Nhật kí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiều lúc tôi buồn và cô đơn lắm cần có ai bên cạnh nhưng chẳng có ai cả để tâm sự. Nếu có tôi cũng chẳng thể tâm sự tôi dấu cảm xúc vào trog tim và nén lại những nỗi buồn và cả những giọt nc mắt. Có lúc tôi còn muốn chấm dứt cuộc sống này mà nghĩ lại còn bao nhiêu thứ tôi còn chưa bao h khám phá  và tôi còn bao nhiêu hoài bảo nữa nên tôi suy nghĩ lại. Tôi và mẹ tôi ko bao h đc như hồi nhỏ nữa ko hiểu sao tôi vs mẹ lại có một bức tường chắn ngang càng ngày càng cao và tưởng chừng như ko bao h phá đc bức tường đó. Từ hồi nhỏ đến h tôi và mẹ chưa bao h tâm sự vs nhau cả. H tôi đã đang hc lớp 7 tôi áp lực mọi thứ nhiều lúc đôi vai tôi nặng trĩu tưởng chừng như sắp kiệt sức. Mẹ cứ nói chỉ cần con cố gắng là đc nhưng thật chất mẹ lm tôi áp lực lắm vì tư tưởng mẹ lại muốn tôi hc giỏi cho mẹ đc mọi người ngưỡng mộ nhưng lm thế chỉ lm tôi sắp suy sụp . Mẹ cứ nghĩ tôi còn nhỏ và cần sự chăm sóc và chở che của mẹ nhưng tôi đã lớn r. Tôi buồn mẹ nhiều thứ lắm. Tôi luôn mỉm cười để ko ai biết tôi đag nuốt ns mắt vào bên trog . Tối đến tôi lại lm bn vs bóng tối và sự cô đơn cứ bao trùm vây kín tôi. Tôi khóc thật nhiều nhưng ko ai hiểu cả . Tôi cần biết lắng nghe và chia sẻ vs tôi lúc tôi cảm thấy đau khổ và tuyệt vọng nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sư#tâm