Chương 4: tai nạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc đó thì Natsu bước vào thì chứng kiến cảnh lucy bị đánh, anh tức giận nói:
- Chúng m làm gì Lucy vậy hả, muốn chết à
Thằng nhóc: m là ai mà xía vào chuyện của t
Natsu: t là ai, chúng m k cần biết, t chỉ biết là m đã đụng đến Lucy là đã đụng đến t, chúng m chán sống r à
Thắng nhóc: m...m dám đe dọa t, chắc t sợ
Natsu: t đâu có de dọa
Nói xong anh lao lên đấm cho mấy tên đó vài phát tím hết cả mặt. Đấm xong, anh lạnh lùng nói:
-Chúng m coi chừng t đấy
Thằng nhóc: dạ dạ bọn em xin lỗi
Natsu: cút
Lucy: Natsu....
Natsu: cậu ko sao chứ
Lucy: tớ k sao, cảm ơn cậu
Natsu: ừm
--giờ ra về--
Lucy: chúng ta về thôi, Natsu
Natsu: ừm chúng ta đi
Lucy: Natsu cậu biết ko?
Natsu: biết gì
Lucy:lúc mà cậu bảo về tớ ấy, lúc đó nhìn cậu ngầu lắm
Natsu: thật sao
Hai người đang đi thì..... Píp píp
Natsu: Lucy coi chừng
••RẦM••
Lucy từ từ mở mắt ra, thấy Natsu đang nằm dưới đất
Lucy hét lớn: NATSU
Tx: cậu bé ko sao chứ
Người lạ: gọi cấp cứu đi
Lucy vừa khóc vừa nói: Natsu ơi, Natsu cậu tỉnh dậy đi mà huhu
-- tại bệnh viên--
Ngoài ghế chờ trc phòng phẫu thuật.
Layla: Lucy à con hãi nói cho mẹ biết là có chuyện gì xảy ra đi
Lucy: mẹ....hức...hức
Jess hốt hoảng chạy tới: TRỜI ƠI CON TÔI, THẰNG BÉ ĐÂU RỒI
Jude:thằng bé đang phẫu thuật
Igneel: bình tĩnh đi Jess
Jess: ANH BỊ ĐIÊN À, TRỜI ƠI CON TÔI, SAO TÔI KHỔ THẾ NÀY
Bỗng Lucy tiến tới
Lucy khóc nức nở: cô ơi..hức...hức...là..hức...tại cháu...
Jess: tại sao thằng bé lại bị thế này
Lucy: vì...hức...lúc đó....
Layla: con nói đi Lucy, đừng khóc nữa
Jess quỳ xuống, đặt tay lên vai Lucy và nói:
- ta biết con rất buồn, nhưng làm ơn, ta xin con, hãy kể lại cho ta nghe vì sao đi
Lucy: dạ là....hức....lúc cháu với...bạn ấy đi về thì....
Jess: chuyện gì xảy ra à?
Lucy: dạ ko ạ. Vì cháu đi sang đường mà ko chú ý nên xém bị đụng, là bạn ấy đã đẩy cháu ra và cứu cháu
Jess: ta hiểu rồi
Bỗng bác sĩ bước ra và nói
- thằng bé bị gãy gương nãy quá, xin lỗi chúng tôi ko thể chữa, ai là người nhà của cậu bé
Igneel: là tôi
Bác sĩ: anh đi theo tôi.
Nói r bác sĩ dẫn cha Natsu. Thấy Jess đứng như người mất hồn Lay la vội đến.
Layla: Jess à cậu ko sao chứ
Jess:....
Lucy:cô ơi, cháu xin lỗi là tại cháu
Jess: ta ko trách cháu đâu, vả lại nếu thằng bé thấy cháu buồn như vậy thì sẽ trách ta mất, nên cháu hãy vui lên nhé
------------
END chương 4
Xin lũi vì sự đăng trễ này ạ






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nalu