VỘI VÀNG KHÔNG...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vội vàng không khi nắng ghé về trong chốc lát rồi bỏ đi, áng mây xanh cũng theo gió chiều trôi dạt về miền xa thẳm. Lòng bỗng cuộn lên nỗi niềm dưới cơn mưa cuối ngày lất phất rơi nghiêng... Mình thấy buổi chiều kết thúc thật lặng lẽ, chẳng có khoảng trời nhuộm sắc tím hoàng hôn, chẳng có sắc nắng vàng ấm áp buông lơi xuyên qua tán cây sắp vào giấc ngủ, cũng chẳng có cánh chim trời chao lượn giữa những tầng mây. Cả vòm cây cũng im lìm lười đu đưa với gió. Mình đang tìm gì giữa khoảng trống ngoài kia...?

Có chăng, giữa cuộc đời không hoàn hảo, lòng người sắc cạnh khác nhau, cuộc sống là những lưng chừng đang tồn tại, con người lại không ngừng tìm kiếm những điều hoàn hảo cho bản thân... Là công việc yêu thích, là tình yêu sắc son, là gia đình hạnh phúc, là tương lai đủ đầy mà bản thân khao khát chạm tới... Bởi giữa dòng xoáy của nhịp sống thường nhật, giữa lắng lo toan tính bủa vây, giữa ganh đua được mất, ta mệt nhoài như chiếc lá ngày thu, muốn thả mình buông nhẹ theo dòng đời vội vã, để thoáng qua giây quên đi phút yếu mềm...

Thời gian trôi theo tờ lịch gỡ bỏ nơi góc tường, cùng lúc những điều dở dang mình ấp ủ theo cấp số tăng lên. Chằng có đâu lựa chọn nào cho một đời êm ấm, mà con người không trải qua vài trận bão táp mưa giông. Chẳng có con đường nào phẳng lì mà không khập khiễng bước chân, chẳng có vườn hoa nào khoe sắc mà thiếu đi sự tỉ mỉ, chăm bón của một bàn tay.... Lại chẳng có tình cảm nào xanh trong như ngày mây ngày nắng hạ, mà thiếu đi sự vun vén giữ lửa của hai người...

Mình tin, mọi sự lựa chọn đều có hối tiếc, đúng và sai. Bởi tuổi trẻ cho phép mình thử, dẫu phép thử sai số lớn như thế nào, dẫu phép thử kết quả có ra sao, ta vẫn nhặt về bản thân sự chiêm nghiệm đáng trân quý...

Việc của ta là cứ tiến về phía trước nhưng cũng đừng quên ru mình bằng những giấc mơ êm. Trong khoảnh khoắc ấy, ta trở về nơi cuộc sống yên an, không lợi danh, không sân si, không hờn ghét... ta như được sống phút giây mình hằng ao ước, giữa biển đời xáo động ngoài kia...

.........

........

........

Ngày mai hay ngày kia thức dậy, mình sẽ tiếp tục cùng tuổi trẻ băng qua những ngày dài. Khó khăn hay dễ dàng những điều mình mong đợi, nó rồi sẽ nằm gọn ở quá khứ và lặng yên sâu thẳm của trái tim.

Nếu ngày mai nắng lên, mình sẽ sưởi ấm lòng mình ráo hoảnh. Nếu ngày mai mưa lại về, mong bản thân mình nắm lấy cơn mưa, dùng dòng nước mát lành ấy gột rửa cho trôi đi hết những hoang hoải phủi bụi nơi đáy mắt. Và hi vọng rằng, sớm mai thức giấc, mình thấy ai đó nở nụ cười an vui...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro