ĐÃ QUÁ MỆT RỒI...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em đã mệt rồi...với việc học nhớ thương
Học giận, học hờn như học ăn học nói
Yêu là việc của tim, đâu chỉ cần học giỏi
Quá dễ dàng để yêu nhưng giữ khó vô cùng

Em đã mệt rồi...
Việc suy nghĩ lung tung
Lo sẽ mất, lo lòng người sẽ dối
Là yêu thôi, đâu phải là mang tội
Sao không thể vô tư, không lo nghĩ quá nhiều

Em đã mệt mỏi rồi với việc bắt đầu yêu
Sáng sớm hỏi thăm, chiều về gặp gỡ
Độc thân tốt mà, chẳng mắc duyên chồng nợ
Em sẽ là em, không ở đợ tim người.

Em đã mệt rồi
Mệt ở tuổi đôi mươi
Chẳng buồn nhớ mong, lại lười đi tìm hiểu
Không muốn bản thân lại thêm lần khó chịu
Bởi phát hiện ra vị trí của chính mình
(Con người mà, ai chẳng dễ cả tin
Dễ ảo tưởng và rung rinh trước gió
Duyên mỏng như tơ mà tưởng là chỉ đỏ
Nguyệt lão lười se, lại vò võ ôm buồn)

Em đã mệt rồi...
Nên thôi nhé đừng thương!

#ThúyNhân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro