MÙA THU NGỌT NGÀO VÀ NGƯỜI BẠN MỚI-chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Như thường lệ, sau khi thiên thần mùa hạ đi nghỉ ngơi sau một "ca" làm việc vất vả thì lại đến lúc vạn vật chào đón thiên thần mùa thu. Thiên thần Mùa thu thường làm việc từ khoảng tháng chín cho đến khoảng cuối  tháng  mười một. Bao giờ cũng vậy, mùa thu luôn về với những chiếc áo mới cho những cô cậu cây, những ngọn gió thu lúc nào cũng mát mẻ nhưng lại có cảm giác ấm áp đến lạ kì. Những con người đã từng được những làn gió đặc biệt đặc, trưng của thiên thần mùa thu đùa giỡn với những lọn tóc, chiếc khăn quàng cổ,..v..v.. thì khó có thể quên được những cơn gió nhẹ nhàng và ấm áp đó. Nghe đến đây chắc ai nấy đều muốn lắng nghe những âm thanh của những mùa thu ngọt ngào trên hành tinh xanh nhỏ bé của chúng ta đúng không nào?
     Năm nay, Dill lại đón thiên thần mùa thu theo cách mà em thích. Đó là tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ dưới tán cây phong cổ thụ trong vườn. Cây phong đã diện lên người bộ áo vàng từ khi nào. Những cô cậu lá thi nhau nhảy khỏi cành khi những làn gió nhẹ nhàng thổi qua, để lại cành cây khẳng khiu, trơ trụi. Đó cũng là một công việc quan trọng của mùa thu-chuẩn bị cho một mùa nghỉ đông dài hạn. Lắng nghe tiếng gió thu, Dill vừa hát vừa chơi đùa với những vị khách nhỏ xinh hay ghé qua chơi. Nào là những chú sóc nâu, bé tuần lộc con, những chú chim, những bé cún con, mèo con,...v..v... Căn nhà nhỏ của cô bé toát ra một vẻ ấm áp khiến cho mọi người dân trong làng mỗi khi nghe tiếng hát hồn nhiên, tinh nghịch của cô bé  Dill thì ai ai cũng cảm thấy trong lòng bớt cô đơn, cảm thấy sự hạnh phúc trong cuộc sống giản đơn mà mình đang trải qua từng ngày.
    Tối hôm đó, căn nhà gỗ nhỏ của Dill đã tiếp một vị khách vô cùng đặt biệt mà chưa một ai trong làng được gặp. Đó là thiên thần mùa thu...
    Lúc bấy giờ mọi người đang chìm vào giấc ngủ êm đềm sau một ngày làm việc vất vả. Cảnh vật im lặng, màn đêm huyền ảo đang bao trùm cả ngôi làng. Bên ngoài bây giờ chỉ nghe được âm thanh của những làn gió ham chơi rì rào vỗ vai những tán cây, bụi cỏ. Bỗng, cánh cửa gỗ nhà Dill cất lên tiếng gõ cửa." Ai mà đến lúc này ấy nhỉ ?"- Cô bé hỏi nhỏ bé mèo cưng Mile đang nằm cạnh bên chiếc chăn bông ấm áp. Cả hai ngượng dậy và đi xuống mở cửa. Chẳng hiểu sao bên ngoài cánh cửa lại có một luồn gió mang những hạt bụi lấp lánh kì lạ thổi  ngang qua. Dill Mile nhìn qua cái lỗ nhỏ trên cánh cửa. Qua đó, cô bé thấy khuôn mặt trái xoan của một người phụ nữ lạ mặt có mái tóc dài đến lưng, óng ả và mang một màu nâu đặt biệt. Nó trông giống như màu nâu của lá cây rẻ quạt. Cô gái ấy nhìn vẻ mặt thoáng buồn với đôi mắt xanh biếc như màu xanh của bầu trời mùa thu. "Trông cô ấy thật đặc biệt..."- Dill trầm trồ. Cô bé nhẹ nhàng mở cánh cửa nhỏ bé để chào mừng vị khách đặt biệt. Cô gái kì lạ này mặc một chiếc đầm màu đỏ cam như màu của lá cây bây giờ. Khi bước chân vào nhà, Dill cảm nhận được rõ rệt mùi hương của lá cây rừng hòa quyện cùng mùi hương của hoa cúc- loài hoa tượng trưng cho mùa thu dịu nhẹ cùng với mùi hương của gió thu ấm áp, thoang thoảng mùi gỗ hương,...Tất cả làm cho cô gái bí ẩn thêm quyến rũ, làm nổi bật vẻ đẹp vỗn có từ sâu bên trong lòng của cô ấy- vẻ đẹp mà chưa được cô gái thể hiện ra bên ngoài. Cô gái cất lên giọng nói nhẹ nhàng như tiếng chuông rung rinh trong làn gió thoảng:" Tôi là Autumn, hôm nay tôi đến đây để nhờ bạn giúp một chuyện..." Dill thắc mắc, cô bé thầm nghĩ :" Cô ấy cần mình giúp ư ? Một cô bé như mình thì có thể làm gì để giúp cô ấy?...". Hàng loạt câu hỏi được đặt ra trong đầu cô bé khiến cho cô bé toát ra một vẻ mặt đăm chiêu nhưng ngộ nghĩnh. Autumn lúc bây giờ mới khe khẽ cười. Nụ cười tựa hoa tựa ngọc của cô khiến lòng bao người xao xuyến. Vẻ đẹp của Autumn khi cười đẹp gấp vạn lần so với vẻ mặt lúc bình thường của cô. Nhưng thực sự mà nói bình thường cô đã mang một vẻ đẹp chim sa cá lặn rồi. Lại một lần nữa giọng nói nhẹ nhàng, êm dịu tựa như tiếng hát của những thiên thần ấy lại cất lên:" Được rồi cô bé à. Em không cần suy nghĩ nhiều đâu. Ta chỉ cần em giúp ta một chuyện nhỏ thôi. Em có làm được không...?". "Nhưng em có thể giúp chị những gì?"- giọng nói dễ thương của Dill ngắt lời Autumn. Autumn nhẹ nhàng cầm tay Dill và nói:" Đi theo ta...rồi em sẽ biết...".
      Cô gái dẫn em đi đến một nơi mà em chưa bao giờ được đến. Đó là nơi làm việc của thiên thần các mùa. Dill  nhanh chóng choáng ngợp vì vẻ đẹp nơi đây. Thật không có từ gì để diễn tả nỗi vẻ đẹp vừa thơ mộng vừa uy nghiêm, tráng lệ,.. nơi đây. Đến đây, Autumn tay ôm một chú tuần lộc con đưa cho Dill.  Chú tuần lộc này không giống với bất kì bé tuần lộc con nào mà cô bé từng nhìn thấy. Chú tuần lộc này có bộ lông vàng như ánh nắng mùa thu, trên lưng có vài đốm lông nâu như màu nâu của hai cái tai dài cụp xuống... Autumn tiết lộ mình là thiên thần mùa thu và chú tuần lộc con này có tên là Maple .(Cái tên nghe như tên cây phong trong tiếng anh. ) Thiên thần mùa thu nhờ Dill chăm sóc cho Maple vì em ấy là chú tuần lộc bé nhất, yếu nhất trong đàn tuần lộc mùa thu. Maple cần được chăm sóc và sống trong một môi trường đặc biệt. (Ở đây là môi trường bình dị ,trong lành như làng của Dill .) "Em tuần lộc do còn rất nhỏ nên cần một người quan tâm chăm sóc. Mà ta thì rất bận nên không thể để ý đến nó nhiều. Ta được biết em là một người tốt, biết quan tâm tới muôn loài nên ta trao nó cho em chăm sóc..." Autumn nói với Dill. Cô bé mừng rỡ nhận nuôi Maple. Thiên thần mùa thu dẫn em về nhà. "Mọi chuyện như một giấc mơ!" - Dill hào hứng. Vậy là từ nay em đã có thêm một người bạn dễ thương để tâm sự rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro