Hạ tan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em mơ màng, trôi giữa dòng thời gian úa màu của đôi ngày vụn vỡ.
trôi giữa tháng tám mưa rào in hằn trên vai áo, hòa vào dòng nước mắt em tuôn thấm đẫm cả một góc đời tuổi trẻ.

Tại sao lại là em ?

Khi phải thay thế nụ cười bằng vết xót xa in hằn trên đôi mắt.

Khi phải nghe con tim mình hẫng mất một nhịp bởi những bão giông của tuổi trẻ cứ lần lượt ập tới.

Khi em nhận ra, tình yêu cũng chẳng thể cứu rỗi chính mình...

Em buông mình vào mây, vào gió, vào màu hoàng hôn mờ ảo, đưa em về ngược lại những tháng ngày an yên, không tủi hờn.

Về với những mùa hạ cùng anh mà gửi trao yêu thương vào những góc phố nhỏ còn vương lại những bước chân.

Đắm chìm trong từng chiếc hôn vụng dại, tan trong ánh sáng bình mình của ngày bắt đầu.

anh đi
em ở lại, tình ấy còn in.

và,
em đem tin yêu của mình ra để trao trả lại cho người.

vì em biết, hạnh phúc sẽ như một đóa hoa vô thường, sẽ phôi phai đi vào dĩ vãng,

chẳng một lời từ biệt, khi em ngồi nép bên khung cửa sổ nghe từng tiếng đập của bình yên, nắng hôn nhẹ lên môi rồi dần khuất bóng về phía hoàng hôn còn ửng đỏ.

lúc đó em mới nhận ra,
hạ đã tan.

@meouismeee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro