5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June ngủ một mạch đến tận trưa ngày hôm sau, dậy rồi nhìn điện thoại di động, mới phát hiện tối hôm qua lúc nàng ngủ, Cún Con vậy mà đúng hẹn gửi ảnh cho nàng.

Có khả năng Cún Con thật đúng là không dễ nhìn, tấm hình này đến cả một chút mặt cũng không lộ. Cô đứng trước gương chụp ảnh, trang phục thể thao màu đen bó sát lại hơi thiếu vải.

June rất không thích xem mấy người khoe cơ thể trước gương gì gì đó, nhưng nếu đối tượng là Cún Con, June lại không có cảm giác chán ghét, chỉ cảm thấy Cún Con không hổ danh là học bá tiểu thịt tươi, vừa chất phác lại vừa ngoan.

June không tiếc lời khen ngợi Cún Con. "Trông dáng đẹp như vậy, mỗi ngày em không đi học thì cũng ngâm mình trong phòng tập thể hình chứ gì, hèn gì không rảnh hẹn với tôi!"

Nói xong, June liền phóng lớn ảnh nhìn một chút, muốn tìm xem còn có chỗ nào có thể khen hay không. Nhìn thấy bàn tay cầm điện thoại trước gương của Cún Con, June ngẩn người, lập tức đùa giỡn. "Vừa to lớn vừa thon dài, cũng thật là lợi hại nha~!"

Cún Con trả lời lại June. "Cái gì to dài cơ?"

Cún Con tối qua nói với June cái gì mà "Như dấu bị trói", dẫn đến việc lúc hai người nói chuyện rốt cục cũng mang chút phong cách phù hợp với app tình yêu này, cho nên June không cách nào phân biệt rõ giờ khắc này, Cún Con đang thẹn thùng hay là đang giả ngu.

Cũng không lâu lắm, Cún Con truy hỏi June. "Chị thích loại hình này sao?"

June thẳng thắn. "Đúng vậy, nếu không thì tôi kết giao với em làm gì?"

"Có điều chúng ta chỉ tán gẫu thôi cũng không sao." June sợ Cún Con suy nghĩ nhiều, bèn bỏ thêm một câu. "Tôi không phải đang ép em hẹn hò với tôi, đừng hiểu lầm!"

Chỉ cần có thể nói chuyện với người khác mấy câu là June đã thỏa mãn rồi, về phần Cún Con có nguyện ý gặp mặt hay không, nàng cũng không quá để ý. Bằng không thì ngày hôm qua Cún Con nhắn tin bảo lần sau sẽ đưa nàng đi siêu thị, nàng cũng sẽ không giả bộ như không nhìn thấy.

Cún Con không tiếp tục thảo luận cùng June về vấn đề này nữa, đợi một lát sau, cô mới hỏi June. "Tại sao chị lại sử dụng app này?"

June nhất thời không biết nên trả lời kiểu câu hỏi riêng tư này như nào, liền nói. "Nói ra rất dài dòng."

Cún Con hồi lâu không trả lời, June không biết cô ta là đang đợi mình nói tiếp, hay là đã đi làm việc gì khác, bèn chờ thêm giây lát, rồi hỏi ngược lại Cún Con. "Em muốn biết sao?"

"Chị nói đi." Cún Con trả lời nàng.

June ngẫm nghĩ rồi nói. "Cứ nhắn tin như này không nói rõ được, em mà muốn nghe thì phải gọi điện thoại cho tôi."

June buổi chiều chuẩn bị đi tìm hiểu chút tài liệu lịch sử, trả lời xong cái tin nhắn này, sửa sang lại cặp xách rồi ra khỏi nhà, sau khi ăn xong bữa cơm trưa đơn giản ở một cửa hàng sandwich tại góc đường thì đi thẳng đến thư viện.

Lúc bước vào cửa thư viện, June nhận được một tin nhắn, là Cún Con gửi tới.

"Để buổi tối đi." Cún Con nói. "Giờ tôi đang ở trường, không tiện."

June dừng chân, nàng không ngờ Cún Con lại đồng ý gọi điện thoại cho nàng.

Nàng vẫn cho rằng, Cún Con là loại người mà chỉ vào ngày kỉ niệm quen nhau tròn một năm, mới có thể miễn cưỡng đồng ý hẹn với June một lần gặp nhau ngắn ngủi ở tiệm cà phê khu phố xá sầm uất, mà gọi điện thoại thì hẳn phải vào ngày kỉ niệm nửa năm quen nhau, hoặc là vào hôm June rời khỏi thành phố, nói tóm lại là, không phải hôm nay.

June lại nhìn tin nhắn Cún Con vừa trả lời thêm mấy lần, trong lòng nóng lên, bước chân lâng lâng như sắp bay mà đi lên lầu, sàn nhà ở cầu thang thư viện cũng đều trở nên đáng yêu, nàng nhắn lại cho Cún Con. "Oki~! Vậy khi nào em về nhà phải nói cho tôi biết đó!"

Cún Con nói. "Ừm. Trước tiên gửi ảnh cho tôi."

June ở phòng thông tin lén lút chụp một bức ảnh gửi cho Cún Con, sau đó cả buổi chiều cũng không thể tập trung làm việc.

Nàng đang nghĩ, nếu như Cún Con thật sự gọi điện thoại cho nàng, nàng nên nói gì mới khiến Cún Con cảm thấy kết giao với nàng thực vui vẻ, đồng ý gọi điện với nàng lần nữa.

Trường học và ngày thường khô khan nhàm chán không có gì đáng nói, nhắc đến quan hệ với bạn học trong lớp thì lại không thú vị, nói đến các nhà hàng và chỗ ăn chơi thì phần lớn June chưa từng đi, June cứ thế tâm hồn phiêu đãng như đi vào cõi tiên cả một buổi chiều, tư liệu lịch sử không tìm được gì, đề tài cũng chưa nghĩ ra, tay trắng ra về.

Tám giờ tối, June ở trong phòng ngủ nho nhỏ của nàng đi tới đi lui nhiều lần, sau khi tắm rửa sạch sẽ thì chui vào trong chăn, đeo tai nghe lên mới gửi tin cho Cún Con. "Về đến nhà chưa?"

"Vừa về." Cún Con trả lời.

Tay June ấn tới ấn lui trên màn hình, gõ mấy lần câu "Vậy chúng ta mau gọi điện thoại" rồi lại xoá đi, cuối cùng vừa gõ được một chữ "Vậy", điện thoại rốt cục vang lên, màn hình lóe sáng, nhắc nhở có cuộc gọi từ Cún Con.

June mím môi, lấy ly nước uống một hớp, khẩn trương ấn nút nhận nghe, bên kia đột nhiên truyền đến tạp âm rất lớn, hình như là tiếng đồ vật rơi xuống đất. June "Alô" mấy tiếng, đợi trong giây lát, từ trong điện thoại mới truyền đến tai June một giọng nói của nữ giới có chút lạnh cũng có chút trầm. "Bé Heo Hầm?"

June tim đập rất nhanh, bởi vì giọng của Cún Con vừa vặn thuộc loại êm tai trầm ấm.

"Tối nay em không học thêm sao?" June cảm giác chính mình sắp sửa nói lắp đến nơi, lại muốn giả vờ như rất bình tĩnh mà hỏi Cún Con.

Nói chuyện trên trời dưới đất, đầu lưỡi toàn buông lời đùa giỡn thì June tương đối lành nghề, nhưng thật sự đến lúc nói chuyện trực tiếp thì người bình tĩnh trưởng thành hơn lại là Cún Con.

Cún Con ngừng hai giây, nói với June. "Buổi tối ôn bài ở nhà."

Bên đấy còn truyền đến tiếng ngón tay gõ bàn phím, hai gò má June nóng lên, khẽ nói với Cún Con. "Em vừa làm bài vừa nói chuyện với tôi sao?"

"Ừm." Cún Con dừng một chút, tiếng bàn phím ngừng lại.

June từ trên giường ngồi dậy, đem chăn xốc lên một chút cho hạ nhiệt, nói với Cún Con. "Em bận ghê ha!"

"Tàm tạm." Cún Con nói.

"Cún Con!" June nghe giọng của Cún Con từa tựa như có quen biết, liền nói. "Tôi cảm thấy chúng ta trong lúc vô tình từng chạm mặt nhau!"

"Hả?" Cún Con phát ra một đơn âm biểu thị nghi hoặc.

"Hình như tôi đã từng nghe qua giọng của em..." June nói.

"Thật không?" Cún Con vẫn bình tĩnh tiếp chuyện. "Ở đâu vậy?"

June nói thêm mấy câu với Cún Con, chẳng những không bình thường trở lại, trái lại tim còn đập lợi hại hơn, không thể làm gì hơn là thừa nhận với Cún Con. "Cún Con, tôi nói chuyện với em mà khẩn trương quá đi mất!"

Tiếng đánh chữ của Cún Con bên kia khẽ ngừng, cô hỏi June. "Vì sao?"

June cũng không biết đáp án, đành phải suy đoán. "Có thể là bởi vì rất lâu rồi tôi không gọi điện thoại với ai..."

"Ừm..." Cún Con hỏi nàng, "Cánh tay còn đau không?"

June cúi đầu nhìn nhìn mảng hồng trên cổ tay mình đã chuyển thành máu ứ đọng, vẻ mặt đau khổ đánh giá. "Giờ nó thật sự giống dấu bị trói rồi..."

"Heo Hầm..." Cún Con gọi nàng.

Tất cả mọi người khi đọc "Baby Mủ Tủn" thường không thể nghiêm túc mà cười cợt, trái lại Cún Con gọi thì ít nhiều mang chút ôn nhu, June nghe mà mặt đỏ tim đập, liền nói với Cún Con. "Gọi như vậy hoài thật kỳ quái, thật ra... tên tôi là June Wan- mà thôi, em gọi tôi Junie là được..."

"Ừm." Cún Con trả lời cộc lốc.

June đợi rồi lại chờ, mặt dày hỏi Cún Con. "Ừm rồi sao không gọi?"

"..." Cún Con có chút bất đắc dĩ, thấp giọng gọi nàng một tiếng "June", June lập tức nói. "Không đúng!"

"Không đúng chỗ nào?" Cún Con hỏi nàng.

"Tôi chỉ bảo em kêu tôi là Junie, em kêu tên tôi làm gì!" June có lý có chứng nói.

Cún Con mơ mơ hồ hồ nói hai chữ "Junie", rồi hỏi tiếp. "Lần sau chị đi mua sắm là vào lúc nào?"

_._

Tần suất mua sắm của June cũng không thường xuyên, nó thường được quyết định bởi tình hình sinh hoạt và học tập trong tháng, lúc nàng không bận rộn, không có gì muốn mua cũng sẽ chạy vào nội thành, lúc bận rộn thì cái gì cũng sẽ không để ý đến, nàng từng có lần qua mấy tuần liền không đặt chân đến nội thành.

Tháng sau, June có rất nhiều việc, bởi vậy chính nàng cũng không biết lúc nào sẽ đi ra ngoài nữa, nên dò hỏi thử. "Tôi không biết nữa, sao thế?"

June nghe giọng điệu của Cún Con, cảm giác là Cún Con muốn tới gặp nàng, mà lại không dám.

Về phần lí do tại sao Cún Con không dám gặp nàng, tự June có suy đoán.

Kết bạn ở trên app tình yêu này, không dám ló mặt, đã chích cho June một mũi dự phòng về bề ngoài của đối phương. Hẳn là Cún Con sợ chính mình không quá dễ nhìn, lúc June nhìn thấy sẽ phát hiện Cún Con không tốt đẹp như nàng tưởng tượng, có sự chênh lệch giữa ngoài đời và trên mạng làm người còn lại giật mình.

Nghe phía Cún Con vẫn không trả lời vấn đề của nàng, June liền hiểu ý cấp cho cô một cánh cửa thoát khỏi tình huống này. "Lần sau tôi sẽ không mua nhiều đồ như vậy nữa, sẽ không giống như lần này đâu."

Cún Con "Ừ" một tiếng, rồi đột nhiên hỏi June. "Không có bạn học nào đi cùng được à?"

"Đúng nhỉ?" June không nghĩ đến vấn đề này, nhưng không dám nói thẳng đành cho qua, "Không có, nhưng tôi cũng chẳng để ý đâu. Tôi một mình quen rồi, không cần người ta đưa đón làm gì."

Dường như Cún Con hiểu rõ tất cả, hỏi June. "Như vậy à?"

Âm thanh và ngữ khí của cô có một loại cường thế không nói nên lời, hệt như một giáo sư nghiêm khắc lúc điểm danh học sinh, phát đề thi, nhưng kì lạ thay nó khiến cho June cảm thấy rất tự nhiên thân thiết.

Nhưng mà vấn đề tiếp theo thì không được thân thiết như vậy, Cún Con nói. "Quen rồi còn dùng app kết bạn?"

June nhất thời nghẹn lời, đần ra vài giây, mới đáp. "Thói quen đi nội thành một mình với quen một mình là hoàn toàn khác nhau đó chứ!"

Nàng nghĩ chắc là Cún Con đang muốn biết tại sao nàng lại sử dụng app kết bạn, bèn gửi giải thích như sau. "Tôi dùng app kết bạn chủ yếu để làm quen một vài người ngoài trường."

"Làm quen về khía cạnh nào?" Cún Con cắn chặt không buông, muốn truy đuổi nàng tới cùng.

June cảm thấy được ý tứ trong lời nói của Cún Con, liền mang theo một tia ám muội, chậm rãi nói. "Tôi lại đâu có quen với ai khác, tôi và em quen ở khía cạnh nào, thì chính là làm quen ở khía cạnh ấy đó!"

Theo hiểu biết của June về Cún Con thì Cún Con sẽ không lên tiếng, June bèn nói tiếp. "Dù sao cũng không phải là làm quen để yêu đương gì, sau khi trao đổi sinh viên kết thúc, tôi phải trở về."

"Tại sao lại muốn làm quen người ngoài trường?" Cún Con lại hỏi. "Trong trường không được à?"

Đây là lần thứ 2 trong hôm nay Cún Con hỏi June về vấn đề trường học.

Thực ra June cũng không muốn nói về chuyện này, nàng gọi điện thoại cho người trong nhà hay nói chuyện phiếm với bạn bè đều chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu. Oán giận không giải quyết được vấn đề, tích tụ lâu ngày trong lòng, ngược lại sẽ phát sinh vấn đề mới.

"Cún Con!" June mở miệng. "Lúc em đến trường của em, có phải luôn rất vui vẻ đúng không?"

Cún Con dừng một chút, mới nói. "Cũng không tệ, sao thế?"

"Bạn học của em đều tốt, nên em gặp họ mới thấy vui vẻ!" June cân nhắc tìm từ ngữ thích hợp, chậm rãi nói. "Tôi thì chẳng vui tí nào, cho nên mới tìm bạn ngoài trường, mà sao em cứ vòng đi vòng lại hỏi tôi có bạn học hay không thế?"

Cún Con không trả lời, June liền tự nói luôn. "Có điều các bạn học trước đây của tôi đều rất tốt, tôi cho là đến đây làm trao đổi sẽ rất vui, không nghĩ tới chẳng những không vui mà còn chẳng có gì thú vị!"

"Ngày hôm qua đi siêu thị, thực ra tôi có đụng phải vài người bạn học chung lớp." Tay June túm ga trải giường, khẽ nói với Cún Con. "Tôi đứng ở bên cạnh giá hàng gửi tin nhắn thoại cho em, bọn họ ở sau lưng cười nhạo tôi! Bọn họ lái xe đến, nhưng mà sẽ không chở tôi, đương nhiên tôi vốn cũng không muốn ngồi xe của họ, em hiểu chưa?"

Cún Con trầm mặc, lẳng lặng mà nghe nàng nói. Đối với June mà nói trầm mặc có thể là sự an ủi tốt hơn cả những lời nói, bởi vì June chỉ cần biết rằng đầu bên kia điện thoại có một người đang lắng nghe là đủ rồi, nàng không cần người đó tỏ thái độ gì cả.

Một lúc sau, khi tâm tình dịu đi một chút, June nghe Cún Con hỏi nàng. "Chị khóc đấy à?"

Nàng ngẩn người, sờ lên mặt mình, chớp chớp mắt, trong mắt không còn hơi nước nữa, nói với Cún Con. "Không, đâu có dễ khóc như vậy!"

Không nghe thấy Cún Con trả lời, June bèn nói tiếp. "Nhưng mà nếu có em ở đây, em chỉ cần ôm tôi một cái thôi, có lẽ tôi sẽ khóc đó!"

"Thật à?" Cún Con thuận theo, hỏi June.

Tay June ấn tắt đèn ở bên giường, căn phòng ngủ nho nhỏ trở nên đen kịt, đưa tay ra cũng không thấy được năm ngón.

Nàng đưa mắt về khoảng không tối đen, cũng giống như quay mặt về phía Cún Con, nhẹ giọng đặt câu hỏi. "Cún Con, tại sao em không muốn hẹn gặp tôi? Tại sao em lại dùng app kết bạn?"

"Tải nhầm thôi." Cún Con nói.

June không nhịn được cười rộ lên. "Ồ? Tải nhầm thì thôi, thế đăng ký cũng nhầm luôn à?"

"Không phải." Cún Con lập tức nói.

"Kết bạn cũng nhầm luôn hử?" June hỏi cô thêm một câu, rồi lại tiếp tục truy hỏi. "Thế em muốn kết bạn với ai?"

"Kết bạn không nhầm." Cún Con bị June hỏi đến không còn lực chống đỡ.

"Tại sao lại vậy chứ?" June thắc mắc. "Em tốt như vậy, ôn nhu như thế, bên cạnh chắc phải có rất nhiều người, tại sao lại muốn dùng app kết bạn?"

"Tôi tốt đến vậy à?" Cún Con hỏi June.

Rõ ràng là một giọng nói rất lạnh nhạt, khi Cún Con lên tiếng lại khiến cho toàn thân June đều trở nên ấm áp.

Cảm giác như tia nắng đầu xuân, June biết khí trời càng lúc càng ấm, ngay tại thời khắc này đã bắt đầu mong chờ tiếp theo.

"Đúng vậy!" June đáp. "Em có phải là sợ tôi thấy em không đủ xinh đẹp có phải không?"

Cún Con không lên tiếng, June cho rằng cô ngầm đồng ý, nói tiếp. "Tôi không ngại. Tôi cảm thấy em rất tốt, tôi không để ý ngoại hình, một chút cũng không quan tâm, gặp mặt cũng chỉ để nói chuyện mà thôi."

Qua một đoạn thời gian trầm mặc không dài không ngắn, June vừa định nói thật ra nếu không được thì sau này hãy nói, Cún Con đã lên tiếng.

"Lần sau đi!" Cún Con như hạ quyết tâm, nói với June. "Chờ tôi đi trao đổi về!"

"Em phải đi du học à?" June giật mình, ngồi thẳng dậy, hỏi Cún Con. "Đi nơi nào? Lâu không?"

"Đi Seattle, hai tháng."

June suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói với Cún Con, còn thay đổi cách xưng hô. "Vậy sau khi em trở về phải hẹn gặp chị thật đó, đừng có gạt chị!"

Qua giây lát, Cún Con cam kết với nàng. "Em hứa! Không gạt chị!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro