Vô tri

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bìa chuyện ngu vãi đko. Như tôi bh v. Tôi viết ra đây những dòng tâm sự, rằng tôi vừa thua 1 tk con trai khối a điểm đgnl. Sẽ chả có cái gì là câu nếu nó đ hơn điểm văn vs điểm khoa học của tôi. Nghe thôi là cx bt tôi học khối d lớp d1. Còn tk bạn tôi nó học khối a lớp a1. Ai mà nghe thì lại bảo 'chẹp lại là so bì giữa mấy thằng giỏi vs nhau để cho gọi là khiêm tốn chứ gì'. Thế nhma đéo tôi ngu thật. Tôi thấy môi trường xq tôi cx chả giỏi giang hơn là bao , thế mà tôi còn chả vượt qua đc môi trường quanh mk lại còn đòi vượt qua cả khối a. Quay trở lại chuyện chính, nó từng thi hsg toán, tôi k chấp nó toán, nhma tôi vẫn phải nhận mình ngu tại vì phần tư duy định tính của tôi nó dễ, căn bản là mấy câu hình tôi lười suy nghĩ, cộng thêm vc nhìn máy tính lm tôi k gạch đc dữ kiện, thế là tôi làm theo lối thiểu năng đc thì đc k đc thì thôi, đằng nào khó dễ cx chỉ là 1 điểm. Vì hay lười suy nghĩ nên câu nào ptap quá tôi bỏ qua tôi đc 30/50 nó đc 41/50. Còn văn ư, tôi ngu nhất lớp, nói thẳng ra là như thế, vẫn là vì lười suy nghĩ, à k nói đúng hơn là lười tư duy, hay theo lối mòn hay còn gọi là 'tuyến tính' đấy. Thế nhưng tôi vẫn tự tin tôi vt văn luôn trên 8 điểm. Bh tôi ms nhận ra là hoá ra mk hơn điểm nó bởi vì nó có đc ôn gì đâu còn tư duy nó vẫn tốt hơn mk, tư duy mk kém vãi cả nhái ra đã kém nhất lớp r còn kém lan sang cả lớp khác. H nó hơn điểm văn tôi. Tôi cay k? Cay chứ, hoá ra trc h tư duy tôi là thứ đi theo lối mòn và thiếu tính sáng tạo nhất mà tôi k bt. Thì ra là thế thì ra là thế. Tôi chả nhận mk thực sự kém đâu, đấy là tôi lười biếng và chẳng bt cách tư duy, chính tôi đã hủy hoại tôi. Mâu thuẫn nhỉ nhma kệ.
Còn đề khoa học, ôi nó chs vs những tk giỏi thì cx giỏi theo loài thôi, chính xác là hội những tk pro nhất trg, tôi cx k khinh thg nó nhma bất ngờ quá nó còn hơn cả tôi, để tính ra thì tôi 24 điểm, đề cx nhiều sử địa, k bt lm lí hoá sinh, khoanh bừa, nó bt lm lí hoá sinh nhma đề nó nhiều sử địa, thấp hơn vẫn là thấp hơn. Nói chung là cay lên óc.
  Nhiều ng sẽ bảo 'Ôi dào, so bì làm j, so sánh thiệt hơn lm gì cho mệt ng ra. Nghe còn như mấy con ghen tị săm soi'. Ừ? thì? Tôi chẳng phải là k hay nghe câu 'những tk hay đạo lí...' nhma các b ơi, nhìn xuống để bt mk là ai, nhìn lên để bt mk đang ở vị trí nào. Theo tôi, tôi so sánh cx là điều đương nhiên, sau mỗi lần so sánh, tôi bt mk ch giỏi lắm đâu, tôi lại cố đc thêm 1 chút, tôi nghe câu chuyện họ học ntn, họ đc bn điểm để tôi bt rằng hoá ra mk vẫn chưa nỗ lực lắm. Trc h có nhiều ng bảo tôi chăm, nhma chăm thôi là ch đủ,a1 nói riêng và khối ns chung cno cx là 1 tập đoàn đối thủ của tôi, thử nghĩ xem, khối d đã có đứa giỏi hơn tôi r, khối a càng nhiều nx, h mở rộng ra nhé, trăm nghìn trường khác trên cái thủ đô Hà Nội này, tỉnh khác lân cận, 1m vuông chục tk giỏi như thế nếu tôi k nỗ lực thì sao có thể đỗ đc. 'Thôi nhiều tk ngu hơn m nhiều mà' tôi méo quan tâm. Cno ngu cno làm lỡ cơ hội của chính mình thôi, còn tôi, để có 1 cs tốt hơn để có vị trí đứng trong xã hội hơn cách đầu tiên là tôi phải cạnh tranh đc vs cno đã.
'Ngta học ngu ngta vẫn làm chủ đấy thôi. Còn hơn mấy đứa học giỏi mà đi làm công cho cno.' Thì? Bản thân bạn đã làm ông chủ chưa, bạn học có ngu k? Ngta làm ông chủ là do ngta tư duy tốt, có khả năng lãnh đạo tốt, và ngta có khả năng học tập tốt hơn cả khi ngồi trên ghế nhà trg. Tưởng làm ông chủ dễ à, quản lí 10 tk làm vc cho mk, 10 tk đấy giỏi thì ông chủ phải giỏi hơn, ở khoản nào, khoản lãnh đạo và thuyết phục, mỗi thứ còn phải biết một ít, k cno khinh cho. V b thấy dễ làm ông chủ k, b làm đi. Việc tôi thấy dễ nhất và tốn tiền nhất từ trc đến h là đi học, để k phí hoài thì hãy cứ học hết khả năng của mk. K phải đù đù chỉ bt học đâu, học nhiều cái có ích cho mk chứ tôi thấy mấy tk đù đù học lắm h k còn là xu hướng nx r, h cno xinh, đẹp trai, học giỏi còn năng động đi làm lương tháng chục triệu r. K xinh thì phải cố, học thì cx phải bt tgian hđ ngoại khoá vì nó k vô bổ đâu, rất có ích cho sau này. Còn nếu k thoả mãn 3 đk trên thì ...giàu, nhá, giàu là đc, nếu bạn giàu, ông bà già t lo tất, thì cứ vc ăn chơi ngủ nghỉ, chỉ là như tk Mỹ ấy, con nhà giàu nhma cx nên vượt sướng. Để nhỡ đến ngày nào trái gió trở trời, đột nhiên công ty ông bà già phá sản, tiền k có, lại đ có bạn thì nhục lắm. Thế nhá, cx vơi bớt nỗi buồn r, đi ngủ rồi mơ tiếp đây.
(Đùa đấy phải cố chứ hihi change mai mai)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro