42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Năm thứ tư - 

Chớp mắt một cái, cả hai đã là sinh viên năm cuối. Gánh trên vai bao nhiêu gánh nặng từ học tập cho đến tương lai sau này, thật sự chỉ mong năm nay trôi qua thật nhanh để bọn họ có thể thoát khỏi cái "địa ngục" này.

Bên cạnh buổi lễ chào đón tân sinh viên hằng năm với sự nhộn nhịp của các câu lạc bộ, thì sinh viên năm tư còn phải đau đầu với việc phải đi thực tập ở công ty. Cũng vì lấy điểm kinh nghiệm tích lũy để có cái bằng tốt nghiệp loại xuất sắc thôi.

"Cậu định thực tập công ty nào?" Cô bạn Jihwa đang cùng em ăn trưa thì đột nhiên hỏi.

"Tớ á, công ty nội thất Jang In".

"Jang In á, không phải công ty đó rất xa nhà cậu hả?"

"Nhưng họ nói sẽ đánh giá điểm kinh nghiệm cao cho thực tập".

"Thế... còn Hội trưởng?"

Hội trưởng được nhắc đến ở đây là Choi Hansol. Sau hôm làm ầm ĩ một trận với ban chấp hành khi anh Park - hội trưởng cũ tốt nghiệp, hắn miễn cưỡng phải nhậm chức hội trưởng hội sinh viên của trường. Không ai biết lúc đó Choi Hansol đã hành hạ màng nhĩ em nhiều đến mức nào đâu. Bây giờ nhắc lại vẫn còn nổi da gà.

"Nhà Hansol có công ty mà, đúng chuyên ngành cần xét nên tất nhiên là thực tập tại công ty nhà mình rồi".

"Ôi, gia thế khủng đúng là sướng thật".

"Thế thầy Jongyul có nói gì không?"

Vì Jihwa là người bạn thân duy nhất ở đại học, nên ít nhiều chuyện cá nhân của em cũng từng kể cho cô ấy nghe. Dù thế Jihwa không bao giờ rêu rao rằng ba Jongyul và em là mối quan hệ gì. Vì cô ấy biết chuyện này nếu lộ ra, không chỉ em bị liên lục mà ba Jongyul cũng không thoát khỏi việc bị đàm tiếu không hay.

"Khi nào cậu bắt đầu thực tập?"

"Ngày mai. Cậu ăn đi, hỏi nhiều quá à".

"Ơ, tớ chỉ quan tâm bạn bè thôi mà".

Cô bạn họ Seo bĩu môi nhìn Seungkwan phũ phàng mình đến vậy. Nhưng biết sao được, bạn nhỏ này nhất quyết chỉ ngọt ngào với mình bạn trai lớn...

***

Hôm nay là ngày Seungkwan bắt đầu thực tập tại công ty Jang In, em mặc quần áo công sở chỉnh tề, gương mặt căng thẳng cực độ. Cậu bé ngọt ngào bình thường ở đâu không thấy, chỉ thấy một Boo Seungkwan hồi hộp đến cả người cứng đờ.

Ngày đầu tiên nên em nhờ ba Jongyul chở đến đó, dù sao em cũng không rành đường lắm, thêm nữa bằng lái cũng chưa lấy. Phiền ba vài hôm thôi, khi nào lấy được bằng lái xe em nhất định sẽ tự đi.

Đang đợi ba chuẩn bị thì tin nhắn điện thoại vang lên.

ch.hsol ➡️ kwanie.98

ch.hsol

Bé đi chưa?

kwanie.98

Chưa, em đang đợi ba

ch.hsol

Không cần đâu

Ra cổng đi, anh đợi

kwanie.98

Ơ???

Boo Seungkwan giật mình nhanh chóng chạy đến cửa sổ, nhìn ra đã thấy Choi Hansol đứng dựa vào xe hơi mà nhìn điện thoại. Hôm qua rõ ràng hắn bảo hôm nay phải lên công ty sớm, vậy mà vẫn có thời gian đến đón em hả?

kwanie.98

Anh đi làm đi

Em để ba chở được

ch.hsol

Không chịu 😥

Bé ra đi

Anh nhớ bé 🥹

Muốn đưa bé đi làm ngày đầu tiên

kwanie.98

Phiền anh lắm ạ 😥

ch.hsol

Phiền gì chứ 😡???

Bé quýttt

Ra với anh đi!!!

kwanie.98

Được rồi

Đợi chút em ra liền nè

ch.hsol

Yêu em ❤️

Boo Seungkwan lắc đầu nhìn hắn nài nỉ không ngớt. Em hiểu rõ hắn lắm, nếu em không chịu, hắn sẽ nằng nặc đứng đấy cho đến khi em đồng ý thì thôi. Seungkwan đành phải nói với ba Jongyul một tiếng, được ba dặn dò cẩn thận, xong mới chào tạm biệt ba mà ra ngoài.

Seungkwan ra đến cổng, Choi Hansol lập tức bụm miệng quay vào trong, tay chống lên xe. Hành động kì lạ làm em hiếu kì, cố nghiêng đầu xem hắn rốt cuộc bị gì nhưng không thể thấy được.

"Hansolie sao thế?"

"K-không có gì..." Nhìn hai má ửng đỏ của hắn, không phân biệt được hắn và em... rốt cuộc ai là kèo trên kèo dưới.

"Anh cười em đó hả?"

"Không... chỉ là... nhìn em dễ thương quá, anh chịu không nổi".

Choi Hansol ho khan vài tiếng rồi quay người lại, cố bày ra dáng vẻ bình thường nhất được lấp liếm bằng hành động chỉnh trang áo vest, khiến dấu chấm hỏi trên đầu em càng to hơn nữa.

"Lên xe đi".

Hansol mở cửa xe, cẩn thận kê tay lên cửa xe tránh để em va phải. Nhớ lần trước em không may va trúng mà đầu tròn sưng một cục u to, xót ơi là xót.

"Anh vẫn còn là thực tập đó, đi trễ không hay đâu, với lại Jang In rất xa nữa".

"Em không phải lo, anh nói với mọi người trước rồi".

"Vậy được không đó?"

"Được mà, giờ anh đưa đi nhé. À, đồ ăn sáng của em nè".

Seungkwan gật đầu cảm ơn hắn, sau đó lặng lẽ gỡ bao giấy rồi cắn một góc của cái bánh sandwich, vui vẻ nhìn sang hắn đang tập trung lái xe.

Đến sau nửa tiếng lái xe, Boo Seungkwan cố gắng giữ bình tĩnh. Nhìn cái công ty lớn ơi là lớn em càng hồi hộp hơn lúc nãy nữa. Nhưng rồi được bạn trai động viên bằng một cái xoa đầu và một cái thơm má, em cũng có thêm dũng cảm để đối mặt với nỗi sợ.

Tạm biệt hắn rồi nhanh chân chạy vào trong, lúc này Hansol mới để ý rằng điện thoại mình đã có thông báo quan trọng từ Instagram.

***

kwanie.98


hw.sinb và 182.098 người khác thích

kwanie.98 Người ta được bạn trai chở đi làm ó nhen 👉👈

Xem tất cả 60 bình luận

hw.sinb sao hay khoe tình ái quá nha bé 😒

   > kwanie.98 kệ bé ạ, bé có bồ nên bé khoe 😜

   > hw.sinb ủa bé tưởng tui hông có bồ hay chi, xin lỗi chứ chị đây hông muốn khoe thôi

   > kwanie.98 ghê dị sao 😆

iam.ichan đại ka Choi đẹp trai quá đê😍

   > kwanie.98 đừng có thả icon đó, tui ghen!

   > iam.ichan gì vậy ba???

_njils úi giời hội trưởng vibe này xịn quá 🥰

eys_aaa cơm cún trong trường ăn chưa đủ hay sao, lướt mạng xả stress mà còn stress hơn 😓

ch.hsol chụp lén anh đó hả?

   > kwanie.98 hông được ạ, em chụp đẹp mà 🤭

   > ch.hsol ừ thì đẹp... Mà bé mau quay lại làm việc đi chứ, bé ngoan không được chểnh mảng 🧐

   > kwanie.98 em biết rồi 🫡

   > ch.hsol ngoan ❤️

***

Choi Hansol nhìn màn hình điện thoại thì không ngừng mỉm cười. Em bé chụp hình đẹp quá trời quá đất. Cất cái bộ dạng điên tình đó vào, Choi Hansol nhấn ga quay về công ty của mình. Mắng em chểnh mảng nhưng hắn mới là người cúp việc đây.

Một tháng thực tập cuối cùng cũng kết thúc, hôm nay là ngày cuối cùng làm việc ở công ty nên Jang In đã tổ chức tiệc để chia tay các bạn thực tập - trong đó có em.

Bởi vì đã hẹn là về cùng hắn nên bây giờ có lẽ Choi Hansol đã đợi bên ngoài. Seungkwan xin phép tan tiệc trước với sự níu kéo của mọi người trong văn phòng.

Nhưng họ sao có thể thắng được vị bạn trai lớn đang chờ đợi em bên ngoài cơ chứ.

"Hansolie..." Vừa thấy hắn đứng tựa vào xe đợi mình, em tí tởn chạy đến.

"Nào, bé ngoan". Hôm nay là ngày cuối hắn thực tập ở tập đoàn Choi, nên tâm trạng có hơi tiếc nuối một chút. Nói hắn dù sao cũng làm việc ở đó, nhưng cảm giác tạm thời xa mọi người ở văn phòng thì đúng là hơi buồn thật. Vậy nên để làm vơi đi nỗi buồn hiện tại, hắn xin phép được ôm bồ một cái.

------

Cả hai vào xe rồi, đột nhiên không khí lại trở nên kì lạ. Im lặng - không phải là không khí giữa hắn và em thường xảy ra. Mỗi lần gần nhau là y như rằng tự dưng sẽ biến thành cái chợ, nhưng hiện tại đặc biệt yên tĩnh đến nổi có thể nghe thấy tiếng điều hòa thổi phù phù bên trong.

"Anh có điểm đánh giá xuất sắc rồi nè".

"Em có điểm đánh giá xuất sắc rồi nè".

Cả hai đồng thanh nói to, còn cầm theo tờ phiếu đánh giá xuất sắc có chữ kí của người đại diện hẳn hoi. Thấy bản thân quá tâm đầu ý hợp với đối phương, cả hai lại bật cười.

"Bé giỏi lắm".

"Anh cũng giỏi".

"Cùng tốt nghiệp thôi, bé nhỉ?"

Phải, cùng nhau tốt nghiệp nào.

Cảm ơn vì những năm đại học, chúng ta đã có nhau

Cảm ơn vì sự dũng cảm của bé quýt nhỏ

Cảm ơn vì sự vị tha của anh sữa dâu

Cảm ơn vì đã luôn bên nhau

"Cùng nhau tốt nghiệp nào, tình yêu nhỏ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro