Ly trà đào mật ong (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quệt đi những giọt nước mắt
Xả trôi quá khứ
Cậu đóng cửa
Đóng lại đoạn ký ức tuyệt đẹp và bất hạnh của tuổi thơ cậu
Nếu cuộc đời cậu là một bộ phim
Thì cậu thật sự muốn nói với PD là
"Tại sao lại là tôi"
Đóng lại cổng "Ký ức"
----Nhà Daniel----
Cậu cất xe vào gara rồi mở cửa vào nhà
Vừa vào thì anh đã ôm chầm lấy cậu
Mặt mếu máo nói
-"Anh đi đâu vậy hả . Đã bảo ko được đi mà"
Mặt anh nước mắt tèm lem kể tội cậu
-"Anh xin lỗi, ngoan nín đi" cậu ôm anh thật chặt
Cái con người này thật khiến cậu ko thể rời đi
Anh cũng dần nín
-"Tại sao em khóc" cậu quệt đi nước mắt trên mặt anh
-"Em gặp ác mộng" anh chu mỏ nói
-"Em thật là , chỉ vậy thôi mà khóc ghê thế " cậu cốc đầu anh
Cái người này, đùa sao
Anh còn lớn hơn cậu đấy
Vậy mà tính cách cứ như trẻ con vậy
-"Anh ko chịu dỗ thì thôi tại sao lại đánh em" anh khóc ròng lên
-"Được rồi anh sai anh sai , nín đi nè"
Có lẽ khi ở bên Seongwoo cậu mới nhận hết lỗi lầm về mình
Chỉ có Seongwoo mới khiến Daniel phải kiên nhẫn dỗ dành vậy
Trước đây chưa từng có
-"Nín ngoan, anh làm trà đào bỏ mật ong dô cho"
-"Hihi" anh cười tươi hôn cậu cái
Cậu cười rồi đi vào bếp
Vài phút sau
Cậu đi lên phòng
Một ly trà đào mật ong được đặt trước bàn anh
Lúc này anh đang chơi game nên ko để ý
Anh đeo tai nghe nói
-"Sungwoon huynh em hết máu rồi giúp em giúp em"
Anh gõ bàn phím liên tục
Trên góc màn hình
Hiển thị hai góc ảnh
-"Sungwoon cứu em cứu em"
Cậu nhóc vừa chơi vừa ăn cái bánh bao nói
-"Anh mày ko gánh team nhé"
-"Sắp được sắp được...FUCK thằng chó Nakroth dám chém tao" Seongwoo đập bàn phím giận dữ nói
-"Anh cũng đai rồi" Sungwoon mặt chán nản hướng về màn hình nói
-"Đúng rồi đúng rồi...WINNNNNNNNNNNNN" Jaehwan sung sướng nhảy cẩn lên nói
Trận đấu kết thúc
Jaehwan MVP
-"Há há há một chầu trà sữa nha mấy huyng"thằng nhóc ngồi cười lăng quay ra
Seongwoo mặt hừ hừ nói
-"Đấu solo ko thằng kia"
-"Ô kê huyng"
-"Được anh sẽ cho chú thấy ... Ơ"
Cậu giựt tai nghe anh ra
-"Cái ly nó muốn thành nước lã rồi đó"
-"Anh trả em" anh giựt lại
-"Bảo bối à, có phải anh chìu hư em rồi ko"
Anh ko quan tâm tiếp tục chơi game
Cậu đen mặt tắt camera đi
-"Anh làm gì vậy"
-"Em vẫn chơi được mà"
Anh hừ lạnh rồi tiếp tục chơi
Cậu ngồi đằng sau anh
-"Anh làm gì vậy... Ưm" cậu gặm nhấm vành tai anh
Cái tay hư hỏng luồn vào áo anh
Sờ soạc cơ thể anh
-"Ưm... Đừng"
-"Em tập trung chơi đi"
Cậu luồn vào quần nắm lấy tiểu Ong bắt đầu ma xát
-"Đừng... Đừng... A"
Động tác bắt đầu nhanh hơn
-"A... A... A" quy đầu bắt đầu rỉ nước
-"Bảo bối thật hư nha" cậu gặm lấy cổ anh, tay vẫn xoa nắm tiểu Ong
-"Sao em ko chơi tiếp,"
Anh điên à, ai lại chơi trong tình huống này
-"Nếu em thua anh sẽ phạt em đó bảo bối"
-"Cái gì... Ưm" anh đành miễn cưỡng chơi tiếp
Cuối trận
Hiện lên chữ LOSS rõ trên màn hình
Cùng lúc đó anh xuất tinh
-"Aiya bảo bối thua rồi , phải phạt nhỉ"
Cậu bế anh lên giường
-"Bỏ tay... Bỏ... Ưm" cậu cho ngón tay vào cúc huyệt
1 ngón 2 ngón 3 ngón
Cúc huyệt ấm nóng chảy ra dâm thủy
Làm cho cậu dễ ra vào ngón tay
Bên trong chặt lấy ngón tay cậu mời gọi vào sâu thêm
-"Bảo bối , bên trong sao lại thành ra thế này" tăng tốc độ
-"Ko... Ko phải tại anh sao... Ưm... Bỏ tay... "
Thấy đã đủ Daniel bỏ ngón tay ra khỏi cúc huyệt anh
Bên dưới trống rỗng cúc huyệt truyền đến trận ngứa ngáy
Seongwoo vặn vẹo eo bên dưới thèm khác có cái gì đó lấp đầy
Daniel nhìn thấy bộ dạng dâm mỹ kia của bảo bối thì đen mặt, chỉ hận ko thể một phát đâm thủng anh
Seongwoo ko chịu được trận tra tấn cúc huyệt này
Mở miệng nói
-"Daniel... Giúp em"
Giọng nói đầy ướt át của anh khiến cậu càng hứng thú thêm
-"Anh phải giúp em thế nào"
Xoa cặp mông trắng nõn của anh
-"Cho... Cho... Cái đó... "
-"Cái đó là cái gì" mặt ngây thơ =.=
-"Dương vật... Của anh"
-"Là em nói"
Vậy là cả căn phòng đều phát ra những âm thanh khiến người nghe phải trong soáng
----Nhà Minhuyng----
-"A... A... Daniel... Mạnh lên... "
Những tiếng rên gợi tình của Seongwoo truyền qua tai nghe người đeo
Minhuyng đen mặt nhìn lịch sử trận game của Jaehwan
Lúc nãy Jaehwan đi vệ sinh Y định kiểm tra máy tính nhóc một chút, nhưng ai ngờ ai kia vì quá nóng vội mà quên tắt Bluetooth
Kết quả là Y đang nghe màn hoang ái của hai người
-"Anh làm gì vậy" Jaehwan từ toilet đi lại
Y quay qua, con mắt đục ngầu nhìn nhóc
-"Jaehwan" Minhuyn mặt đen xì giọng trầm nói với cậu
-"Anh... Anh sao vậy" Jaehwan hoảng hốt lùi lại khi thấy lủm quần Y nhô lên
-"Xin lỗi em nhé Jaehwan "
Thế là ngày hôm đó cái bánh bao nhân rau diếp bị ăn mất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro