Không thể nương tựa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Với tình hình nguy cấp và căng thẳng tăng lên, nhóm nhận ra rằng họ không thể tiếp tục ở lại và phải tìm kiếm nguồn tài nguyên mới để sinh tồn. Mọi người đồng lòng đồng thuận rằng họ cần phải tìm kiếm nguồn lương thực và nguồn nước mới để tồn tại.

"Mọi người sẽ đi cùng nhau," Thúy nói, cố gắng duy trì sự đoàn kết trong nhóm.

Nhóm cùng nhau bắt đầu hành trình ra ngoài, chạy trốn khỏi sự căng thẳng và áp lực từ Đức. Họ đặt lên đầu mục tiêu tìm kiếm một nơi an toàn và nguồn tài nguyên mới để sinh tồn.

Tuy nhiên, sự phân chia không hòa nhập trong nhóm dần trở nên rõ ràng hơn, đặc biệt khi sự lo lắng và bất đồng quan điểm từ Đức tiếp tục làm mọi người căng thẳng. Mỗi người trong nhóm đều cố gắng giữ vững tinh thần và cùng nhau vượt qua những khó khăn trước mắt.

Họ đặt bước chân ra khỏi ngôi nhà an toàn một thời, hướng về phía những nguy hiểm không thể đoán trước, nhưng cũng là hi vọng cuối cùng để tìm kiếm một cơ hội mới để tồn tại trong thế giới hoang tàn của xác sống.

Trên đường đi tìm kiếm nguồn tài nguyên mới, nhóm phải đối mặt với nhiều thử thách đáng sợ từ bên ngoài. Họ đã phải chiến đấu để bảo vệ bản thân và giữ cho nhóm an toàn trong môi trường đầy nguy hiểm của thế giới xác sống.

Khi họ tiến vào khu vực dân cư hoang tàn, đám xác sống bất ngờ lao tới từ các ngóc ngách, tấn công nhóm một cách đột ngột và khát máu.

"Chúng ta cần phải di chuyển nhanh!" Hiếu hét lên, hướng dẫn nhóm.

Thái và Thảo Anh giữ vững hàng phòng thủ, trong khi Phương và Tiên tìm mọi cách để chống lại đám xác sống. Thúy nhanh nhẹn tìm kiếm lối thoát cho nhóm.

Nhóm làm việc hợp nhất, sử dụng vật dụng xung quanh để chống lại đám xác sống. Họ đấu tranh không ngừng, bảo vệ lẫn giúp đỡ nhau, và cuối cùng, sau một trận chiến căng thẳng, họ đẩy lùi đám xác sống và tìm được một lối thoát.

Dù họ đã chiến đấu một cách dũng cảm, nhưng mỗi thành viên trong nhóm đều cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng. Họ tiếp tục hành trình của mình với sự đoàn kết và hy vọng tìm thấy nguồn tài nguyên mới để giữ cho nhóm tồn tại trong thế giới đầy rẫy sự đe dọa này.

Sau trận chiến, nhóm đang đi lang thang trên một con đường hoang vắng khi bất ngờ phát hiện một chiếc xe dã ngoại bên lề đường.

"Nhìn kia!" Thúy chỉ vào chiếc xe, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

Mọi người đều hồi hộp khi tiến lại gần chiếc xe. Xe có vẻ hơi cũ kỹ nhưng vẫn còn nguyên vẹn và có thể hoạt động.

"Chúng ta có thể sử dụng nó để đi xa hơn," Tiên nói, ánh mắt rạng rỡ.

Nhóm nhanh chóng kiểm tra và làm việc nhóm để khởi động chiếc xe. Sau một vài phút, động cơ phát ra tiếng kêu rền rồi chạy mạnh mẽ.

"Chúng ta có cơ hội rồi!" Hiếu hét lên, vui mừng.

Mọi người lên xe với niềm hân hoan và hy vọng mới. Họ nhận ra rằng chiếc xe dã ngoại này sẽ cung cấp cho họ sự di chuyển nhanh chóng và an toàn hơn trong hành trình tiếp theo để tìm kiếm nguồn tài nguyên và nơi an toàn để sinh sống trong thế giới hoang tàn của xác sống. Chiếc xe trở thành một biểu tượng cho hy vọng và cơ hội mới cho nhóm trong cuộc hành trình đầy khó khăn và thử thách này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro