Ngược dòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- có yếu tố 18
- có phát ngôn tục tĩu


Khi Son Siwoo được quản lý HLE mời đến bể bơi xây dựng đội nhóm, có người từ xa đi dép tông màu đen bước tới, phía sau có một vũng ánh trăng. Trời hơi tối, hôm nay anh cũng không đeo kính, mãi đến khi đối phương đến gần, anh mới nhận ra đó là bạn trai cũ, với cái đầu lông rất ngoan ngoãn.

  "Tôi vẵn còn ốm."

  "Mo? Làm sao tôi biết sẽ gặp cậu ở đây."

  Park Dohyun cúi đầu, trên mặt không có biểu cảm gì: "Người chơi Teddy vừa nói rằng anh đã nâng đỡ vòng eo của mình trong cuộc thi đấu mấy ngày trước."

trước."

  ...có quá nhiều điều để nói! Son Siwoo vừa mới nghĩ cách đáp lại cử chỉ có vẻ quan tâm này thì mọi người xung quanh đều đứng dậy như thể màn chào hỏi đã kết thúc. Có người hét lên: "Cuộc sống là sự vận động nên chúng ta không thể lãng phí thời gian dưới nước". Anh ta vùng vẫy và nói rằng mình không mang theo quần bơi. Sau một thời gian chống cự ngoan cố, anh ta đã bị ném xuống nước vì quá nóng. đông hơn.

  Nhóm những người thường xuyên tập thể dục càng trở nên sôi nổi hơn khi xuống nước, Son Siwoo cảm thấy thế giới đang bị xâm chiếm bởi mùi nước tẩy. Anh từ từ di chuyển về phía bờ biển và phát hiện ra rằng mặt trăng khổng lồ rơi xuống vực, chiếu sáng thế giới của anh. Một lúc sau, trong nước truyền đến tiếng cười, là Park Dohyun đang nói cái gì đó, giống như một cậu bé ngây thơ và vô lý.

Điều này làm anh nhớ đến Griffin.

  Park Jaehyuk biết bạn mình vừa mới khỏi bệnh nên đi tới hỏi ngắn gọn rồi nói: "Tôi chợt hiểu tại sao trước đây bạn lại thích một người."

  Son Siwoo quay đầu nhìn về phía bờ, người đàn ông vẫn như mấy năm trước, bơi không lâu một mình lên bờ, tay cầm một chai nước khoáng lớn để bổ sung năng lượng, uống nước và nói chuyện trong cùng một giọng nói lắp bắp.

  "Ôi Mo! Vậy là cậu cũng thích anh ấy à?"

  Bồ Thần Thành lúc trả lời đột nhiên cao giọng, sợ người ở đây không nghe thấy: "Anh yêu, hiện tại anh rất bình tĩnh, nhưng anh sợ em thì không."

Ngày hôm sau, một cuộc điện thoại đến đã đánh thức Son Siwoo, anh lăn lộn trong chăn hai lần và giả chết, khi cúp máy, anh lại gọi.

  Bức ảnh bên kia chĩa vào bồn rửa, Park Dohyun đang đánh răng, giọng nói ngọng nghịu, phàn nàn lâu quá mới xem hết: "Bật camera đi, anh."

  Son Siwoo không muốn chú ý, nhưng lại không khỏi ho khan hai tiếng: "Không được."

  "Hãy nhìn khỉ con bị cảm lạnh."

  "Mày đáng bị mắng phải không?"

  "——Tôi muốn gặp Siwoo~"

  Mẹ kiếp, dù có nói thế nào cũng không thể quay đầu lại được. Son Siwoo chửi xong, tựa điện thoại di động lên đầu giường, bấm camera, đứng dậy kéo một phần rèm ra, chỉ để lộ phần thân dưới và lủng lẳng trước camera. Khi anh từ phòng tắm trở về, anh nghe thấy một giọng nói vô cớ vang lên: "Tôi hình như phát điên rồi."

  "Bây giờ anh mới biết mình bị bệnh!"

  "Chà, chắc bạn điên lắm mới phản ứng với ai đó mặc đồ lót hoạt hình."

  "Ừ, thưa ngài, ngài không có đủ thời gian gọi điện, vậy gặp ngài trước nhé." Anh nói điều này mà không cúp máy.

  Park Dohyun có chút ủy khuất: "Không phải anh cố ý sao? Bây giờ là thời điểm cương cứng buổi sáng."

  ...

  Mười hai giờ trưa là "buổi sáng" của các tuyển thủ chuyên nghiệp.

  "Không phải việc của tôi. Bạn đang ở độ tuổi hai mươi. Hãy tự mình giải quyết."

  "Có gì khác biệt?"

  Son Siwoo nằm ngửa trên giường, xem điện thoại và phát hiện ra người yêu cầu anh bật camera thực ra đã tắt màn hình trước, hành động như một kẻ ngốc và không hiểu lời nói của con người.

  "Có gì khác biệt?"

biệt?"

  Giọng nói có phần khàn khàn của Park
Dohyun vang lên, rõ ràng lọt vào tai Son Siwoo, sau đó bò vào trong cơ thể anh: "Ta mười chín tuổi là ngươi giúp ta giải quyết, vậy có gì khác nhau?"

 Son Siwoo chợt hiểu tại sao đối phương lại tắt camera. Hắn dùng chăn che đầu, một ít ký ức lướt qua, máu tươi tập trung ở phần dưới cơ thể. Trời nóng vì thiếu không khí và lạnh phải không? Nghĩ như vậy, suy nghĩ của tôi trở nên tự tin hơn nên tôi theo nhịp điệu của Park Dohyun và hỏi: "Bây giờ cậu bắt đầu tự mình giải quyết à?"

  Không có câu trả lời, Son Siwoo cũng không nói thêm gì nữa, chỉ có một tiếng thở dốc nhẹ khiến anh cảm thấy ngứa ngáy.

  Park Dohyun xuất tinh trong vài phút, nhìn xuống anh chàng kiêu ngạo và lẩm bẩm rằng anh ta không thể xuất tinh.

  "Bệnh viện của chúng tôi không điều trị chứng bất lực."

  "Vậy để em đụ anh nhé, được không?"

  "Biến đi, lý do vớ vẩn gì đó..."

  "Thật sao. Nếu Siwoo ngồi lên người tôi, nâng mông lên và đưa cặc vào, một lúc sau tôi sẽ có thể xuất tinh vào trong bạn. Ham muốn của đàn ông luôn thẳng thắn, Park Dohyun tự tin như đang nói về một điều gì đó." trò chơi Một kế hoạch khả thi nào đó, "Con cặc vẫn cứng quá."

  Tiếng ô tô ngoài cửa sổ đã xa dần, Son Siwoo ro trong bóng tối, anh biết nếu muốn, vật đó có thể ấn mạnh vào nó, chỉ cần dùng một chút lực, nó có thể nhét vào cơ thể anh. giảm ngứa.

  " hiện tại cứng rồi sao? Chạm vào rồi lại chạm vào lưng."

  Bị trúng độc, Son Siwoo cong người, hai đùi cọ xát vào nhau, cảm thấy rất nóng, dùng ngón tay ấn vào cái lỗ vốn đã ướt át phía sau, thọc ngón giữa vào sâu hơn như thể là kẻ trộm, nghiến răng nghiến lợi. tạo ra âm thanh.

  "Ra khỏi nước?"

  "...Thật nhàm chán." Đây là sự thật, Son Siwoo cũng có kinh nghiệm trong tình dục, không có một chàng trai thực sự phục vụ, ngay cả một món đồ chơi cũng sẽ kém cỏi một chút.

  "Vậy để em giúp anh  nhé, được không?" 

  Câu hỏi của Park Dohyun khẩn cấp như chuyển động của lòng bàn tay anh: "Anh có muốn em đụ anh không?" cậu lại gọi anh, "Anh ơi, anh có muốn em đụ anh không?"

  "...Cạnh nhà hàng nơi tôi gặp cậu ngày hôm qua."

  "Ở đâu?" Lúc này Park Dohyun giống như một kẻ nghiện ma túy, không có phản ứng theo bản năng. Biết có chuyện tốt sẽ đến trước cửa, Son Siwoo kéo chăn ra, càng mạnh mẽ nói: "Ngược dòng, sông Thanh Tây, ngược dòng."

Hai người đàn ông muốn quan hệ với nhau khi gặp nhau đã không kìm được bất cứ điều gì, ngay khi Son Siwoo đóng cửa lại, Park Dohyun đã đẩy anh vào tường và hôn anh , mắng anh và thậm chí còn nhân cơ hội hôn anh bằng lưỡi.

  Lúc đó đã là buổi trưa, căn phòng nằm ở tầng cao nhất của khách sạn, cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn mở toang, ánh nắng khiến ham muốn trốn chạy không thể nào thoát ra được.

  Park Dohyun vén tay áo ngắn của Son Siwoo, vùi mặt vào ngực anh, vui vẻ nhìn bộ ngực nhỏ nhắn không hoạt động của anh. Theo quan điểm sinh lý học của Son Siwoo, khi bị liếm thực ra không có cảm giác gì, mà nhìn phần đầu được che dưới lớp vải, khi anh nghĩ rằng Park Dohyun, người thường có khuôn mặt lạnh lùng và đang giả vờ lạnh lùng, chính là Làm như vậy cậu cũng chủ động cởi bỏ phần thân dưới quần áo thuận tiện cho cả hai chơi đùa.

  "Anh đã uống thuốc cảm chưa?"

  "Cứ làm đi."

  "Thật sự... làm bằng  miệng trước hả?" Sau khi nghịch bộ ngực của anh đủ rồi, Park Dohyun cọ xát thứ gì đó cứng vào chân Son Siwoo, như muốn hỏi, nhưng bàn tay giữ vai anh lại cứng hơn một chút.

Son Siwoo cũng không hề cảm thấy xấu hổ, một trong những nguyên nhân khiến anh có thể sống tự do như vậy là không trốn tránh ham muốn của mình, nhưng đây là lần đầu tiên anh quỳ xuống đất để quan hệ tình dục bằng miệng. trước đây anh sẽ bắt Park Jaehyuk nằm xuống trước, sau đó anh muốn làm gì thì làm, không sợ bị đánh. Thì ra động tác khác nhau, cảm giác cũng khác nhau. Anh chưa chủ động mở miệng, dương vật của anh đã chạm vào chất dịch từ quy đầu của anh, sau đó từ từ mở môi ra.

  Đừng nghĩ về bất cứ điều gì, chỉ cần làm theo mong muốn của bạn.

  "Đợi đã, ừm..." Park Dohyun dựa vào ghế sofa ngẩng đầu thở dốc, anh mừng quá, Son Siwoo vẫn làm rất tốt, nuốt vừa đủ, anh ngậm dương vật của cậu vào miệng, nhào nặn nó khéo léo dùng lòng bàn tay và giả vờ làm như vậy Nói rằng có rất nhiều sữa.

  "Siwoo à , anh hãy ăn hết đi."

  "Im đi! Em không cần phải-" Cái miệng không nghe lời thoải mái của chủ nó, Park Dohyun ấn vào gáy người của người anh lớn tuổi hơn mình và bắt đầu thọc vào cái miệng đó.

  Son Siwoo hợp tác với phần thân dưới trần trụi và thành thật, lông mu xoăn cọ vào má anh, khi anh di chuyển, anh di chuyển ra xa rồi lại gần, đầu lưỡi có thể cảm nhận được các cơ phồng lên và nếp gấp. Mỗi lần anh hít sâu, nó khiến anh vui mừng anh rơi nước mắt và không khỏi thở hổn hển.

  "Đừng lãng phí như vậy."

  "Anh là như thế này sao em chịu được chết tiệt?" Sau khi mắng anh, anh cảm thấy có gì đó không ổn, giọng nói của Son Siwoo dịu lại, "anh cảm thấy khó chịu, anh phát ốm."

  "Ngoan nhé, đã đến lúc ra ngoài rồi."

  "Siwoo à  không ăn  à ..."

  Park Dohyun đã ở trên rồi, nhưng anh ta vẫn nghe lời này, vừa mắng anh ta vừa khiêu khích vừa tiến sâu hơn. Khi xuất tinh, Son Siwoo bị nghẹn nhưng lại có thói quen nuốt những thứ đó, bị cảm và ho ngày càng nặng.

  Cảm giác khoái cảm nhanh chóng và kích thích, Park Dohyun vốn muốn tiếp tục thọc thêm vài lần nữa vào cái miệng nóng hổi và ướt át đó, nhưng thấy anh đang khóc thảm thiết, liền nhanh chóng kéo anh lên. Son Siwoo được bế đến ghế sô pha, Park Dohyun dùng chăn quấn quanh người, khuỵu chân và chửi: " mùi vị có vẻ ổn"

  "Em  sai rồi. Cổ họng  anh còn đau không?"

  Son Siwoo mở miệng và bắt đầu khoe khoang, như thể anh ta đang gặp bác sĩ: "À - hm, răng của anh vẫn ổn."

  "Tuyệt vời."

  "Được  rồi,hôm nay tới đây thui !"

  "anh đã nói gì sai? Chắc chắn là em đã nghĩ sai."

  Quá lười nói về uy danh của mình, Son Siwoo mệt mỏi đến mức không đề cập đến thời điểm vào vấn đề, vừa ngã xuống ghế sofa. Park Dohyun ngồi khoanh chân trên mặt đất, im lặng bắt đầu mặc đồ ngủ, sau đó giúp người khác xoa đầu gối.

  Không ai lên tiếng, Park Dohyun đột nhiên hỏi: "Đã bao lâu rồi chúng ta không ở bên nhau như thế này?"

  "...Khi chúng ta chia tay, chúng ta không còn ở bên nhau nữa."

  "Bây giờ chúng ta hãy làm hòa nhé?"

  Rất phiền toái, Son Siwoo biết Park Dohyun vẫn luôn có ý này, hay nói cách khác, người này chưa bao giờ đồng ý, ôi không, bằng lòng chia tay. Tuy rằng hắn vẫn luôn biết, nhưng bây giờ nó đã đưa lên mặt, hắn vẫn cúi mặt không chịu nhìn lên.

  "Trước đây khi tôi liên lạc với bạn, bạn đã phớt lờ tôi."

  "Ồ."

  "Nếu chúng ta không quay lại với nhau, em sẽ trở nên rất kỳ lạ." Giọng điệu của Park Dohyun có chút trẻ con. Son Siwoo đã nghỉ ngơi đủ rồi, lại ngồi dậy và bắt đầu hét lên: "Em đang cảnh cáo anh à? Ồ, là vậy đấy." thật sự rất đáng sợ khi ở bên một người như em đó ."

  "Sẽ không đáng sợ khi quay lại với nhau."

  "Vậy -" Son Siwoo nhấc chân lên, chạm vào háng yếu ớt của Park Dohyun, dựa chắc vào đùi anh, "Để em làm lần cuối nhé, thế nào? Muốn quay lại thì phải hy sinh. Thực ra ngủ với anh Sau đó, em không nghĩ làm gì với ai là thú vị... "

  Park Dohyun không thể chịu đựng được nữa nên ngồi lại trên ghế sofa, đặt người đó vào lòng rồi nhẹ nhàng đánh vào chăn một cái dưới chăn: "Giả vờ, chúng ta nói chuyện thêm vài lần nữa, tưởng rằng tôi ngu ngốc." , bây giờ tôi là người yêu."

  "Những gì anh dùng thủ đoạn để phát hiện đều là chính thức. Thực ra tôi có quan hệ ngầm. Anh ghen tị à?"

  "anh có nói cho em biết nếu em ghen tị không?"

  Son Siwoo thoải mái tựa đầu vào vai trước mặt, bắt đầu cởi chiếc quần lót mới thay của cậu,anh thích chàng trai ấm áp đó, sau khi bị anh véo thắt lưng ngồi xuống càng thích hơn. trong: "Ghen thì cứ nói. Ghen thì về với nhau ngay".

  Park Dohyun chuyển chủ đề, bắt đầu tập trung làm tình với anh, anh di chuyển rất chậm, nhưng chăn vẫn rơi xuống đất: "Ướt quá, nằm trên giường thì phải đắp thêm ga."

  "Em ghen tị à?" Son Siwoo vẫn đang giãy giụa.

  "Đúng vậy, em ghen tị. Em ghen tị đến mức muốn đánh anh và đánh tất cả những chàng trai cô gái mà anh hẹn hò. Những gì tôi nói đều chính xác là những gì anh muốn, bởi vì em phát ốm rồi." lời nói, Park Dohyun cắn vào môi dưới của Son Siwoo, và cả hai lặng lẽ hôn nhau.

  Kết thúc ngày hôm đó, họ ôm nhau lên giường đánh một giấc, đến lúc ăn tối mới tỉnh dậy. Khi gặp đồng đội HLE của mình khi xuống nhà ăn, Park Dohyun không hiểu tại sao họ lại thích nhà hàng cạnh khách sạn đến vậy.

  "không phải nói ra ngoài làm việc sao?"

  "Ừ, xong rồi."

  Son Siwoo đứng cạnh Park Dohyun, nhìn ánh hoàng hôn chiếu rọi, làm việc gì đó, anh có thể làm điều đó cho em không? Nghĩ tới đây, anh cảm thấy có chút tà ác, không ai biết vừa rồi anh đã làm gì với Park Dohyun, cũng như Park Dohyun đã làm gì với anh.

____________________________________
Từ giờ mỗi một trận thắng của công chúa và Geng tớ sẽ nhận ra truyện yêu cầu xây xung quanh Siwoo nhe!!
Mong được ủng hộ ạ 🥹❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro