Hy vọng sau cánh cửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhóm tiến vào một khu vực dân cư với những căn nhà nhỏ xinh và con đường vắng vẻ. Mặc dù trông có vẻ hoang tàn, nhưng không ai trong nhóm có thể phủ nhận rằng đây là một cơ hội để tìm kiếm sự an toàn và giúp đỡ.

"Có ai không?" Phương gọi lớn, nhưng không có phản hồi.

"Chắc chúng ta nên đi từng căn nhà một để kiểm tra," Thúy đề xuất, nhận được sự đồng ý từ mọi người.

Họ tiến vào những ngôi nhà hoang vắng, tìm kiếm dấu hiệu của cuộc sống. Mỗi căn nhà đều trống trơn, chỉ có một vài dấu vết thưa thớt để làm chứng rằng có người từng sinh sống ở đây.

"Chúng ta không thể mất hy vọng," Thảo Anh nói, cố gắng giữ cho tinh thần lạc quan. "Có thể họ đã di tản hay tìm một nơi an toàn khác."

Sau một thời gian đi lang thang qua những con đường trống vắng, họ bắt gặp một ngôi nhà có dấu hiệu của sự sống. Ánh đèn sáng lơ lửng, và tiếng nấc cửa lách cách vang lên.

"Mọi người, hãy cẩn thận," Hiếu cảnh báo, nhóm chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống.

Khi họ đến gần, cánh cửa mở ra, một người đàn ông trung niên với ánh mắt hốt hoảng xuất hiện. "Ai đó, xin lỗi! Chúng ta không thể cho ai đến đây!" Người đàn ông hô lớn, nhưng sau đó nhìn thấy nhóm trẻ trung, hắn thở phào nhẹ nhõm. "Xin lỗi, tôi lo sợ. Chúng tôi cần phải bảo vệ nhà mình."

"Chúng tôi cũng đang tìm một nơi an toàn," Tiên giải thích. "Chúng tôi đang bị kẹt trong đám xác sống."

Người đàn ông mở cửa rộng hơn. "Hãy vào đi, chúng tôi có thể giúp các bạn. Tôi là Duy, chúng ta sẽ tìm cách giúp đỡ nhau."

Họ bước vào ngôi nhà, chắc chắn rằng đã tìm thấy một nơi an toàn, một khu vực nơi họ có thể bảo vệ lẫn giúp đỡ lẫn nhau để sinh tồn trong thế giới hoang tàn này.

Sau khi Hiếu, Phương, Thúy, Thảo Anh, Tiên và Thái bước vào ngôi nhà của Duy, họ được đón tiếp một cách ấm áp. Duy và gia đình anh đã sẵn sàng chia sẻ những gì họ có để giúp đỡ nhóm trẻ.

"Chúng tôi cố gắng sống sót bằng cách tự bảo vệ mình và giữ cho nhà này an toàn," Duy giải thích, chỉ vào các biện pháp an ninh tự chế trong nhà.

Nhóm đều rất biết ơn, và họ cùng Duy và gia đình anh chia sẻ những câu chuyện về những thử thách mà họ đã trải qua. Họ nói về những nỗ lực tìm kiếm nguồn tài nguyên và một cộng đồng người sống sót.

"Mọi người, chúng ta cần phải kết hợp lực lượng để tìm cách sinh tồn," Hiếu đề xuất. "Chúng ta có thể làm nhiều hơn nếu chúng ta làm việc cùng nhau."

Duy gật đầu đồng ý. "Chính xác, chúng ta có thể tổ chức và bảo vệ nhau. Nhưng trước tiên, chúng ta cần phải tìm hiểu rõ tình hình xung quanh và kế hoạch cho tương lai."

Nhóm và gia đình Duy đã cùng nhau lập kế hoạch, từ việc cung cấp thức ăn, nước uống đến việc củng cố an ninh xung quanh ngôi nhà. Họ đặt ra các biện pháp phòng thủ và đề xuất các kế hoạch dự phòng cho tương lai.

Duy cũng chia sẻ với nhóm về những nỗ lực liên lạc với các nhóm người sống sót khác, những nỗ lực kết nối và hỗ trợ lẫn nhau trong thời kỳ khó khăn này.

Nhóm và gia đình Duy đã tạo ra một sự đoàn kết mạnh mẽ và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách tiếp theo cùng nhau, không chỉ để sinh tồn mà còn để hỗ trợ lẫn nhau trong cuộc sống mới đầy khó khăn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro