CHƯƠNG XIII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên ôm tôi làm cả lớp chúng nó trợn mắt lên nhìn, chúng nó hóa đá hết rồi.

" này, bỏ tớ ra " Tôi nói thầm với Thiên
" a.. Xin lỗi " Thiên cũng có lúc hiền thế này á, gãi gãi đầu dễ thuơng kìa

" chồi ôi, tình cảm dữ " con Lam nó chửi xéo, đương nhiên là trêu rồi, mấy đứa có tình yêu màu hồng là nó ghét lắm

→_→

" thôi, đuổi dùm mấy bạn kia đi hộ cái " Tôi than

" được rồi " con Vân nó nói ngập ngừng

" với một điều kiện " con Vy nói tiếp

Biết ngay mà, con mẹ nó, có cái gì miễn phí với bọn này đâu, bên trong chửi vậy thôi chứ bên ngoài là

" được, điều kiện gì "

" tí nữa kể chuyện tình màu hồng chi bọn này nghe nhé " con Lam hạ chốt

" ok nhé " Nguyệt An nhấn mạnh

" rồi rồi " có cái gì đâu mà kể

(*'∇`*)

" được rồi mấy bạn, mấy anh ấy là anh trai nuôi của Đan Nhi, nên ra chơi rồi hỏi nhé " vâng Lam rất thông minh, nói vậy luôn

Thế có khác cái mẹ gì đâu, đờ mờ -_-

Con Lam nói thế, mấy đứa kia cũng đi ra ngoài, bây giờ cũng là sáu rưỡi rồi, nửa tiếng nữa mới vào học, cái thấy bạn Khanh qua đây

" ấy, người ta đợi ở cửa kìa, ra đi " Tôi đẩy vai con Lam

" không người ta đợi, nhanh lên " Nguyệt An lấy một tay che miệng, một tay chỉ chỉ

= ̄ω ̄= cứ kiểu yểu điệu, thục nữ

Con Lam nó không nói gì, chỉ bước ra ngoài, bốn đứa áp tai vào cửa nghe lén
" tớ muốn nói xin lỗi " cậu Khanh kia xin lỗi

Ủa có tội gì mà xin lỗi vậy bạn

" cậu chỉ nói vậy thôi á " Lam nó hỏi ngược lại, cậu Khanh kia lúc nào ra về cũng chở con Lam, hai đứa nói chuyện với nhau lúc nào cũng ' tình chàng ý thiếp ' ,không bao giờ cãi nhau, Khanh luôn luôn lo cho Lam từng li từng tí, nếu không phải bạn Lam thì ai cũng tưởng hai người này là một cặp. Nhưng mà con trai lại không biết, những thứ nhỏ nhặt này lại làm con gái hiểu nhầm, rồi ai cũng thế, cũng tỏ tình, và Lam cũng không ngoại lệ, hôm qua lúc Đan Nhi về Lam nó đã tỏ tình, nhưng lại bị từ chối, nó không khóc, không buồn, nó không hỏi, chỉ im lặng, ai mà biết những điều nhỏ nhặt này lại gây ra hiểu nhầm chứ ...

" nếu không có gì, tôi vào đây " Lam thay đổi cả cách xưng hô

" này.. " Khanh cầm cổ tay Lam nhưng bị hất ra, nhưng không phải lam hất mà là Hoàng Anh

Ố, anh hùng cứu mỹ Nhân kìa, hí hí

" cậu bỏ ra, cô ấy không thích rồi mà,tôi nghĩ anh không nên làm phiền cô ấy " Hoàng Anh lạnh nhạt trả lời

" ồ " đám chúng tôi ồ lên

" vào lớp " vâng cậu lớp trưởng Thiện Long xách cổ áo tôi vào lớp, ê này tại sao chúng nó cậu không xách hả

" rồi, ngồi xuống, đi lung tung " Thiện Long ấn tôi vào ghế, rõ ràng là mình có đi lung tung đâu

" này.. Tớ có đi lung tung đâu " Tôi ủy khuất nói

" cậu đang đi đấy, ngồi ở đó đi " Ấy Thiên sao lại không bênh tôi chứ, hai người cùng phe sao

→_→

" xía, hai người cùng phe, không thèm chơi với hai người nữa " Tôi quay mặt đi, hất hàm một cái

' này sao cậu ấy lại dễ thương vậy nhỉ ' 

oOo

Đến giờ ra chơi, đã có một nhóm anh trai đứng đợi ở trước cửa lớp, làm mấy bạn nữ chỉ đứng đó nhìn, và làm màu để gây sự chú ý, nói thật tôi ghét mấy kiểu làm màu như vậy lắm á

" a, sư muội, đi cùng bọn anh đến sân bóng rổ đi " là Khải Minh sư huynh

" vâng " tôi đi theo nhóm đan anh đó, mấy đứa bạn cũng đi theo

--------

Sau mấy trận thì mấy anh đó thắng đội bên kia, và đương nhiên sẽ có rất nhiều nữ sinh mang nước và khăn đến để lấy lòng, bỗng Quốc Bảo vẫy vẫy Đan Nhi

" em gái, qua đây, anh thích uống nước em mang cơ " rồi nở nụ cười tỏa nắng, có vài sợi tóc ướt dính vào cổ, mái tóc ướt ướt, mấy giọt nước chảy xuống đất,làm tăng thêm vẻ quyến rũ,mọi người thấy cảnh này thì sẽ làm mất bao nhiêu con tim quyến rũ đúng không

Quyến rũ cái beep ấy

Đang trời nắng muốn cháy da cháy thịt thì, Quốc Bảo sư huynh đứng ở đó nở nụ nười thân thiện, đang cảm thấy anh ấy có bị ấm đầu không nhỉ, hay là trời nắng quá say nắng rồi

" anh uống của mấy chị đó cũng được mà " thật sự bây giờ tôi rất lười, không thể đi được

" tý nữa bọn anh bao đi ăn " ôi cái ông sư huynh dễ thương của tôi vừa nói ra câu này, không hiểu sao tôi lại có sức đứng dậy mang nước cho mấy ổng nhỉ, ahihi chắc tự nhiên hết mỏi đó

Không phải tham ăn đâu

" nhỏ này là ai vậy "

" con này cũng muốn dành với chị em mình à "

" người gì đâu vô duyên "

" mấy anh ấy chưa nhận nước của ai bao giờ đâu, cứ chờ xem "

" những anh ấy, chắc không nhận nước của nhỏ này đâu nhỉ, mình theo anh ấy mấy năm mà mấy ảnh còn chưa đụng vào chai nước nào của mình, nghĩ gì mấy ổng nhận của nhỏ này "

Nhưng mặc kệ mấy lời nói ngoài tai này, tôi đi thẳng đến chỗ mấy ổng

" nước của anh đây " tôi đứng trước mặt của anh dễ thương, à anh ấy tên nguyên

" của anh đâu " Khải Minh không đồng lòng nói

" đây đây " ở đây có năm anh Quốc Bảo, Khải Minh, Quang Nguyên, Thiên Dương, còn một người nữa, anh này rất ít nói nhưng bù cái là đẹp nhất, lại còn là bang chủ trong game của tôi nữa, rất cưng Đan Nhi nha, tên là Thiên Phong đấy

" cảm ơn em nhé " Nguyên cười với tôi
" có gì đâu " được bao ăn mà, hí hí

" chứ không phải em muốn ăn à " Thiên Dương là cái anh lầy nhất nhóm, lúc nào cũng trêu mình

" hừ " Tôi đạp vào chân Thiên Dương một cái rồi trốn ra đằng sau Thiên Phong

" Anh, hép mi " Tôi nắm gấu áo của Phong rồi ngước mắt lên nhìn, nè nè, sao ai cũng cao quá vậy

" em thật lùn " Khải Minh trêu tôi

" đừng trêu nữa, ồn " a anh Thiên Phong cuối cùng cũng mở miệng nói lời vàng ngọc

" con nhỏ đó là ai vậy anh " bỗng một chị ra đứng trước mặt Thiên Phong, tay chống eo hỏi, nãy giờ mọi người đều nhìn vào Đan Nhi xem mấy anh có nhận nước của nhỏ này không, ai ngờ lại nhận, lại còn ' em gái bảo bối ' gì chứ, thật ghen tị mà, tại sao nó lại được nhận là em gái nuôi mà mình thì không chứ.

" quen biết nhau sao " ồ anh Quốc Bảo trả lời dùm kìa

" chúng ta học cùng lớp mà " chị kia nói giọng kiểu thân quen lắm ấy, mà bọn kia nãy giờ chỉ đứng bên ngoài xem chứ không giúp, đờ mờ

" ừ, thì kệ cô, em gái bảo bối lại đây " nhìn Thiên Dương vậy thôi chứ, ổng cưng tôi lắm

" đi " giọng nói trầm ấm vang Lên kéo tay tôi đi, vâng là của Thiên Phong đấy ạ

" Anh " Thiên gặp chúng tôi, rồi gọi ' anh ', Thiên có anh ở đây sao

Chẳng lẽ là một trong năm anh ở đây ư.....



------------

Mình có thể tạm Drop truyện kia nhé =(( tại hết ý tưởng rồi

#βunα_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro