Lời Di Chúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày mai cô đi
Khi trời chưa kịp sáng
Chạng vạng trước bình minh
Nhàu nát niềm tin
Đón tử từ sinh
Và xuôi mình theo dòng nước
Đôi lần cô ước
Cô chưa từng được sinh ra
Để không phải xót xa
Chốn này
Dù chỉ là một chút
Hãy để đôi dòng thơ này
Thay cho dời di chúc
Rằng ít phút nữa
Cô đi

Nhìn cảnh gia đình phân li
Bố đi
Mẹ cũng chẳng buồn quay lại
Mái nhà cô ngỡ là mãi mãi
Nay duy chỉ còn lại nỗi trống vắng cô liêu
Bất lực bấu víu vào tình yêu
Mong mở ra cho cô một con đường siêu thoát
Nhưng than ôi cúi người khuâng mệnh bạc
Người ác độc giẫm nát cả con tim
Tìm sao hỡi? Hỡi sao tìm
Tìm đâu ra cho mình một ngã rẽ
Biết làm sao giữa muôn trùng muôn vẻ
Sự oán ân và ngang trái của cuộc đời
Ngâm mình vào giữa những cuộc chơi
Cô chơi vơi trong sự hoang tàn và cám dỗ
Học hành sự nghiệp cũng chìm trong hoen ố
Dù đã đôi lần đã cố
Song tương lai vẫn bị vất đó nơi xó phòng
Ai có biết không?
Với cô ngày luôn trôi về phía cũ
Về nơi mà oán than chưa từng bao phủ
Nơi cô vẫn còn có đủ cả hạnh phúc lẫn yên bình
Cô khóc một mình
Ngồi thu lu một mình
Hỏi trong nhân gian ai làm cô đau?
Chẳng ai cả! Chẳng ai cả! Chẳng ai cả!
Lỗi ở bản thân cô
Chứ có phải tại ai đâu.
Sau khi đã khóc một hồi lâu
Cô đứng dậy
Nhìn đôi tay cùng nhiều luồn suy nghĩ
Đủ rồi nhỉ
Thôi thì
Hết ở đây.

Sài Gòn mùa này không lạnh
Nước sông dẫu không mạnh
Song vẫn đủ để cuốn xác của một người
Cô đứng trên thành cầu
Ngắm xa xôi
Khẽ đôi môi thì thầm một bài ca nào đó
"Một ngày không mưa tôi về với gió
Gió hãy mang theo mặt trời với tôi
Một ít phút nữa thôi
Nắng lên rồi
Tôi đi
Nhé."

#Hồ





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hồ#tho