chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rõ ràng eunjung đang nghĩ jiyeon có tình ý với dong gun, jiyeon cảm
thấy eunjung thật không hiểu mình một chút nào, cô rất không vui về điều đó.

- Chị cũng nghĩ sao em có tình cảm với ding gun?

- Chị chỉ nói vậy thôi.

- Lúc nãy em chưa nói dứt câu, em không nói chị ghen vì dong gun. Em biết chị không thích dong gun.

- Vậy chứ em muốn nói gì?

Lúc này eunjung xoay mặt qua nhìn jiyeon, thái độ cũng bình tĩnh hơn, cô rất để tâm từng lời mà jiyeon nói.

-Vì em, chị không thích em thân mật với bất kì ai.

- Gì cơ? Em..em…nói gì vậy?

Mỗi lần bị nói trúng tim đen là eunjung không thể tỏ ra bình tĩnh được, cô không tự chủ mà lúng túng ra mặt. Đây là một trong những điểm yếu rất đáng yêu của eunjung (đã bị jiyeon phát hiện lâu rồi)
Jiyeon đang “được nước” nên “làm tới”, nhất định hôm nay cô phải làm cho Eunjung đối diện với chính tình cảm của mình.

- Chị thích em đúng không?

Bảo Ngọc bắt đầu cảm thấy khó thở hơn khi jiyeon vừa nói vừa tiến lại gần sát mặt mình, tim cô không tự chủ mà đập liên hồi. Lúc nãy cứ nghĩ jiyeon cho rằng mình có tình cảm với dong gun nên cô không ngại mà cãi cho ra lẽ, còn bây giờ jiyeon đã nói quá chuẩn rồi, làm sao có thể bình tĩnh được cơ chứ. Giọng nói của eunjung càng lúc càng ấp úng hơn:

- Em..em… điên rồi, chị không đùa với em kiểu này đâu.

Jiyeon không đùa, cô là nói thật lòng, chưa bao giờ cô nghiêm túc như bây giờ, tiến sát mặt lại gần eunjung hơn, jiyeon lặp lại câu hỏi:

- Chị có thích em không?

-Chị….

Không để eunjung nói dứt câu, jiyeon tinh nghịch chen vào:

- Chị thích em quá trời chứ gì, Em cũng vậy, em rất thích chị.

Eunjung có nghe lầm không? Jiyeon đang nói thích cô ư? Cô thật không biết tỏ thái độ làm sao với jiyeon, không thể suy nghĩ được bất cứ điều gì nữa.

- Em, em đang nói gì thế?

Thật ra jiyeon đã nhận ra mình có tình cảm đặc biệt dành cho eunjung kể từ chuyến đi jeju vừa rồi. Do chưa xác định được tình cảm của eunjung nên Jiyeon vẫn tỏ thái độ bình thường không để lộ tình cảm. Nhưng không phải vô tình mà jiyeon đã cố ý tìm đủ mọi cách để được gần gũi eunjung (đó là cách tán tỉnh của cô nàng). Hôm nay có lẽ đây là cơ hội để eunjung nhận ra tình cảm của jiyeon. Không để eunjung thắc mắc hay suy nghĩ gì nữa, jiyeon chòm người về phía eunjung, đặt lên môi đại mimh tinh một nụ hôn. Eunjung đơ người ra, không đáp lại cũng không từ chối, cứ để mặc cho jiyeon hôn lên môi mình. Nhận thấy người kia vẫn chưa sẵn sàng, jiyeon từ từ rời môi, hơi thở cô không đều, mặc dù là người chủ động nhưng jiyeon cũng cảm thấy tim mình như sắp rơi khỏi lồng ngực. Phải lấy hết can đảm mà tỏ tình rồi hôn trong khi người kia lại “đơ như cây cơ”, thật là thất vọng, cô nhìn thẳng vào eunjung, khẳng định một lần nữa:

- Là vậy đấy. Em thích chị, Ham Eunjung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro