chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng bộ phim cũng thực hiện xong, Lee Dong Gun hào hứng mời cả đoàn làm phim mở một buổi tiệc ăn mừng. Mọi người đã đến đầy đủ, như thường lệ chỉ mỗi cô đại minh tinh là đi trễ và mọi người phải đợi. Lee Dong Gun chớp cơ hội ngồi cạnh jiyeon vui vẻ nói chuyện. Eunjung diện một bộ váy màu hồng nhạt thật xinh đẹp, đúng là minh tinh có khác, chỉ đi dự tiệc nhỏ cũng phải make up lộng lẫy như thế. Vừa đến, thấy Lee Dong Gun ngồi cạnh jiyeon cô đã thấy không vui, cô đến bàn ngồi đối diện với jiyeon. Sau khi nói vài lời Lee Dong Gun ra hiệu cho mọi người tự nhiên, ai nấy điều nói cười vui vẻ. Mọi người đều uống bia nên jiyeon cũng phải uống cùng, do trước giờ jiyeon ít khi dùng tới bia rượu nên khi uống vào cô lại nhăn nhó.
Tít tít...điện thoại jiyeon có tin nhắn, cô mở máy ra xem, là tin nhắn của eunjung.

- Em không biết uống, uống ít thôi.

Jiyeon nhìn eunjung mĩm cười rồi trả lời tin nhắn:

- Em biết rồi chị yêu.

Đang nhắn tin thì Lee Dong Gun giật điện thoại của jiyeon bỏ qua một bên. Anh ghé miệng sát vào tai jiyeon nói gì đó rồi lại mời cô uống. Jiyeon hơi né tránh ánh mắt gian tà của Lee Dong Gun nhưng vẫn tiếp bia với anh. Chứng kiến cảnh tượng thân mật đó, eunjung tức giận bỏ vào nhà vệ sinh, cô rửa mặt rồi nhìn vào gương, cô không biết mình đang nghĩ gì nữa, cô chán ghét bản thân tại sao lại có những cảm giác kì lạ như vậy, dù đã cố gắng kiềm nén, cố gắng không nghĩ tới những cô không thoát ra được, nhìn thấy jiyeon thân mật với bất cứ ai cô cũng thấy không vui trong lòng.
Vừa bước vào nhà vệ sinh thấy eunjung đang ôm đầu, jiyeon chạy đến đỡ lấy eunjung .

- Chị không sao chứ?

Nhận ra tiếng của jiyeon , eunjung vùng khỏi vòng tay jiyeon lạnh lùng
đáp rồi đi thẳng ra ngoài:

- Chị không sao.

Jiyeon thấy vậy chạy theo, nắm lấy tay eunjung, cô không biết tại sao eunjung lại lạnh lùng với mình.

- Chị không khỏe hay sao?

Eunjung nhìn thẳng vào mắt jiyeon, ánh mắt rất khác ngày thường, có vẻ do men say làm đôi mắt cô đặc biệt long lanh hơn.

- Chị bị điên rồi.

- Hả, là sao?

- Tâm trạng không tốt. Chị…

Eunjung chưa kịp nói dứt câu thì Lee Ding Gun đã bước đến, anh còn khoát tay lên vai jiyeon, cười với hai cô gái:

- Chuyện gì? Sao hai cô gái xinh đẹp của anh không vào, ở đây tâm sự gì thế?

- Không có gì. Vào thôi.

Eunjung đáp lại, lạnh lùng bỏ vào trong trước, jiyeon cùng Lee Dong Gun cũng vào trong.
Bữa tiệc kết thúc, mọi người ra về, còn lại ba người, Dong Gun, eunjung, jiyeon. Lee Ding Gun ngỏ ý đưa jiyeon và eunjung về, nhưng eunjung đã từ chối, còn jiyeon vẫn do dự. Thấy vậy eunjung cũng nói đỡ cho jiyeon .

- Hôm nay có bạn đưa hai em về.

Lee Dong Gun cũng không thể ép buột nên thôi đành về trước.
Eunjung gọi hyomin đến đón. Trong lúc chờ đợi, eunjung vẫn giữ nét mặt lạnh lùng “sang chảnh” thường ngày. Jiyeon thấy lo lắng đến gần hỏi chuyện eunjung:

- Hôm nay chị sao vậy, có gì không vui sao?

Eunjung không nhìn jiyeon, cô vừa lướt điện thoại vừa đáp:

- Nếu uống bia rượu đừng ngồi gần đàn ông, nhất là những tên có máu dê trong người.

Nghe câu nói đó của eunjung, bỗng dưng jiyeon thấy buồn cười. Không phải là cô không để tâm a, cô biết trong bữa tiệc eunjung hay liếc mắt nhìn cô, khuôn mặt rõ ràng không vui. Jiyeon cười nhẹ, giả vờ ngạc nhiên đáp:

- Chị đang nói anh Dong Gun hả?

Eunjung vẫn không nhìn thẳng vào mặt jiyeon, cô đang né tránh ánh mắt người kia:

- Chứ ai. Biết rồi còn hỏi.

Eunjung thấy hôm nay thái độ người này rất lạ a, nhất định phải làm ra lẽ. Cô bước lại một bước, nắm chặt lấy cái tay đang mãi miết lướt web của eunjung, ngước lên nhìn vào mắt người kia:

-Chị hôm nay vì điều này nên không vui hả?

Cảm nhận eunjung đang thủ thỉ bên tai cộng thêm hơi men phả vào gương mặt mình, eunjung lùi lại ấp úng:

- Gì? Sao chứ?

Đại minh tinh nhà ta là bị nói trúng tim đen nên ấp a ấp úng, gương mặt cũng đỏ ửng lên, không biết có nên thật thà thừa nhận jiyeon nói như vậy là đúng không, nhưng như vậy thật là ngớ ngẩn a. Eunjung lại tiến công, bước lại gần, cô đưa tay mình lên trán eunjung, gương mặt hơi nghiêng về phía mặt eunjung:

- Sắc mặt chị không được tốt lắm, còn nói em say, em thấy chị mới là người say.

Eunjung xoay mặt qua định trả lời, vô tình môi cô lại chạm vào môi jiyeon, cả hai mở to mắt nhìn nhau. Bên ngoài thời tiết khá lạnh nhưng nhiệt độ cơ thể của hai cô gái bỗng chốc lên cao, nhịp tim cũng đập liên hồi. Phải mất vài giây định hình thì eunjung mới tách ra khỏi jiyeon, cô ngập ngừng lên tiếng:

- Xin…xin lỗi.

Chẳng biết jiyeon đang nghĩ gì trong đầu, cô thản nhiên sờ lên môi mình cười đáp:

- Thật tuyệt!

Eunjung như không thể tin được jiyeon lại nói như vậy, thật là một tối kì quặc mà.

- Gì cơ?

Đúng lúc đó thì hyomin lái xe đến đón, cả hai lên xe, eunjung ngồi bên cạnh hyomin còn eunjung ra phía sau. Trên đường về hyomin có trò chuyện chút ít với jiyeon, còn lại hyomin nói chuyện với eunjung. Hyomin không ngại thể hiện sự quan tâm của mình dành cho eunjung. Những cử chỉ thân mật của hyomin đối với eunjung đã lọt vào tầm mắt của cô gái phía sau xe, suốt cả chặng đường về cô trở nên thinh lặng, trong lòng rõ ràng rất không vui về điều đó, còn cô gái ngồi phía trước thì thỉnh thoảng nhìn trong gương xem xét thái độ người kia. Có vẻ như cả jiyeon và eunjung đang dần cảm nhận rõ tình cảm của mình dành cho đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro