Chap4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A... thật là thoải mái... thật thoải mái......" JungKooki kẹp chặt bắp đùi, lồng ngực rắn chắc phập phồng kịch liệt, dũng đạo nhạy cảm bị côn thịt lửa nóng ma sát co rút từng trận, phần thân trước người phồng đến đỏ tím.

"Ha a... ha.......a......Muốn..... Phải bắn...." JungKook thất thần gầm nhẹ, hai tay chế trụ bả vai Taehyung kéo. Cậu nắm lấy tóc Taehyung, kéo hắn lên, cúi đầu mạnh mẽ hôn đôi môi hồng nhạt, đầu lưỡi linh hoạt mềm mại càn quấy trong khoang miệng. Côn thịt chảy ra chất lỏng màu trắng, dọc theo âm hành, lướt qua cổ cậu, chảy tới côn thịt của Taehyung.

"A....a....bắn....phải ra....." JungKook kêu một tiếng, ngẩng đầu lên, sau một cú va chạm nặng nề, phun ra một mảnh bạch dịch nóng bỏng trước ngực Taehyung.

"A......" Taehyung cũng than nhẹ một tiếng, bắn chất lỏng nóng bỏng vào trong nhu huyệt mềm mại.

"Ô hô." Trong phòng tĩnh lặng, chỉ nghe thấy âm thanh thở dốc của hai người.

"Cục cưng, trước thả anh ra có được không, em cũng phát tiết đủ rồi mà." Taehyung cười khổ nói.

"Hừ !" JungKook hừ lạnh, đứng lên khỏi người hắn, tháo từng sợi dây trên người Taehyung xuống.
Taehyung sờ cổ tay sưng đỏ của mình, thở dài, ngẩng đầu lên, thì thấy JungKook ngay cả quần còn chưa mặc, hai chân giang rộng ngồi trên salon châm một điếu thuốc. Chất lỏng khó nói chảy dọc theo bắp đùi, nhỏ xuống ghế, thành một vũng nhỏ.

Taehyung không nhịn được đỏ mặt, vội vàng móc khăn giấy từ trong túi ra, quỳ giữa hai chân JungKook, cẩn thận lau khô. Sau khi lau xong thì đi tìm quần cho JungKook, thê thê thiếp thiếp giúp anh mặc vào, rồi mới bắt đầu lo cho bản thân.

JungKook không nói một lời nhìn Taehyung đi qua đi lại, mãi cho đến khi hắn đã thu dọn sạch sẽ ngồi cạnh mình.

Taehyung ôm lấy bả vai JungKook, dịu dàng hôn lên mặt anh:

"Tha thứ cho anh được không, ngày đó, quả thật là do người phụ nữ kia đột nhiên nhào lên, chứ anh không hề cố ý hôn cô ta."

"Hứ!" JungKook quay đầu đi, không để ý đến hắn.

"Cưng à, ba ngày rồi em không về nhà, vừa nãy cũng phạt anh đủ rồi, đừng giận nữa, anh  sẽ đau lòng đó." Taehyung hơi nhíu mày, nhẹ nhàng ma sát cằm JungKook, những vụn râu ngắn ngủi đâm vào tay, cảm giác tê ngứa rất rõ.

JungKook không nói, nhưng cũng không đẩy tay Taehyung ra, Taehyung vội vàng nói tiếp :

"Em biết mà, anh từ năm mười tám tuổi đã theo đuổi em, năm năm vất vả mới tỏ tình thành công vào sinh nhật hai mốt tuổi của em. Có em rồi, sao em dám đi tìm phụ nữ khác. Hay là tại anh xấu xí nên em ghét bỏ...."

"Xì..." JungKook không nhịn được cười ra tiếng, sau đó lại vội vàng giả vờ làm mặt lạnh.

Tại Hưởng càng ôm anh chặt hơn, nói :

"Coi như em không tin anh thành tâm, nhưng mà tin vào thưởng thức của anh. Để có thể trở thành người đàn ông của em, anh sẽ cố gắng tuyệt đối. Chỉ có em mới là người anh yêu"

"Hừ ! Chỉ có lần này thôi đấy !" JungKook cứng rắn nói.

"Anh thề ! Chuyện như vậy sẽ không bao giờ xảy ra nữa ! Anh  đảm bảo lúc nào cũng sẽ cách xa mấy cô nhân viên kia ít nhất ba thước !" Taehyung vội vàng giơ tay thề.

"Nói cho cậu biết !" JungKook xoay người lại, níu cổ áo của Taehyung

"Lần này tha cho anh, nếu còn có lần sau, chằng những cắt da quy đầu của anh, mà tôi sẽ cho anh rụng lông vĩnh viễn !"

Taehyung nuốt nước bọt, liên tục lắc đầu. Sau đó lại không nén nổi, thận trọng hỏi một câu

"Rụng chỗ nào?"

"Hừ !" JungKook quan sát hắn từ trên xuống dưới, nhìn Taehyung chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, thuận miệng thốt ra một câu :

"Toàn thân."

Taehyung lập tức xanh mặt, hắn biết rõ, JungKook nói được là sẽ làm được. Xem ra để bảo vệ an toàn cho bộ lông xinh đẹp trên người mình, tốt nhất vẫn nên tránh xa những nữ nhân viên kia năm thước đi thôi. Chẳng may bọn họ nhào tới, thì hắn cũng đành phải chạy trốn thật nhanh vậy...

"Cục cưng....., Chúng ta về nhà đi. Ba ngày em không về nhà, anh cũng mất ngủ suốt ba hôm." Taehyung dụi đầu vào ngực JungKook.

JungKook thấy quầng thâm dưới mắt Taehyung, trong lòng cũng xót xa. Lại nghĩ, vừa rồi đã nguôi giận, hơn nữa chuyện này cũng không phải lỗi của anh ta, dứt khoát về nhà luôn cho xong. Hơn nữa hai ngày rồi cậu cũng không được ngủ yên, không có vòng tay ôm ngang hông ấm áp kia, buổi tối ngủ cậu đều vô thức giật mình tỉnh giấc. Ài, xem vậy, đúng là không thể rời xa khỏi người đàn ông này rồi.

"Được ! Về nhà!" Nói là làm, JungKook đứng dậy sửa soạn hành lý, Taehyung ở bên giúp một tay. Sau khi nhét một mớ lùm xùm vào vali, Taehyung kéo JungKook ra ngoài.

Hành lang an tĩnh không một bóng người, chỉ có thể nghe thấy âm thanh hai người nói chuyện.

"Cục cưng, có đói bụng không, buổi tối về nhà hầm gà cho em bồi bổ nhé, gần đây chắc em cũng không được ngủ ngon."

"Đừng nói nữa, cơm bệnh viện đúng là chán ngắt, ba ngày rồi tôi còn chưa được một bữa no."

"Được rồi, vậy buổi tối hầm một con gà, rau cải xào, ăn kèm với canh đậu phụ."

"Được đấy, mấy thứ này dễ tiêu hóa. Đi nhanh lên, chết đói rồi."

"Ok, vậy chúng ta đi chợ trước. Mai muốn ăn gì nào ?"

"Tùy ...."

"Ừm..."

_________ The end

Ủng hộ truyện mới cho tui á😚😚😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro