyung!” Jungkook hô to một tiếng, biến mất tại chỗ, sau một khắc cậu xuất hiện phía sau Taehyung.

Không gian bắt đầu sụp đổ dữ dội từ đây.

“Nhà bếp rác rưởi chết tiệt!” Tuyệt đối bảo vệ mở ra đến cực điểm, Jungkook mắng một tiếng, sau đó âm thanh bị không gian nuốt hết.

Hư không theo một đường, mở rộng ra toàn bộ thế giới.

Bất kể là lĩnh vực vong linh, hay không gian thứ cấp của Cida, đều biến mất bên trong vòng xoáy sụp đổ, hư không vặn vẹo mở ra miệng lớn, nhấn chìm pháp sư và kỵ sĩ của cậu.

Cida · Rakamond, hắn tự biến mình thành một con quái vật, nhưng hắn dù sao cũng từng là một pháp sư. Bọn họ yêu thích sự thông thái và lô-gich, pháp sư liều lĩnh đến mức chỉ có kế hoạch A không có kế hoạch B sẽ bị đá ra làm bạn cùng thuật sĩ, ngay cả khi bản thân pháp sư không muốn sử dụng đến —— Cida áp đặt một cấm chú lên linh hồn của mình, kẻ tham lam luôn khao khát vĩnh hằng này, đã đặt một công tắc trong linh hồn, một khi hắn chết, cấm chú này sẽ tự động có hiệu lực ——

Cấm thuật không gian: truyền tống hư không.

Mở ra không gian hư vô, đem tất cả trong phạm vi phép thuật, ném vào hư không vặn vẹo.

Taehyung không sai, Cida · Rakamond quả thực đã chết, đây chỉ là thủ đoạn trả thù cuối cùng của một pháp sư đã chết.

Trong hư không không có thứ gì, khác với chân không vũ trụ, chân không vũ trụ có nhiệt độ thấp, có tia, tinh vân với thành phần kỳ dị, trong hư không chỉ có hư vô, hư vô nghĩa là không có thứ gì, đừng nói không khí, ngay cả khái niệm không gian cũng trống không.

Đây là bức tường giữa vô số thế giới và tinh giới rộng lớn, dùng tầng đối lưu giữa mặt đất và vũ trụ để so sánh là rất chuẩn xác, nơi này không nguy hiểm như tinh giới, nhưng không có nghĩa là an toàn như mặt đất. Tầng đối lưu không ổn định, sấm chớp mưa bão, mây mù, cuồng phong đều phát sinh ở đây, trong hư không vặn vẹo, ma lực chảy loạn, không gian chấn động, mặt phẳng di chuyển, cũng đều phát sinh ở đây.

Tệ hơn chính là, bọn họ rời khỏi thế giới, nhưng Jungkook không chuẩn bị sẵn sàng, giống như cất cánh mà không có hoa tiêu, cậu không tìm được đường trở lại thế giới ban đầu.

“Tiểu tiên sinh!” Taehyung hét lên, anh nghe thấy giọng nói của chính mình quái dị, không giống như phát ra từ cổ họng, nó dường như truyền đến từ mọi hướng.

Jungkook ôm chặt lấy eo Taehyung từ phía sau: “Ta bắt được ngươi!”

Lửa địa ngục tạo thành bảo vệ, như một vỏ trứng lớn bao bọc họ bên trong, đề phòng hư không thương tổn bọn họ.

Xung quanh một mảnh hỗn độn, như thể thời gian ngừng trôi, Taehyung nắm chặt tay Jungkook, ung dung nói: “Ta sẽ không buông tay. Xem ra, chúng ta sẽ trải nghiệm ‘Xuyên qua’ mà em từng trải qua?”

Jungkook liếc mắt nhìn anh, thở dài: “Fan cp của chúng ta trên tinh võng sắp khóc chết rồi.”

Không gian mịt mù, bọn họ ôm nhau, không biết lơ lững bao lâu, thời gian trong hư không không có ý nghĩa, cũng không biết bọn họ sẽ bay tới chỗ nào, bởi vì phương hướng ở đây cũng vô dụng.

Lửa địa ngục không thể cháy mãi mãi.

Taehyung nói: “Em đi đâu ta sẽ theo cùng. Ra tay đi.”

Jungkook mím môi: “Tinh giới rất nguy hiểm, xuyên qua tinh giới, ta không có cách nào bảo toàn thân thể của ngươi hoàn mỹ.”

Taehyung không hề để ý: “Vậy ta sẽ làm vong linh của em, dù sao, em nắm giữ linh hồn của ta, không phải sao?”

Hắc ám kỵ sĩ nhìn cậu, ánh mắt nhu hòa, trong suốt, kiên định mà không sợ hãi, nếu như Jungkook là pháp sư nhân loại, Taehyung nguyện ý trở thành kỵ sĩ bảo vệ cậu, hiện tại Jungkook là lãnh chúa ma quỷ, như vậy Taehyung không chút do dự, tại chỗ chuyển chức thành tay sai tà ác, không ngần ngại chút nào.

Jungkook khẽ thở dài, phép thuật bắt đầu ngưng tụ trên đầu ngón tay cậu.

Taehyung mỉm cười, ôm lấy pháp sư, tựa hồ có hơi tiếc nuối cảm giác ôm ấp.

Đột nhiên, Jungkook hất tay đánh tan phép thuật, nghi hoặc mà nhìn ra khỏi vai Taehyung: “Bên kia... cái gì đang nhấp nháy?”

Taehyung quay đầu lại nhìn một cái, còn kinh ngạc hơn Jungkook: “Đó là... tần suất đèn tín hiệu liên lạc khẩn cấp của hạm đội đế quốc?”

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày mai! Chính văn, còn một chương cuối cùng! 【 đến cuối cùng Taehyung đã không thành công phát sóng trực tiếp lễ cưới, đau lòng nguyên soái 】sau đó là có thể bắt đầu viết phiên ngoại cẩu lương rồi! 【 nhân vật phản diện ngửa mặt lên trời cười dài. Jpg 】 đến đến, bạn đã nhận được hết tài liệu chưa? Chuyên mục hắc pháp sư các bạn đều nhận được hết sao? Ai không nhận được sẽ lạc đường trong hư không!

☆♬○♩●♪✧♩maitran.wordpress.com♩✧♪●♩○♬☆

Còn chương cuối là hoàn :3

           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro