chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

IU đã chuẩn bị xong nhưng đợi mãi không thấy jiyeon về cùng đi xem
phim. Cô gọi cho jiyeon:

-  jiyeon, cậu đâu rồi, sắp tới giờ phim chiếu rồi đó.

- Tớ có việc bận, cậu đến rạp trước nha.

IU chưa kịp trả lời thì jiyeon đã vội vã tắt máy. Cô đành xách xe chạy
đến rạp một mình. Khi đến nơi cô nhìn thấy siwan đang đứng trước cỗng chỗ cô hẹn gặp jiyeon. Nhìn thấy IU, siwan lịch sự chào hỏi và kể lại sự tình. Hóa ra jiyeon đã sắp xếp trước mọi chuyện.
Đoạn, chàng ca sĩ đứng trước sân khấu với hàng triệu khán giả nói về cuộc đời của mình.
“Ai cũng có một thời tuổi trẻ, nhưng có lẽ tuổi trẻ của Đình Phong chỉ là một tuổi trẻ để dành…” … Sky, anh rất muốn được trở thành cha của những đứa trẻ của em, anh rất muốn cho em một đám cưới tuyệt vời nhất nhưng…anh không thể!
Nhạc nền…… “ngày hôm nao chia tay anh nói như lời trăn trối em đừng u sầu, gạt lệ thương đau nếu chúng ta không còn nhau…”
IU không thể kìm được nước mắt. Ngồi cạnh một cô gái đang khóc, chàng trai ga lăng như siwan không thể bỏ mặt được, anh rút trong túi vest của mình một chiếc khăn tay lau nước mặt cho IU. Hành động của siwan khiến IU có chút bối rối, trước giờ có thể nói cô chưa hẹn hò với con trai bao giờ, mặc dù bất đắc dĩ nhưng tối hôm nay rất giống một buổi hẹn hò. Bất chợt có một trái tim đang rung động.
Bước ra từ rạp chiếu phim, IU im lặng và đi cách xa siwan một khoảng. Cô bé này bình thường nói khá nhiều, cô còn thường tìm cách chơi xỏ Siwan mỗi lần anh đến tìm jiyeon, tự dưng sau khi xem phim xong lại không nói gì, điều này làm siwan cảm thấy lạ.

- Xem phim còn buồn sao em?

Siwan quay lại IU đang đi phía sau và hỏi.

- Dạ…..

Chẳng biết IU đang nghĩ gì mà đâm chiêu, siwan lên tiếng làm cô giật mình. Cô đang bước không để ý nên va vào siwan, chiếc kính cận rơi
xuống, cô loay hoay và đạp vỡ nó. Mắt IU bị cận bẩm sinh nên khi không có kính cô không thể thấy mọi thứ rõ ràng.

- Em có đi được không đó.

- Chắc được anh.

IU cố gắng bước ra bãi xe, mọi vật bây giờ trở nên mờ ảo. Nhìn thấy
IU khó khăn như thế siwan bước lại, anh khẽ nắm lấy tay dìu cô ra chỗ xe mình đang đỗ.

- Thế này thì chẳng thể lái xe được rồi, để anh đưa em về.

- Vậy còn xe em?

- Để anh lo.

Suốt đoạn đường về IU vẫn im lặng, thỉnh thoảng cô lại liếc nhìn sang
Siwan. Cảm giác khi này rất giống lúc siwan lau nước mắt cho cô, lúc
anh nắm lấy cánh tay cô dìu qua đường, trái tim đang rung lên những nhịp rất lạ, một cảm giác cô chưa từng có với bất kì một ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro