chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

…..Là la là lá la la là lá la là....you're my everything…. Điện thoại jiyeon reo lên, eunjung chủ động rời môi jiyeon, cả hai thở gấp vì ngượng ngùng. Jiyeon bắt máy.

- Dạ, con nghe mẹ…Sao? Cha nhập viện? Ở đâu mẹ? Dạ con đến liền!

Thế là eunjung đưa jiyeon vào bệnh viện thăm ba. Jiyeon vừa đến bệnh viện, chưa kịp vào thì cô tình cờ nghe ba mẹ mình đang tâm sự với nhau:

- Thằng seunghun quá đáng vậy hả ông?

- Cái thằng, cha mẹ mất sớm, sống với gia đình mình từ nhỏ, mình thương nó như con. Tui cũng đã hứa với thằng em quá cố của tui là sẽ chăm sóc tốt cho nó nên bao
nhiêu lần nó lẫm lỗi tui bỏ qua hết. Nhưng càng ngày nó càng quá đáng. Lần này dám chiếm dụng tiền công ty đi đầu tư riêng,… haizzz…. thua lỗ hết rồi. Cái thằng có tài mà không có đức sau này làm sao tui tin tưởng giao cho nó quản lý công ty! Tui đau đầu quá bà ơi!

- Để tui thuyết phục jiyeon nó quay về gánh vác với ông. Con bé thông minh chắc sẽ làm được. Có jiyeon vào công ty để giám sát thằng seunghun!

- jiyeon mà chịu học, tui chỉ cần một năm để đào tạo con bé là sẽ ok thôi. Nhưng bà thấy đó, nó không thương tui.

Jiyeon bước ra hàng ghế ngoài, cô xụ mặt xuống buồn rầu, hóa ra ba cô có nhiều nỗi lo như thế, còn cô thì cứ như một đứa trẻ không có trách nhiệm. Eunjung ngồi cạnh jiyeon, cô khẽ nắm tay jiyeon. Jiyeon nhìn eunjung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro