Vài dòng nhật ký dành cho anh - Tồ's diary

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


17/01/2015

Hôm nay vào một ngày đẹp trời, sau một khoảng thời gian dài lười viết lách (thực ra là hiếm có những phút giây tĩnh tâm như này). Tôi, cô nàng nhà văn nghiệp dư, hôm nay tôi sẽ dành cả buổi tối ít ỏi của mình để viết về anh. Người yêu tôi hiện tại.

Anh tên là Tuấn, sinh năm 1992, anh là một chiến sỹ Công An. Gia đình anh có 4 người, bố mẹ, anh và chị gái. Chị gái anh đã đi lấy chồng và có một bé gái rất kháu khỉnh.

Đó là tất cả những gì tôi biết về anh. Có thể khi tôi viết ra những dòng trên, có người sẽ cười tôi, cũng có người sẽ bảo tôi ngốc nghếch vì chỉ biết mỗi thế mà đã vội trao tình cảm cho người ta. Có người sẽ cười nhạo và đoán rằng "chắc vì thấy thằng đó làm c.a nên nó mới y". Cũng có người sẽ chẳng thèm để ý. ^^

Khi tôi ngồi viết những dòng này, tôi đang rất phân vân. Tôi phân vân nhiều lắm nhật ký ạ. Tôi phân vân, liệu rằng anh có yêu tôi, yêu tôi thật lòng không? Hay chỉ là qua đường khi anh đang rảnh rỗi. Cô bạn cùng phòng tôi khuyên rằng: "Đừng nên yêu Công An". Có lẽ bởi vì yêu công an bạn sẽ phải chịu khá nhiều thiệt thòi vì lịch công tác của anh ấy, cũng có khi bạn sẽ phải điên đầu vì hàng tá những cô gái lẽo đẽo theo sau anh ấy. Và một cái lý do to đùng mà cô bạn yêu quý của tôi đưa ra đó là... các anh c.a thường khá là lăng nhăng.

Thôi thì cứ tạm dẹp qua cái vấn đề lăng nhăng, bởi vì nếu đã là bản tính thì có nói gì cũng k thể. Chúng ta sẽ chuyển qua vấn đề "Vì sao tôi yêu anh?".

Tôi yêu anh, cũng chẳng rõ tôi yêu anh vì cái gì nữa. Tôi yêu anh vì nghề nghiệp của anh ư? Tôi yêu anh vì anh có ngoại hình đẹp ư? Tôi yêu anh vì tính cách của anh ư? Haizzz!!!!!!!!!!!!! Tôi cũng chẳng rõ nữa... Đơn giản là tôi yêu anh. Thế thôi! Một cuộc hẹn chớp nhoáng, một câu chuyện vội vã, cộng thêm một nụ cười của anh thế là tôi bị hút hồn. Thôi xong! Tôi bị anh hút hồn ngay từ lần gặp đầu tiên.

Lần đầu tiên tôi gặp anh, cách đây cũng tầm 1 tháng 3 ngày. :3 Tôi vẫn nhớ chính xác là một tháng 3 ngày. Anh khoác trên mình một chiếc áo da màu đen, chàng trai ấy đứng dựa vào chiếc xe Dream một cách trầm ngâm. Anh đang chờ tôi, khi thấy tôi anh đã cười một cái rất tươi. Anh lúc này rất giống hình ảnh của mấy anh Soái ca mà tôi hay gặp trong những câu chuyện ngôn tình. :p 

Kể từ hôm đó, tôi và anh nói chuyện với nhau nhiều hơn. Và dường như thời gian trong ngày của tôi bận rộn hơn. Tôi bận trả lời những tin nhắn và cuộc gọi từ anh. Tôi dần thích anh...

Tôi thích anh!

Đây sẽ chỉ là bí mật của riêng tôi thôi,  Tôi sẽ không để cho anh biết tôi yêu anh nhiều như thế nào. Không thể!

Tôi chẳng thể nào lý giải nổi, tại sao xung quanh tôi cũng có khá nhiều chàng trai thành đạt, giỏi giang và lịch lãm hơn anh... vậy mà tôi lại thích anh chàng thiếu úy này. @@ Đúng là thật khó để lý giải tình yêu mà.

Tôi chính thức bị "đổ" kể từ khi anh gửi tặng tôi đoạn video. Đoạn video quay clip anh hát nhân kỉ niệm 1 tháng hai đứa quen nhau. :) Anh nói... đây là lần đầu tiên anh quay clip vì một người con gái, lần đầu tiên anh hát cho một người con gái nghe. "Chúc Tồ ngủ ngonnn..." Câu hát cuối cùng trong bài hát "Chúc vợ ngủ ngon" anh chế lại thành tên mà anh hay dùng để gọi tôi. Anh đã khiến tôi bật khóc! Khóc vì hạnh phúc...

��z��j�

Sau đây sẽ là đường link của bài chúc vợ ngủ ngon. :* nghe nhạc vui vẻ nhé.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chuc-Vo-Ngu-Ngon-Vu-Duy-Khanh/ZW7O66BD.html

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro