O - Lời nói đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi là một người hay quên như những người khác, nên tôi thường viết để lưu giữ kí ức.

"Viết cho chàng trai Anh Quốc của tôi" thuộc chuyên mục [Những chàng trai...], là tản văn, hay hồi kí, hay cái gì đại loại thế (tôi mù văn học anw) viết về chuyện đi Prom ở một vương quốc nọ, nơi những chàng trai mời bạn nhảy một điệu valse mà ban nhạc cứ chơi mấy bản nhạc đồng quê lạc tông không ai biết, hay bữa tối phong cách sang trọng với những thứ không-nhận-diện-được trên dĩa, nơi tôi gặp một cậu trai thủ đô trẻ măng với chất giọng Anh Quốc không lẫn đi đâu được.

Dự tính gồm 4 -5 phần (còn tùy thuộc vào độ lạc đề của bản thân).

[Những chàng trai...] Là một chuyên mục mới, là những chàng trai tôi gặp trong đời, trong một khoảnh khắc, trong một khoảng thời gian không ngắn không dài, vừa đủ để làm cho người ta không hẳn là nhớ mong, mà đúng hơn là luyến tiếc. Những khoảnh khắc nhẹ nhàng trong đời, sẽ không đi tới đâu cả, sẽ không có tương lai nào được định hình cả. Nhưng những khoảnh khắc những ánh mắt chạm nhau, những nụ cười, cái liếc mắt, cái chạm mặt, cùng những cảm xúc tinh khôi, ngượng ngùng, mong ngóng, sẽ vẫn còn đọng lại qua từng con chữ, gợi cho tác giả về những gì mình từng trải qua, để nhớ, để biết rằng mình đã có một tuổi trẻ đủ mùi đủ vị thanh xuân.

"Những thước phim ngắn, những cảm xúc không ngắn không dài, đủ để tim ai bồi hồi mỗi khi nhớ đến. Những chàng trai đi qua đời tôi."

Tôi muốn lưu giữ nhiều thứ trong đầu mình ở một đâu đó, chỉ đơn giản là vậy, nên không đặt năng vấn đề văn viết như cấu trúc, từ ngữ cho lắm, đôi lúc thậm chí khá là lộn xộn. Nếu bạn có ghé qua, xin hãy cư xử lịch sự và tôn trọng.

Xin cảm ơn :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanvan