Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kim taehyung bỗng giật mình tỉnh giấc khi mới 3 giờ sáng, anh chẳng thể biết điều gì đã thôi thúc mình thức dậy. quay qua nhìn lại.. thì ra là anh đang nằm ngoài chiếc sofa giữa phòng khách, quần áo sộc sệt và cả chiếc cà vạt vẫn chưa được tháo bỏ nữa. cả là đêm qua anh có hẹn đi chơi cùng đồng nghiệp sau giờ làm, anh chỉ nhớ được mình đã uống quá ly rồi gục xuống tại bàn, sau đó vì say tí bỉ nên là chẳng hề biết gì nữa

tiếng cộc cạch trong bếp vang lên chính xác hơn là tiếng cắt rau củ, lạ nhỉ? ngôi nhà này còn có ai ngoài anh đâu chứ? anh nghĩ là trộm, nhưng có tên trộm nào mà lại vào nhà nạn nhân cắt rau củ thế này? hướng mắt nhìn vào bếp, bóng lưng thân quen ấy khiến taehyung anh mãi mê nhìn, nhìn lấy nhìn để nhưng chẳng biết là ai. càng nhìn càng thấy rất quen, thân thuộc tới nỗi anh chỉ muốn nhào lại ôm chầm lấy hắn..

10 phút trôi qua rồi, lúc này anh chợt nghĩ đấy có thể là ai chứ? tại sao lại cho mình cảm giác như được nhìn em ấy thế này? rời khỏi chiếc sofa chật hẹp anh lê chân về phía nhà bếp, thấy vậy hắn ta liền cất tiếng :
- "taehyung ah, anh đã thức rồi hả?"
ai vậy? là ai chứ? giọng nói này, thật giống jungkook quá..
- "taehyung ah anh thức chưa vậy?"
cách nói chuyện này thật là rất giống jungkook, nhưng mà lỡ đây là kẻ gian thì sao chứ? anh vẫn cứ buộc miệng đáp lại, chẳng biết điều gì đã thôi thúc anh làm vậy nữa..:
- "t-tôi thức rồi, mà ai đấy.. jungkook em à?"
- "em đây. chỉ mới đây thôi mà taehyung quên em rồi à?"
em quay lại nhìn taehyung đáp, anh chỉ mới kiệp ngước nhìn mặt và nghe giọng nói của em thôi thì..

......

taehyung.. giật mình tỉnh dậy..? hoá ra nãy tới giờ là mơ. anh thì vẫn còn nằm trên sofa, quần áo vẫn còn sộc sệt, nhìn vào bếp thì cũng chẳng có ai. kể ra thì anh làm sao mà gặp được jungkook nữa chứ.. cơ mà giấc mơ này sao lại thật tới vậy? từ giọng nói của em, hình ảnh của em và cả cách nói chuyện.. thôi thì cho qua vậy, dù sao thì cũng chỉ là giấc mơ, anh nghĩ thoáng rằng do anh nhớ jungkook quá nên mới mơ như vậy thôi í mà

bật điện thoại lên thì bây giờ là 8 giờ sáng ngày chủ nhật, ngày.. 01092021.. anh chỉnh lại quần áo rồi chạy vội ra khỏi nhà. hôm nay được nghỉ mà còn lại là ngày sinh nhật của người anh thương, anh là đang chạy vội đi mua chiếc bánh kem bạc hà mà em thích. mua được rồi anh liền chạy đến chỗ em. hôm nay âm u đượm buồn, anh liền mắng ông trời "sao lại như vậy? nay là sinh nhật em ấy, đáng ra ông phải vui lên chứ" anh vừa lái xe, vừa mắng..

đến nơi rồi, anh tấp xe vào một góc rồi bước đến chỗ em. anh lấy bánh kem ra đặt trước bia mộ có khắc tên jeon jungkook và hát.. "happy birthday to you, happy birthday to you" cứ ngân nga thế mãi. sao lại đau lòng đến thế? mắt taehyung anh ta dần ướt sũng, tim anh bỗng dưng thắt lại. bây giờ chắc là đã chẳng kìm nén được nữa, anh vừa khóc vừa nhẩm đi nhẩm lại câu "tôi nhớ em" liên hồi..

tại sao vậy? người hắn chọn là em mà lại chẳng may số em không tốt, em bỏ hắn ta lại một mình sầu não.. tới bước này rồi, tim hắn tê tê dại dại nhớ em, hai gối ngã khụy xuống thềm đất khóc nức nỡ. trời lúc này đổ mưa, có cả tiếng nấc của hắn vang vọng khắp nghĩa trang nữa, trời là đang thương xót hắn, trời khóc trời đau hết một phần.

taehyung ơi jungkook xót mà có nói được đâu.. hắn như vậy sao mà em yên lòng, hai năm rồi hắn vẫn như vậy, là yêu em thắm thiết, là nhớ em mê say, là quên em chẳng được.. trời đau đó, trời khóc đó, sao trời lại cho hai người âm dương rồi lại khóc chứ?

bình tĩnh lại rồi hắn ngước lên, cái hắn thấy không phải là khung cảnh mưa rào lạnh giá kia mà là jungkook em đứng vẫy tay, cười tạm biệt rồi biến mất.. gì đây? trời sao lại nhẫn tâm đến thế? hắn chạy tới nhưng đã kịp ôm em đâu.. hắn khóc hắn la, hắn giằn xé da thịt, hắn cắn rứt tâm can nhưng mà jungkook đi mất rồi..

kẻ âm người dương, làm sao không đau được? hắn dầm mưa cũng đã hai tiếng, kiệt sức rồi, hắn chỉ muốn ôm em thôi. cuối xuống ghì chặt bàn tay lên tấm bia, hắn đã ôm em được rồi đây, dần thiếp đi và nhũ với lòng rằng chỉ vài tiếng nữa thôi là sẽ đồng âm và ôm em mãi.. hắn đã yêu em, đến rũ rượi tâm can, đến nát tan cõi lòng !
                                                           01092021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro