Sau cơn mưa trời lại sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh thấy ổn hơn chưa"

"Tôi có bao giờ chưa ổn hả"

"Người ổn chẳng bao giờ có tâm trạng thất thường như anh đâu"

"Ý cậu là tính tôi thất thường, sớm nắng chiều mưa"

"Anh muốn hiểu sao thì nó sẽ như vậy"

Tiếng chuông reo báo hiệu cho giờ học cuối cùng cũng được vang lên, giúp anh thoát khỏi tình huống khó xử như bây giờ. Đám học sinh từ khắp nơi trên hành lang lũ lượt kéo nhau vô lớp

.

Lại một lần nữa tiếng chuông ấy vang lên trong toàn thể khuôn viên rộng lớn của trường học, lúc này toàn thể học sinh từ không gian lớp chật hẹp nay lại như được sải cánh bay đi mà chạy ồ ạt từ lớp ra ngoài sân trường ra bên ngoài

Park Dohyeon và Son Siwoo như được kéo sợi chỉ đỏ se duyên mà bám lấy nhau không rời, nhưng đúng hơn là Park Dohyeon bám lấy người Son Siwoo. Khi cả hai đi được một đoạn thì đằng sau lưng bỗng có tiếng nói cười của ai đó

"Siwoo à, tớ về rồi, tớ về với cậu rồi"

Giọng nói đó như có ma lực mà hối thúc Siwoo ngoái đầu lại nhìn. Khi quay người lại, trước mắt Siwoo chính là Park Jaehyuk, người thương của anh, người mà anh toàn tâm toàn ý mà một lòng chờ đợi. Nhận ra Park Jaehyuk ở trước mặt, mắt Siwoo chợt nhoè đi khi nước mắt cứ không ngừng tuông rơi và đọng lại ở hai bên má

"Sao giờ mày mới về hả Jaehyuk, biết tao chờ đợi mệt mỏi lắm rồi không"

"Tao xin lỗi, do thủ tục rút học bạ bên đó khá phức tạp nên giờ mới về được, Siwoo tha lỗi cho tao nha"

"Mày về với tao là được rồi, không sao hết"

Park Dohyeon đứng chết trân ở đó, ai đời nào lại bình thường khi nhìn người mình thích âu yếm với người khác chứ. Còn đằng này vừa phải nhìn crush âu yếm với người ta vừa phải nhìn người ta dỗ dành crush nữa chứ

'Người đó là ai vậy trời, mong anh ta đừng là gì của Son Siwoo'

.

"Giới thiệu với cả lớp, đây là Park Jaehyuk học sinh mới của lớp chúng ta. Bạn mới chuyển từ nước ngoài về mong các em sẽ giúp đỡ bạn"

"Chào mọi người mình là Park Jaehyuk mới chuyển từ Trung Quốc về, rất vui khi được làm quen với các bạn"

Cả lớp 12A giờ như được nháo nhào lên vì lớp được thêm một cậu học sinh mới ưa nhìn lại còn học rất giỏi

"Ôi mày ơi gu tao"

"Của tao nha mày né ra"

"Tụi mày là cái gì cơ ảnh là của tao"

Park Jaehyuk lúc này cười ngượng mà tiến về chỗ trống ở cuối lớp, kế bên chỗ trống ấy là một cậu học sinh với mái đầu nâu đang gục xuống bàn. Bàn tay của Park Jaehyuk vươn ra nhằm đánh thức người ấy dậy thì chưa kịp chạm tới thì người ấy chợt ngẩng đầu lên

"Này làm gì vậy"

"Mình định đánh thức bạn dậy, xin lỗi do đã làm phiền bạn nha"

"À không có gì đâu"

Khi này cả người của Park Jaehyuk đã yên vị trên ghế, lần lượt tay nhanh thoăn thoắt mà lấy hết những thứ cần dùng ra bàn. Chợt nhớ đến điều gì Park Jaehyuk bỗng quay sang bên phía người ấy

"À mà bạn tên gì vậy"

"Mình tên là Điền Dã"

"Ủa bạn là người Trung Quốc à"

"Mình là du học sinh trao đổi của trường, hết năm nay mình sẽ về"

"À ok"

.

"Anh Siwoo ơi"

Park Dohyeon đứng ngoài cửa thấp thỏm lo lắng điều gì đó. Son Siwoo khi này ở trong lớp cầm chổi quét nhà, xui cho anh là hôm nay anh chỉ trực có một mình mà bây giờ còn là giờ ra chơi nên không còn quá nhiều học sinh đang hiện diện ở hành lang

"Anh Siwoo ơi"

"Anh có ở đó không ạ"

Mặc dù Park Dohyeon đã biết Son Siwoo có ở đó nhưng miệng lại vẫn hỏi. Hỏi được một lúc, Park Dohyeon đã dần mất kiên nhẫn mà xông cửa bước vào tìm người. Nhưng thứ đập vào mắt của cậu là bóng người nhỏ nhỏ đang gục trên bàn và chìm vào giấc ngủ. Thấy thế, cơn tức giận trong lòng bỗng dịu đi vài phần, gương mặt cậu đã đỡ vài phần mà trở lại ban đầu

"Anh Siwoo ơi anh ngủ rồi ạ"

"Vậy anh ngủ ngon"

'Biết ngay là giả vờ ngủ mà, muốn né thì cứ nói, bộ anh nghĩ làm vậy là tốt hay gì'

Khi thấy bầu không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng, Son Siwoo từ từ ngóc đầu dậy để kiểm tra xem Park Dohyeon đã đi hay chưa. Trái với mong muốn của anh, ngay khi ngóc cái đầy nhỏ xinh lên thì đập vào mắt anh là một Park Dohyeon đang chống cằm và say sưa nhìn anh ngủ. Trong lòng Son Siwoo khi nhìn thấy cậu trước mặt từ vui vẻ dần trở nên khó tả

"Sao....sao..cậu còn ở đây"

"Sao em lại không được ở đây mà hồi nãy anh giả vờ ngủ à"

"Không...có.."

"Bộ anh ghét em hay gì mà anh lại làm như vậy ạ"

"Tôi...không có ghét cậu"

'Người yêu quay trở về rồi thì cậu dính lấy tôi làm gì, bộ không sợ người yêu của cả hai hiểu lầm à"

"Cái anh đeo kính hôm bữa ôm ấp anh là ai vậy"

"Là người yêu tôi, liên quan gì đến cậu không"

"Vậy anh chia tay anh ta rồi làm người yêu em đi"

"Không"

"Tại sao, anh ta có gì hơn em"

"Dù cậu ấy không có gì hơn cậu nhưng tôi yêu cậu ấy nên tôi đâu có quan tâm"

"Với lại tôi nhớ là cậu có bạn gái rồi mà"

"Có bạn gái nhưng em chưa có bạn trai"

"Tôi không quan tâm, nhưng sao cậu lại muốn chen vào mối quan hệ của chúng tôi"

"Em thích anh mà"

"Từ bao giờ"

"Từ lúc đi lấy giấy đăng kí ấy, lúc đó em đã chấm anh rồi"

"Kệ cậu chứ"

"Nhưng mà bạn trai của anh tốt như em không. Yêu em anh sẽ không thiếu gì cả, nhà em giàu, em có nhan sắc, học lực em thuộc hàng top, em lại vừa có quyền lực trong trường. Nên anh chấp nhận em làm bồ nhí của anh đi"

"Ừm rồi sao"

"Anh không thích à"

"Biết người ta gọi cậu là gì không"

"Là gì vậy ạ"

"Là nam thần tai tiếng, với lại tôi không muốn yêu đương với một kẻ hay đi chà đạp người khác"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro