chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, trong khi eunjung còn đang ngủ thì jiyeon đã dậy từ sớm đểlàm bữa sáng cho hai người. Sáng nay trời đẹp hơn hẵn thường ngày, jiyeon vui vẻ như chưa bao giờ. Mọi thứ đã chuẩn bị xong, jiyeon bước vào phòng gọi Eunjung:

- Honey, dậy ăn sáng!

- Để yên cho tôi ngủ?

- Mặt trời lên cao rồi còn ngủ hoài, dậy ăn sáng đi chị yêu ơi!

- jiyeon.

- Em chứ ai, lần nào ngủ cũng không biết trời trăng gì hết á.

Eunjung vừa mở mắt thức dậy thì trông thấy gương mặt tinh khôi của jiyeonđang kề sát mình, bất giác cô cảm thấy hơi bối rối:

- Tránh ra, chị mới ngồi dậy được chứ!

Vệ sinh cá nhân xong, eunjung bước vào bếp, bữa ăn đã được dọn sẵn. Jiyeonngồi đó, mĩm cười nhìn cô:

- Mời người đẹp!

Eunjung ngồi xuống, miệng thì ngáp tay thì cầm đũa, trông như một em mèolười.

- Ngon không, honey!

- Ừm ngon. À mà cảm ơn em tối qua đã chăm sóc chị, chị mệt quá chị không nhớtối qua đã xảy ra chuyện gì hết. Giờ vẫn đau đầu này!

- Không…không nhớ? Không nhớ gì hết sao?

- Ừm, tự dưng không nhớ gì hết, chỉ nhớ chị về nhà với hyomin.

- Yes, đúng rồi.

- Sau đó em qua thăm và mang thuốc cho chị

- Chuẩn rồi, còn nữa chị!

- Sau đó mình nói chuyện…

- Vâng. Tiếp đi chị!

- Sau đó chị ngất hay gì đấy, ngủ đến sáng!

- Cái gì chứ? Khúc giữa đâu? Sao chị lại không nhớ? Không thể như thế được.

Jiyeon lại gần, cô lấy tay xoa trán xoa đầu xoa mặt eunjung, cô không thể tinlà eunjung lại quên đi chuyện tối qua, hai người đã có nụ hôn rất tình cảm nhưthế mà, sao có thể.

- Chị nói dối đúng không? Ngượng quá nên bảo đã quên đúng không? Hư cấu quáđi, em không tin!

-Chắc tại thuốc á, với chị say, chị mệt,… Mà tối qua có chuyện gì đã xảy ra à?

- Tối qua, chị nói là chị yêu em, chị đã chủ động hôn em, chúng ta hôn nhau rất lâutrước khi chị thiếp đi (phóng đại sự thật một cách hư cấu a)

Eunjung đỏ mặt khi nghe lời jiyeon kể, có lẽ nào cô lại làm như thế?

- Gì? Gì gì cơ chứ? Em… nói… em đang lừa chị đúng không? Sao lại có chuyện đó?Sao chị lại chủ động hôn em?

- Ừ thì, không có chủ động, nhưng chúng ta đã tự nguyện hôn nhau. Chuyện hônnhau là có thật mà.

- Vậy… chắc lúc đó chị không tỉnh táo!

- Ừm, có lẽ vậy, tất cả là do em hoang tưởng ra thôi. Vậy được rồi chứ!

Những lời của eunjung làm jiyeon cảm thấy đau lòng, là eunjung khôngtỉnh táo nên mới hôn cô, là vì không tỉnh táo mà thôi, người ta đang say đang mệtnên không tỉnh táo mà...
Jiyeon giận bỏ ra về, đôi mắt ươn ướt nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro