chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunjung đưa jiyeon về nhà, lúc này đang có một chàng trai đứng trước sân nhà cạnh chiếc xe mui trần sang trọng đợi. Không ai khác, người đó là siwan.
Tối qua siwan có gọi cho jiyeon, cô nói ngủ ở nhà bạn, anh thấy lo nên
sáng sớm đã đến nhà để xem ai đưa jiyeon về. Thấy người kia là con gái nên anh mới an tâm. Vừa bước khỏi xe thấy siwan, jiyeon thở dài.

- Trời, sáng sớm đã đến.

Eunjung hiểu ngay vấn đề, cô châm chọc jiyeon (thấy vậy chứ trong bụng cũng không được vui):

- Sáng sớm đã có người trồng si.

Jiyeon chào eunjung rồi bước lại chỗ siwan.

-Sao anh đứng đây?

- Tối qua nói chuyện điện thoại anh biết em say rồi, còn ngủ nhà người lạ nữa. Đang nói chuyện em lại gác máy nên anh lo suốt đêm không ngủ được luôn á. Cũng may em về nhà an toàn.

- Em đâu còn là con nít. Sao phải lo.

- Anh chỉ lo em bị người ta gạt thôi. Giới showbiz không ai tốt với nhau thật sự đâu.

- Không phải ai cũng như vậy đâu chứ.

- Ừ thì, nhưng em nên đề phòng trước. Nhất là tên đạo diễn lee dong gun.

- Em biết mà, anh không phải lo.

- Em bướng bĩnh thật!

Rất tự nhiên siwan xoa đầu jiyeon như xoa đầu một đứa trẻ, thái độ như hai người rất thân thiết với nhau. Những hành động này đã lọt vào mắt của một người, cô vô cùng khó chịu. Eunjung chưa bao giờ nghe jiyeon nhắc về chàng trai này, có vẻ như hai người rất thân với nhau.
Jiyeon đẩy tay siwan ra, chỉnh lại mái tóc của mình. Cô tỏ vẻ không thích:

- Haizzzz. Em về nhà bình an rồi. Anh cũng về nhà đi.

- Anh chở em đi ăn sáng nha.

- Nãy em ăn với chị eunjung rồi.

- Là Ham eunjung đó hả?

- Dạ!

Siwan ngước ra bên ngoài, eunjung vẫn còn đậu xe ở đó. Thấy siwan
nhìn mình, eunjung giả vờ nhấc điện thoại lên nghe (nên chưa kịp rời đi). Jiyeon cũng nhìn ra, cô mĩm cười, cô biết eunjung đang quan sát mình và siwan. Chắc phải để cho người này biết ghen một lần đây.

- Thôi cũng được. Anh lên nhà đợi em thay đồ rồi mình đi uống cà phê.

Siwan vui liền ra mặt, anh nhanh chân cùng jiyeon vào nhà. Nhìn thấy cảnh tượng này eunjung càng tức giận nhưng cô lại không có cách nào ngăn cấm Jiyeon, đành “ngậm đắng nuốt cay” quay xe đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro