Vụn vỡ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều hôm ấy, người đã bỏ lại ta
Mảnh tình đẹp, như bị đập vỡ ra.
Góc sân nhỏ, thiếu người nên buốt giá
Ta nhớ người, một nỗi nhớ thiết tha.

Rồi một ngày, người tìm về bên ta
Hốc mắt đỏ, hai hàng nước nhạt nhoà.
Loài người kia, sao thật chua ngoa quá
Người nói ta, người không thôi nhớ nhà.

Ấy thế mà, người vẫn bỏ lại ta
Đôi tay nhỏ, lại chạm tới phồn hoa
Chẳng cách nào, ta giữ được người cả
Này người ơi, về bên ta đi mà...

#phgth_hgle

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro