Nơi đâu cũng toàn là người lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa thành phố rộng lớn, tôi tự thấy mình vẫn nhỏ bé, lọt thỏm vào góc nào đấy cô đơn.

Giữa thành phố rực rỡ ánh đèn, tôi vẫn một mình lang thang đếm đủ ngàn bước chân đi vòng, nơi con hẻm nhỏ đèn vàng hiu hắt.

Giữa một phố thị phồn vinh, tôi chợt nhận ra mình nghèo nàn biết mấy. Nghèo vật chất, thiếu tinh thần, và chẳng đủ yêu thương.

Đường phố thì cứ xa thẳng tít tắp, còn cuộc đời tôi cứ vòng vèo nhiều lối rẽ mà chẳng biết lối ra.

Ở nơi đất chật người đông như thế này, đi đến đâu cũng thấy người, nhưng đi mãi cũng chỉ gặp người lạ mà chẳng thấy người thương.

Màu xanh phủ đầy những dãy phố. Màu vàng nỗi nhớ lấp đầy trong tim.

Ở thành phố mà ai cũng nghĩ rằng nó thật đủ đầy, tôi nhận ra, bản thân mình, chẳng có gì là không thiếu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro