Ngựa Hoang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong dáng thinh câm bên kia triền dốc nhỏ
Tiếng guốc đêm khua rõ mấy gót lại gần
Con ngựa hoang nào chưa đi về nằm mộng
Giật mình mau vội trông theo tiếng bàn chân

Gió rít trên không đất hồng hào nỗi nhớ
Sương nằm im ngủ mơ quanh mấy nụ vàng
Đường đến hư vô sương mờ và đất đỏ
Ôi bàn chân nọ ngùng ngại trước thênh thang

Trăng trốn trên cao sau nghìn mây xám đục
Sâu đất sau lưng như giục chóng đi về
Đi hỡi đi mau qua những ngày củi mục
Da du bù khú vừa đủ tiếng cười chê

Một ngày đi qua trên đầu giường gác lạnh
Mỗi phút trôi đi là một nỗi giận mình
Gác cao, gác cao và thân người hiu quạnh
Ôm niềm đau nặng nhưng chưa mất niềm tin

Ngựa đi đã đi qua những vùng dấu tích
Người qua đã qua chưa kịp thấy mặt mày
Tiếng guốc khua thưa gọi người choàng tỉnh mộng
Cho những lồng lộng suy nghĩ đổ về đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hồ#tho