|chapitre deux|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khuôn viên biệt phủ bao bọc bởi cây cối xanh ươm, hoa trồng màu sắc tươi tắn, chẳng lấy một bông héo úa. bồn phun nước bằng đá qua tay các nghệ nhân được điêu khắc tỉ mỉ tạo điểm nhấn ở giữa khu vườn.

jennie được bà emils đón ở cổng phía tây bởi cổng chính chỉ dành riêng cho gia đình bá tước và những người khách quý của ông, quản gia hay người hầu đều qua lại bằng cổng phụ. tuy nàng được phu nhân mời đến nhưng cũng đơn thuần là thợ may bình thường, không xứng đáng bước qua cánh cửa cao quý kia.

kiến trúc biệt phủ lộng lẫy, tinh tế đến từng tiểu tiết nhỏ. sảnh phòng khách rộng rãi, xung quanh trưng bày toàn vật sang trọng, xa xỉ. gạch men dùng là loại đắt tiền nhất, đèn chùm pha lê lấp lánh, ghế gỗ trải đệm êm dày. tất cả khiến jennie xém chốc lóa cả mắt, lòng cảm thán không thôi.

"cô jennie elie, mời bên này."

quản gia emils nhắc nhở nàng khi trông thấy nàng đứng thừ người vì độ hoa lệ của biệt phủ.

"à vâng! lần sau bà gọi jennie là được rồi ạ."

ít có ai gọi họ lẫn tên nàng, do người dân thị trấn đã quá quen thuộc đâm ra không cần gọi bó buộc như vậy. nàng muốn ngay cả làm việc, không khí vẫn thoải mái nhất có thể.

dọc theo đường cầu thang dẫn lối, emils đưa jennie đến tầng hai. đi vào sâu dần có cánh cửa gỗ to, bà nhẹ gõ một nhịp.

"tiểu thư."

"vào đi."

thanh âm mềm mỏng truyền ra ngoài. jennie vừa nghe đã muốn hình thành bệnh tim. tuy cùng là nữ nhưng chất giọng cô ấy thu hút nàng cực độ, có thể lắng nghe và trò chuyện cùng thì nàng không ngại đâu. tiểu thư hẳn phải hát rất hay nhỉ...?

nàng ngẩn ngơ mà chẳng hay emils mở cửa tự khi nào, may sao nàng đứng sau bà nên tiểu thư vẫn chưa chú ý đến. nàng e dè đặt ánh mắt lướt qua phòng, đều tráng lệ giống khu sảnh biệt phủ. chợt mắt nàng dừng ở bóng lưng thiếu nữ kia, vô vàn câu từ đều chẳng thể đem ra miêu tả, ca ngợi lúc này. chỉ số nhanh nhẹn jennie hiện tại bằng không. emils giới thiệu, song còn huýt nhẹ eo nàng nhắc nhở chào hỏi.

"thưa, đây là thợ may phu nhân mời theo yêu cầu của người."

"k-kính chào tiểu thư. tôi tên jennie họ elie, sẽ phụ trách may trang phục mùa thu cho người."

nàng gập người phép tắt, mặc cô tiểu thư vẫn nhàn nhã nâng tách trà phả lên vài sợi khói.

"phiền bà rồi."

emils cuối đầu, đẩy nàng vào sau đó đóng sầm cửa. nàng thấy bầu không khí bỗng ngột ngạt, bối rối giữa gian phòng rộng chỉ độc nhất hai người. không dám tiến cũng chẳng thể lùi, rất mất lịch sự. nàng tuyệt nhiên chẳng muốn bị đánh giá xấu, thanh danh sẽ mất, tâm lý nàng chả chống đỡ kịp đâu.

bỗng tiểu thư khẽ đặt tách trà xuống, bóng lưng đứng lên xoay người lại. giây phút ấy jennie dường như quên bẵng mất cách hít thở, đẹp... đẹp vô cùng! đôi mắt trong trẻo tựa dòng suối mát, mang màu sắc phương đông. sống mũi cao tuyệt mĩ, son môi tô đỏ rực, kéo về nét quý phái trời tây. tổng thể khuôn mặt xinh đẹp đến không ai bì được. đúng rồi, điều thu hút nàng nằm ở mái tóc, mái tóc đen nhánh khác lạ búi gọn gàng bằng dải ren mềm. trăm nghe không bằng mắt thấy, quả là giai nhân nghiêng nước nghiêng thành ngoài đời thực.

"jennie, đúng không?"

"d-dạ."

"tôi là jisoo, jisoo alette."

và rồi cô ấy cười, kéo về biết bao tia nắng hạ đã tàn. cầu vồng tưới sắc màu lên đóa hoa héo úa nơi lòng jennie. chân tay nàng run rẩy, tựa hồ ngã xuống bất cứ lúc nào. đầu nàng lẩm nhẩm, jisoo alette, cái tên này là cái tên mang nhiệm vụ cất giữ khoảng xuân xanh tươi đẹp của nàng, cũng chính là cuốn hồi ức quý giá.

"nào, jennie ngồi nhé?"

giọng jisoo ôn nhu, hòa nhã ngỏ lời khiến nàng vụn về ngồi đối diện. gò má bầu bĩnh điểm hồng, điệu bộ đáng yêu biết bao. theo nhẽ thường đã dấy lên rung động trong tim vô số người phàm. có lẽ jisoo phải thừa nhận mình cũng chả ngoại lệ chăng? cô không biết.

"ừm...tiểu thư có yêu cầu gì với trang phục chứ ạ?"

nén xúc cảm mãnh liệt đang cháy rực sáng chỗ lồng ngực, nàng hỏi. dứt câu cảm thấy mình có chút vội vàng, liền im lặng xấu hổ.

"trước hãy uống ít trà nhé, tôi đoán jennie đã vất vả lắm."

cô lật tách in hoa khỏi mặt đĩa, điềm tĩnh rót trà. hương trà thơm dịu, đáp lên cánh mũi jennie. mặt trà óng ánh đến nổi nàng dường như ngắm được bản thân mình bị phản chiếu.

"cám ơn tiểu thư."

đưa tách gần môi hồng, nàng khẽ thổi nhẹ nhè. chẳng biết có phải vì trà đắt tiền thành ra nàng thấy ngon hay không nữa. hương trà mộc mạc, ngát thơm mùi hoa cúc xen thêm vị ngọt tự nhiên ngồ ngộ. đây là loại trà tốt.

"jennie may rất giỏi nhỉ?"

"người quá lời rồi, tôi vốn chỉ bình thường thôi."

"chẳng ai vào được đây mà tài nghệ không xuất chúng cả."

tiểu thư jisoo buông một lời khen vô cùng tinh tế. lòng jennie ngập ngụa niềm vui và hãnh diện nhưng đành nén xuống, nở nụ cười duyên.

"jennie xem loại vải kia có phù hợp may trang phục không?"

ánh mắt cô hướng về phía chiếc bàn nhỏ ở góc tường, nơi vô vàn tấm vải nhu nhã đặt trên ấy. nàng thảng thốt trong lòng, tất thảy là những loại vải xa hoa, thêu dệt kì công mà chẳng khi nào nàng nhìn thấy. khi bé nghe mẹ giới thiệu, thợ may tầm thường như nàng định bụng rằng mình có hiểu biết chứ khó lòng chứng kiến tận mắt.

"mấy tấm vải lụa latin (1) này mặc mát mẻ, tiểu thư có thể yên tâm."

"còn vài tấm vải damask (2), tôi muốn may đầm dạ hội, cô đồng ý chứ?"

"chủ ý của tiểu thư, tôi muốn chối từ là chẳng thể."

jisoo nghe trả lời thì cười hài lòng, ý tứ ẩn trong lời nói, xem như jennie hiểu. thợ may ở thị trấn nhỏ, kinh nghiệm may những bộ đầm dạ hội không cao, không tỉ mỉ. nếu hoàn thành nhiệm vụ, cơ hội lần sau đến nhà alette sẽ tăng lên, tiền công tất yếu cũng hậu hĩnh hơn. lợi ích vô kể như vậy, nàng định bỏ lỡ sao?

"xin phép tiểu thư cho tôi lấy số đo được không ạ?"

"tôi kêu người hỗ trợ jennie."

dứt lời cô tiểu thư rung chiếc chuông nhỏ bên góc phòng, cửa gỗ mở lần nữa, một người hầu gái bước vào.

"tiểu thư gọi tôi?"

"jade, giúp cô ấy."

"vâng."

cô gái này tên jade, người hầu riêng của jisoo. mọi việc sinh hoạt thường ngày của cô đều được đảm nhiệm bởi jade. dấn thân ở biệt phủ alette, trở thành hầu cận cho tiểu thư quyền quý, đích thị là thứ lựa chọn gan dạ nhất. nó như tờ giấy cam đoan xác nhận rằng cả một đời còn lại jade sẽ trói buộc thân xác tại nơi đây. phu nhân không nương tay bất kì ai lan truyền thông tin về jisoo, huống hồ jade lại bên cạnh cô nhiều nhất. dù cô có phạm loại lỗi lầm nào, chỉ có hai lựa chọn. thứ nhất là sống khổ cực trong biệt phủ, thứ hai là tự kết liễu bản thân mình.

chợt jennie suy nghĩ rằng tiểu thư tuy đẹp tuyệt sắc, nhưng sống cuộc đời giấu kín liệu vui vẻ bao nhiêu phần là thật? người đời ví von những mảnh đời ấy tựa con hạt vàng nhốt ở lồng son mĩ lệ. đến lúc tạm biệt dương thế sẽ đem theo thứ gì? tiền tài vật chất xa hoa hay chỉ đơn thuần bay về chốn nhỏ an yên?

phút chốc lơ đễnh qua đi. jennie lấy cuộn thước dây nhỏ từ chiếc cặp sờn cũ. jisoo đã đứng lên từ trước, nàng khẽ tiến ra sau lưng cô. mùi hương cơ thể là đặc trưng, chắc chắn không phải nước hoa nồng. nàng thấy nó giống như mùi trầm hương (3), khiến từng tế bào giãn ra, dễ chịu biết bao. đôi chút căng thẳng áp lên người jennie, mỗi cái chạm trên người cô tiểu thư đều làm ngón tay nàng run rẩy.

kết thúc đo đạc, nàng cẩn thận ghi chú trong sổ tay. nét cuối viết mấy từ ngữ giúp tâm tình thoải mái hơn. vô tình jisoo trông thấy những dòng đó.

"una belleza?"

"a, là tiếng tây ban nha. người không cần để tâm quá."

"jennie biết tiếng tây ban nha à?"

"mẹ tôi gốc tây ban nha nên biết chút ít."

"nghĩa của nó như thế nào vậy?"

"thưa, una belleza là một người đẹp, một vẻ đẹp."

"jennie cũng rất đẹp."

vội vàng đáp lời cám ơn. jennie mới nhận thức rằng jisoo vừa khen nàng một câu. lòng nàng tức khắc muốn bay lên tầng mây cao nhất. nụ cười cô ấy thật sáng, cả ngày làm việc dẫu jennie có bao nhiêu phập phồng lo sợ, cô ấy cười tất thảy liền tan vào hư không. nụ cười kia dùng làm động lực thực rất tốt. ước gì jennie sở hữu loại động lực này nhỉ?

8/9/2021
_____

(*) trang phục ở pháp vào thế kỉ xix đường may đơn giản, đa phần dùng vải đắt tiền tăng thêm sự lộng lẫy, quý phái cho chiếc váy. các loại vải thường dùng là lụa, satin, len, nhung, rep, damask.

(1) lụa latin là loại vải có trọng lượng nhẹ, sự kết hợp giữa sợi tơ tằm và sợi cotton tạo độ thấm hút mồ tốt. mặc vào mát mẻ vô cùng.

(2) vải damask thường được săn đón khá nhiều, dùng để may váy dạ hội hoặc váy cưới. hoa văn cổ điển trên vải được thêu sáng tạo, cùng độ tỉ mẩn của người thợ. vải damask thu hút bởi vẻ ngoài bóng bẩy đầy thẩm mĩ cùng độ bền tốt.

(3) trầm hương là phần gỗ chứa nhiều nhựa thơm sinh ra từ cây dó. mùi trầm hương khi đốt lên có vị ngọt sâu, mùi thơm ấm, không hắc lẫn nồng. hương thơm thoang thoảng nhưng lắng đọng dài lâu. (mình mong không ai nghĩ rằng trầm hương là nhang.)

tất cả những chú thích mình đều tìm hiểu từ google, có thể sẽ không đúng tất cả. cám ơn mọi người đã đọc. ❤



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro