chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau nhiều cố gắng học hỏi, IU cũng dần nắm bắt được hoạt động của công ty, cô nhận ra có quá nhiều vấn đề trong cách quản lý của cậu mình, cô thường hỏi nhưng cậu cô không giải thích mà chỉ nói cho qua, điều này càng thêm nghi ngờ. IU đành tự mình tìm hiểu mọi chuyện, cô bắt đầu đến vài công trình đang thi công để xem xét tình hình. IU đi vòng quanh công trình, có vẻ sự xuất hiện của cô làm mọi người không thích.

- Con nhỏ đó là ai vậy?

- Chắc bên văn phòng, không biết gì đâu, đi xem cho có đâu.

- Nghe nói lính của anh siwan, các cậu nên cẩn thận.

IU đang chăm chú chụp ảnh và ghi chép thì bị vấp phải sợi dây ngã
xuống đất (một anh công nhân đã cố ý giật dây làm cô ngã), tay IU bị xước. Tên quản lý công trình bước lại, giả vờ quan tâm rồi nhanh tay giật lấy sổ tay của IU:

-Cô có sao không? Ghi chép gì nhiều thế em gái.

Sau khi xem xong, anh ta tức giận nhìn IU :

- Sao cô có thể ghi như thế? Tụi tui làm ăn đàng hoàng sao cô đánh giá tệ thế?

IU đưa tay giật lại sổ nhưng không được. Cô phủi vết bụi trên người rồi
đáp:

- Có sao thì em ghi thế thôi, em sẽ về báo cáo lại với sếp siwan.

- Tụi này chỉ làm theo ý ông lee thôi.

- Ông lee bảo các anh làm ăn như vậy sao?

- Chính xác là thế. Cô em nên về hỏi lại ông lee thì sẽ biết.

- Dù sao thì cũng đưa sổ lại cho em đi. Chuyện này em sẽ về báo cáo sếp rồi giải quyết.

- Không đưa. Có gì để báo cáo.

Tên quản lý cố tình trêu đùa IU, anh ta quăng sổ của cô cho đám công
nhân rồi họ truyền nhau mà không trả lại cho IU, trong khi những người
xung quanh cười cợt cô IU. Lúc này siwan bước lại, anh hét lên:

- Làm gì đấy? Dừng lại.

Siwan vô cùng tức giận khi thấy IU bị mang ra đùa giỡn như thế. Nhìn thấy siwan đi lại, mọi người tản ra. Siwan chạy đến nắm lấy cánh tay IU trông bộ dạng rất lo lắng:

- IU, em có bị sao không? Tay em bị gì vậy? Bọn họ có làm gì em không?

IU mĩm cười đáp:

-Em không sao, họ không làm gì em. Em tự té thôi.

Siwan giận dữ nhìn về phía đám công nhân kia, anh định đến chỗ họ nhưng IU cản ngăn nên thôi.

- Anh đi đâu thế?

- Anh đến cho họ một bài học.

- Thôi được rồi anh, họ chỉ đùa thôi, em không sao rồi.

Siwan đến và có mang theo hai phần cơm. Giữa trưa nắng nóng, vừa ăn mồ hôi cả hai vừa rơi lả chả, IU liên tục vuốt mồ hôi trên trán mình. Siwan thấy vậy anh lấy khăn tay của mình ra rồi nhẹ nhàng lau cho cô. IU cảm thấy có chút bối rối, những lúc gần nhau thế này là tim cô lại bồi hồi, cảm giác
này cô luôn muốn trốn tránh, nhưng càng tránh càng chạm phải. Vì IU,
kể từ khi xảy ra chuyện với IU anh luôn tìm cách quan tâm chăm sóc cô,
anh luôn ái náy vì những chuyện đã xảy ra, nhất là khi IU không trách
anh dù chỉ một lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro