chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay jiyeon sẽ phải quay chính thức cảnh cùng eunjung có màn cãi nhaurồi cả hai rơi xuống hồ bơi, tuy phải mất 10 lần quay lại cho cảnh này do jiyeondiễn không tốt nhưng eunjung lại không hề tỏ vẻ khó chịu, cô còn tận tình chỉdẫn và cổ vũ cho jiyeon hoàn thành cảnh quay. Dong Gun cũng thấy thái độcủa eunjung hôm nay rất lạ, bình thường chỉ cần phải quay lại lần 3 là eunjung đã nổi cáu với bạn diễn, nhưng lần này cô không cáu mà còn rất vui vẻ với jiyeon. Chẳng phải hai cô gái này có hiềm khích với nhau sao, tự nhiên lại trở nênthân thiết như thế, anh chưa từng thấy eunjung lại tận tình quan tâm ai như thếbao giờ.
Để cảm ơn eunjung đã giúp đỡ mình jiyeon dẫn eunjung đến một nơi mà côrất thích. Ở đây có nhiều gió, có những ngôi làng ven biển, nhìn từ xa có thể thấynhững con thuyền đang đánh cá ngoài khơi. Một khung cảnh thật an yên và bình
lặng. Eunjung ngồi trên nền cát, nhắm mắt tận hưởng từng đợt gió biển thổi vào,một cảm giác thật nhẹ nhàng, lúc này cô không muốn suy nghĩ gì cả, chỉ muốn thả
rơi lòng mình cho những cơn gió biển cuốn đi, về một nơi không ồn ào, không thịphi và những lo toan trong cuộc sống. Jiyeon khẽ nhìn eunjung, những cơngió làm làn tóc eunjung tung bay, gương mặt sáng cùng đôi môi quyến rũ, nétđẹp ấy thật khó mà cưỡng lại.
Bỗng eunjung nắm chặt đôi tay jiyeon, hai người đứng dậy, eunjung kéo jiyeon về phía biển, jiyeon cảm thấy như mình đang bị thôi miên, cô không tựchủ đi theo eunjung, những lời eunjung đang thì thầm trong gió.

-Mình đi cùng nhau nhé.

- Đi đâu?

- Nơi mà chúng ta sẽ cười cùng nhau mỗi sáng và tối. Nơi mà chúng ta được chấp nhận.

- Chấp nhận?

- Chấp nhận?

- Chấp nhận gì em?

Thấy jiyeon nhắm măt và đang nói gì đó eunjung đưa tay chạm vào vai jiyeon, cô nhíu mày, chắc cô bé lại đang mơ tưởng gì đây. Eunjung gọi to làm jiyeon thức tỉnh, tay eunjung vẫn còn đặt trên vai cô, rất dịu dàng, eunjungđang nhìn jiyeon chầm chầm.

- Chấp nhận gì vậy cô nương?

À, chắc là đang mơ tưởng đến một chàng hoàng tử nào đó đang cầu hôn mình rồimình nói “chấp nhận” chứ gì?

- Hả? Chị giàu trí tưởng tượng hơn cả em luôn ý. Làm gì có.

- Vậy lúc nãy em lầm bầm gì vậy?

- Không có gì đâu mà.

- Vậy thôi đứng dậy lại chỗ đó kia.

- Dạ.

Trở về khách sạn, hôm nay là đêm cuối đoàn làm phim sẽ ở lại jeju. Thấy eunjung lại có vẻ trầm tư, jiyeon lên tiếng xóa đi sự im lặng giữa hai người:

- Chị đang nghĩ gì mà đâm chiêu vậy?

Eunjung thở dài nhìn jiyeon, bỗng dưng cô rất muốn chia sẻ những điềutrước giờ cô chưa bảo giờ nói với ai cùng jiyeon.

- Chị rất hâm mộ những nữ doanh nhân tài năng, chị thích được khoát lên mìnhnhững bộ váy công sở thời trang, trở thành một nữ nhân năng động.

- Hình như em chưa từng biết.

- Điều này trước giờ chị chưa bao giờ nói với ai, họ sẽ bảo chị ngớ ngẩn.

- Sao lại ngớ ngẩn, ai cũng có ước mơ mà. Vậy sao chị không học kinh doanh mà đi làm nghệ sĩ?

- Do cuộc sống thôi em, chị làm nghệ thuật là vì tiền, không phải vì đam mê.Ngạc nhiên hả?

- Fan chị mà nghe thì họ sẽ anti chị luôn.

- Bỡi vậy chị đâu nói với ai, những điều này em phải giữ bí mật cho chị.

Đáp lại sự chân thật của eunjung, lần đầu tiên jiyeon dám lên tiếng nói nhữngsuy nghĩ của mình về eunjung. Vì cô hiểu tính của eunjung, bình thường đạiminh tinh này rất dễ giận hờn a.

- Em nói chị đừng giận nha? Cái gì cũng nên có đam mê mới làm tốt được. Sao chịkhông thử đam mê nó, sống hết mình với nó, lấy nó làm niềm vui sống, hãy coi “diễn xuất là cuộc sống của tôi”.

Eunjung nhìn jiyeon khá bất ngờ, bình thường jiyeon có vẻ rất vô tư cứnhư một đứa con nít, nhưng khi trò chuyện nghiêm túc thì thấy con bé này cũngsâu sắc đấy chứ. Mà cũng không hiểu sao tối nay cô lại nói nhiều đến thế, cô cảmthấy jiyeon thật đáng tin cậy để mình nói hết những tâm sự trong lòng mình
ra. Cô kể hết về cuộc sống của mình cho jiyeon biết, chuyện cha cô đã bỏ rơi ba mẹ con cô đi theo tình nhân năm cô 16 tuổi, chuyện nhà cô suy sụp và cô phải vấtvả như thế nào để nuôi mẹ và em trai, chuyện cô phải từ bỏ ước mơ vào trường đạihọc kinh tế để dấn thân vào thế giới showbiz hào nhoáng này, rồi những ngàytháng bon chen trong giới showbiz, chuyện về tình bạn đẹp của cô và suzy ngày trước,… jiyeon phần nào đã hiểu vì sao eunjung lại luôn tỏ ra lạnh lùng
và khó gần như thế, đó là cách cô tự bảo vệ mình. Có lẽ cũng chính vì trong lòngkhông thật sự đam mê cái nghề này nên eunjung tỏ vẻ bất cần, kêu ngạo vàkhông thật sự nghiêm túc.Thấy người kia có vẻ đã đưa câu nói của mình vào não, được nước jiyeon tiếptục giọng điệu người lớn:

- Em nghĩ nên hòa đồng hơn thì chị sẽ đáng yêu hơn trong mắt mọi người.Bớt kêu ngạo một tí, lắng nghe mọi người nhiều hơn. Yêu nghề và yêu nhữngngười hâm mộ, yêu những gì tạo nên mình ngày hôm nay.

Bản tính eunjung rất không thích ai lên giọng giảng dạy đạo lý với mình, cái tôicủa đại minh tinh rất lớn, cô quay lại nhìn jiyeon giọng nói vẫn nhẹ nhàngnhưng có chút uy lực:

- Em đang dạy đời tui hả?

An Nhiên nhận ra mình hơi nhiều lời, có lẽ đã chạm tới cái tôi của eunjung rồi,không muốn người kia giận, cô cười cười:

- Ơ, em không dám, chỉ nói những gì mình nghĩ thôi.

Eunjung thấy jiyeon nói cũng đúng, cô không phải là người không hiểu lý lẽ(chỉ có cái luôn tự cho là mình đúng thôi hà), lại không muốn vì vậy mà phá đikhông khí đang vui vẻ, cô cố ý cười phá lên, đáp lại jiyeon:

- Hì, đùa thôi, biết rồi.

Thấy người kia hôm nay cũng biết đùa jiyeon được nước đùa tới:

- Đó, vậy phải đáng yêu không?

Bảo Ngọc nhíu mày:

- Đáng yêu cái gì?

- Chị nên đùa nhiều hơn, như em nà.

- Chị đâu phải là con nít như em ha.

- Em cá là fan của chị không bằng fan chị suzy, chị suzy đùa rất có duyên nha.

- Vậy thì đi làm bạn với nó đi.

- Đang đùa mà giận hả?

- Rãnh đâu mà giận.

Nói xong eunjung trùm kín chăn và không nói gì thêm. Thấy vậy jiyeon tiếp tục trêu eunjung, rất tự nhiên như hai người đã thân thiết từ rất lâu rồi. Cô chọtvào người eunjung rồi kéo chăn ra. Cũng khá bất ngờ với hành động của jiyeon nhưng cảm giác đùa giỡn này thật tuyệt, trước giờ không ai dám đùa với cônhư vậy nha, (khó gần quá mà ai dám đùa kk)Eunjung bị chọt lét đến không chịu nỗi nữa, cô kéo chăn ra, phải trả đũa con bénày nãy giờ dám “giỡn mặt” với mình, cô đẩy jiyeon xuống giường, thọt lét lạilàm cho jiyeon ôm eo vừa cười vừa cố chông cự, cả hai cứ như đang lăn lộntrên giường. Bất chợt eunjung dừng lại, jiyeon cũng im lặng, hai người nhìnnhau, không ai nói gì với ai. Thì ra lúc này khoảng cách giữa hai cô gái quá gần vàEunjung đang ở trên người jiyeon. Hơi thở eunjung thổi vào bên tai làm jiyeon cảm thấy khó thở, nhịp tim bỗng mạnh hơn. Jiyeon quay đi chỗ khác, eunjung vẫn không có động tĩnh gì, hóa ra đại minh tinh đang tranh thủ cơ hộingắm nữ nhân đang nằm dưới thân mình, quả là một vẻ đẹp thiên thần, khuônmặt, chiếc mũi, đôi môi, đôi hàng mi đều rất hoàn hảo, so nhan sắc thì jiyeon không thua kém gì cô. Cái nhìn của eunjung dừng lại ở đôi môi quyến rũ của jiyeon, bỗng dưng cô rất muốn thử hôn lên đôi môi ấy. Eunjung ghé mặt lại gầnhơn, gần hơn nữa, cô cảm thấy cơ thể mình đang nóng lên. Cảm giác người kiađang tiến lại gần mình, jiyeon nhắm mắt lại không dám thở mạnh, chỉ còn cáchvài cm nữa là hai đôi môi sẽ chạm vào nhau.Không phải dạng vừa-vừa-vừa đâu….
Bất chợt tiếng chuông điện thoại của eunjung vang lên, cô nhanh chóng ngồi dậynói chuyện điện thoại. Người gọi cho cô là hyomin, vẫn cái quan tâm nhẹnhàng và những lời nói thật dịu dàng hyomin dành cho cô, cô mĩm cười báo cáo tìnhhình mấy ngày qua của mình cho hyomin. Giọng eunjung có chút nũng nịu làm jiyeon cảm thấy khó chịu, chả biết là ai mà làm cho eunjung trở nên nữ tính vàngoan ngoãn như thế. Nói xong eunjung để điện thoại lên bàn, quay lại giườngthì jiyeon đã trùm chăn phủ cả mặt, thấy vậy cô cũng bước lên chiếc giườngbên cạnh.
Tối đó cả hai đều thấy khó ngủ, có một cảm giác gì đó rất mới lạ đang len lõi vàotrái tim của hai cô gái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro