Phần kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó , một ngôi nhà lớn đã được dựng nên trong vùng ngoại ô của Leidenschaftlich.

Xây dựng trên một lục địa chiến tranh đã kết thúc, sau đó dừng lại của sự thù địch hay sau cùng trong sự kêu gọi. Đã nói lên ngôi nhà lớn này đã là ngôi nhà với gia đình có chút kỳ quặc .

Người đàn ông và cô gái . Tách biệt xa về tuổi tác , hai người không nhìn theo hai hướng giống nhau ,lúc này không một biểu hiện nào cho thấy họ sẽ tách ra từ mỗi hướng .

“ Đội trưởng ,trời đã sáng. ”

Như những sợi vàng mái tóc như thác nước đối diện anh như bức tường màn , Dietfried cọ mí mắt của anh đầy khó chịu và mở nó ra .Trong điều đầu đầu tiên cái anh có thể thấy là đôi mắt xanh tinh tế và đôi môi anh đào . Cá nhân này ăn mặc trong đồng phục hải quân , chán nét mặt bất kì ai có thể nói là đẹp.

Dietfried không cảm thấy hối tiếc khi không chú tâm nghĩ tới cô ấy là xinh đẹp đầu tiên trong buổi sáng .

“Đội trưởng , trời đã sáng rồi ạ, ” giọng nói của cô gái vang lên nhẹ nhàng bên tai anh.

“ Đừng nói nữa ...ta biết rồi . ” anh ngồi dậy và ngáp .

Cô gái bắt đầu mạnh mẽ cởi áo cho Dietfried , người ra hiệu nhìn đứa trẻ không một vấn đề gì khi anh ra hiệu  ,không có dấu hiệu nhỏ nhất nào của sự lúng túng . “ Ngài phải có một cuộc gặp gỡ vào buổi tối sau công việc. Tôisẽ không  nhận phần trong đó nhưng tôi phải sắp xếp xe ngựa cho sự quay về này , vì thế làm ơn đưa cái tên của ngài nếu ngài đi tới  sảnh cuộc họp của buổi họp mặt tối . ”

“ Ta hiểu rồi. ”

Để cô ấy làm theo ý mình , Dietfried đã được thay quần áo từ quần áo ngủ trở thành đồng phục .

“ Tối hôm qua ngài đã trễ  , đúng chứ ạ?. Có rất nhiều quần thâm dưới mắt ngài. ”

“Cô gần đây thực sự ồn ào... Nhiều nhất là từ Gil đúng không , không thể là nó ...cô không thể đi hôm nay  'lí do cô nhận được một vài công việc với nó ?. ”

“Không ”

Cuộc trò chuyện của bộ đôi mỗi ngày sống đã là vấn đề đã diễn ra vô số lần. Nó không có cách nào là đặc biệt cả.

“Ngay cả khi không thể, tôi không biết gì về anh ấy cả. ”

“ Không, nó không là gì cả ... ”

“Cô sắp xửa nhìn thấy hai người khác một mình? ”

“ Ngài Hodgins cũng sẽ tới. ”

“ Nếu cô đi cùng với anh ấy ,ta không phải là tài sản được thuê của cô. ”

“ Tất nhiên ạ. ”

“Hn. Bây giờ hãy chải tóc cho ta. ”

“Vâng. ”

“ Dải buột tóc sẽ là...màu xanh hải quân (navy blue). ”

“ Vâng. ”

Dietfried nhìn cô gái . Cô ấy đã cao lên rất nhiều . Trở lại với bầu không khí giữa họ đầu tiên , chiều cao của cô ấy đã đủ để chìa đến chẽn áo hoặc hơn thế.

__ _ Nhưng bây giờ cô ấy đã trở nên tử tế thân thiết với Gilbert.

Mặc dù cô ấy đã làm việc hoàn hảo như thư ký của anh mỗi ngày, cảm giác rằng cô ấy  bắt đầu bị chinh phục gần đây là không thể phủ nhận. Chúng đã chắc chắn rằng  thực hiện cho cô , nhưng với Dietfried nó đã không vui một chút.

“ Cô nói 'đúng' nhưng sắp sửa cô sẽ rời khỏi ta vào một ngày , có phải vậy không ?. ”

Một dòng không cảm giác như anh vô tình bật ra, và một khi nó đã như vậy, anh sẽ không thể rút lại, anh không thể nhận nó trở lại ,khi Dietfried yêm lặng , cô gái nghiên đầu.

“ Nó là ngài khi ai ở vị trí có thể vứt bỏ tôi ở một nơi xa . ”

“ Và nếu ta có thể làm một điều gì đó , cô là của ta. ”

Yêm lặng.

“ah. Ta không muốn đi làm nữa ... Ta cảm thấy thật khủng khiếp , mọi thứ thật làm ta bực mình ... ”

“ Chúa tể Dietfried. ”

“ Cái gì? Cô thật lắm chuyện . ”

Bất bình , Dietfried đổ người lên trên chiếc giường của anh . Sau đó bắt đầu trong anh chốc lát , cô gái bắt đầu bắt chước điều đó , đổ người trên chiếc giường và đến gần anh.

“ Cô sắp sửa ngủ à?. ”

“ Tôi là tài sản của ngài , sau tất cả . Tôi sống , chết và ngủ chung với ngài. ”

“ Cho nên cô tới và nói như vậy. ”

Cô ấy hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay anh của bàn tay cô.

Mặc dù anh có một vài sự phàn nàn về nó , nhưng anh ấy cũng cảm thấy thoải mái từ bản chất của mối quan hệ này.

Ngay cả bây giờ, anh chưa bao giờ nói rõ ràng và nói rõ ràng tình cảm của mình đối với cô.

"Một ngày nào đó cô sẽ…"

"Tôi sẽ phục vụ ngài mãi mãi."

“cô nói vậy, nhưng một ngày…”

“Tôi sẽ phục vụ ngài. Chừng nào ngài còn bỏ rơi tôi. "

"Ta đã nói rằng ta sẽ không vứt bỏ cô, phải không?"

"Ngài đã thử một lần."

“Cô biết đấy, đó là chuyến bay đáp một lần từ khi tôi gặp khó khăn khi nuôi một đứa trẻ. Nuôi dạy cô là một rắc rối. "

“Tôi biết ơn vì điều đó. Tôi sẽ phục vụ ngài suốt đời. "

Dietfried không còn là quá khứ của anh. Anh đã trở thành một người đàn ông không thể buông bỏ cô gái này, người là bằng chứng cho sự tồn tại của anh.

Đó là lý do tại sao Dietfried đưa tay ra. Như thể để thống trị cô ấy; như thể để khiến cô không quên anh, chúa tể của cô.

Anh ấy gọi tên cô ấy, tên mà anh ấy đã chọn, "■■■■"

Được vuốt ve má và gọi tên mình, cô gái hơi nheo mắt. "Vâng, tôi ở bên cạnh ngài."

Đó là một câu chuyện mà tương lai sẽ thay đổi đáng kể, nếu như anh đã không vứt bỏ cô khi lẽ ra phải thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro