Chương 46 : Chân giao (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không sao, không dùng tay."

Phó Nhiên đầy ám chỉ mà nhéo nhéo chân nhỏ của Vân Thư, thời điểm anh vuốt đôi chân nhỏ này liền nổi lên tâm tư, chân Vân Thư lớn lên thật sự quá đẹp. Gót chân nhỏ mịn màng trắng nõn, sờ toàn thịt mềm mại, năm ngón chân như năm viên ngọc trai mượt mà gắn bên nhau, móng chân màu đỏ rượu được cắt tỉa gọn gàng, khiến chân nhỏ càng thêm trắng nõn.

Yết hầu giật giật, Phó Nhiên trực tiếp nhéo chân nhỏ kia hướng về phía giữa chân mình.

Lửa nóng của côn thịt cọ đến mu bàn chân, Vân Thư lúc này mới phản ứng lại, xấu hổ đến thét chói tai: "Anh... Anh làm gì thế... Không... Đừng... đừng như vậy..."

"Thư Nhi giỏi quá, Thư Nhi ngoan nào, chỉ một lần... chỉ một lần nữa thôi, được không?" Cũng không đợi Vân Thư trả lời, người nọ liền nhéo chân nhỏ hướng về phía côn thịt cọ mà xát.

Lúc bắt đầu không hề có trình tự gì, chính là bị khống chế cọ xát lung tung, cọ đến toàn bộ trên chân đều dính tinh dịch tiết ra từ lỗ nhỏ, ngón chân luôn vùi vào đám lông hỗn độn, nháo đến Vân Thư ngứa, rất nhiều lần không quan tâm thẹn thùng trực tiếp bật cười.

Sau khi đã nắm được một chút kỹ xảo, Phó Nhiên bắt một chân nhỏ khác tới, hai lòng bàn chân bao lấy côn thịt chuyển động lên xuống, đôi lúc ngón chân mượt mà sẽ chạm vào túi nhỏ bên dưới.

Chơi một hồi lâu, Phó Nhiên không thỏa mãn.

Bởi vì ngày thứ hai phải lên diễn, Phó Nhiên không dám quá dùng sức, sợ trên người Vân Thư sẽ lưu lại dấu vết gì đó, mà Vân Thư cũng không còn sức lực, toàn bộ quá trình đều là nhẹ nhàng bay bổng, kêu thế nào cũng bị thỏa mãn.

Phó Nhiên buông hai chân nhỏ xuống, lại đem hai đùi Vân Thư gắt gao kéo tới, đầu gối ấn vào hai luồng ngực mềm mại.

"Ph... Phó Nhiên?"

Vân Thư có chút mờ mịt cùng sợ hãi mà gọi Phó Nhiên, nhưng cô không được đáp lại, ngược lại cảm giác được ở bên đùi có côn thịt lửa nóng thô dài từng chút từng chút xâm nhập.

"Ô --"

Côn thịt là hướng phía trong đùi mà cắm, nói cách khác là hướng hai chân cắm sát hoa huyệt, lúc quy đầu cùng thân gậy mạnh mẽ cọ qua hoa huyệt, Vân Thư sợ giây tiếp theo côn thịt liền thâm nhập vào hoa huyệt. Nhưng vẫn tốt, Phó Nhiên từ đầu đến cuối đều giữ lời hứa, rõ ràng anh có cơ hội tuyệt vời để đi vào nhưng anh lại không làm như vậy, chỉ ở hai giữa chân của cô cọ tới cọ lui thọc vào rút ra.

Tuy rằng chỉ là chân giao, nhưng côn thịt nhanh chóng cọ xát cũng đủ để khiến người hưng phấn, không chỉ Phó Nhiên, Vân Thư cũng vậy, rất nhanh liền chảy ra rất nhiều hoa dịch, khiến côn thịt thọc vào rút ra càng thêm thông thuận, trong phòng phát ra tiếng nước 'phụt phụt' cùng tiếng thân thể va chạm 'bạch bạch' liên miên không dứt.

Vân Thư cắn ngón tay, đôi mắt xinh đẹp bất tri bất giác trở nên ẩm ướt, sâu thẳm trong sương mù mênh mông cất giấu một tia dục hỏa.

Cô lúc đầu là sợ Phó Nhiên làm xằng bậy, nhưng hiện tại cô lại muốn Phó Nhiên làm xằng bậy... Thật rối rắm muốn chết.

Vân Thư không biết làm sao bây giờ, lại thẹn không dám nói, rốt cuộc trước đó là cô... Vì thế cô liền ấm ức mà khóc, còn lấy đôi mắt đầy nước đáng thương mà nhìn Phó Nhiên.

Nhưng mà Phó Nhiên hiểu lầm, cho rằng cô mệt đến không chịu nổi, liền yêu thương mà hôn khuôn mặt nhỏ của cô, vừa nói "Sắp rồi, sắp rồi" dỗ dành cô, đem người hôn đến thất điên bát đảo cũng là lúc anh tinh quan mở rộng bắn ở giữa chân cô, tinh dịch sền sệt màu trắng đục gần như đem toàn bộ chân tâm dán lại.

Phó Nhiên duỗi tay sờ sờ giữa chân Vân Thư, khiến trong lòng Vân Thư đầy vui mừng cho rằng anh muốn làm gì đó, thì chỉ nghe thấy Phó Nhiên nói như này: "Anh mang em đi rửa một chút."

Sau đó thật sự liền mang theo cô đơn thuần mà rửa rửa thân mình, lại sau đó liền bọc chăn ngủ ngủ.

Vân Thư: "..."

-- Thật tốt, đây là tự vác đá nện vào chân mình.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro