chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ồ ! Xem ra em rất rảnh nhỉ ?
- Em mà dám chạy tôi sẽ thả hổ cắn em đó !
- HỔ ... anh đang giỡn với tôi đó hả ? Ai đờ lại nuôi họ trong nhà ???
- Vậy thì đi theo tôi .
- Taehyung kéo tay Jungkook lên lầu , đưa tay mở cưat phòng anh ra và huýt sáo một cái . Từ trong phòng của anh dần đân từ trong bóng tối có một còn vật to lớn từ bóng tối xuất hiện , cặp răng nanh nhọn hoắc , bộ móng vuốt sắc bén , chậm rãi đi ra ...

    ( Cứ tưởng tượng là nó màu trắng nha mn hihi )

Mặt cậu tái nhợt không còn chút máu , đôi chán tê cứng không thể nào nhút nhích được , miệng cậu mấp máy ,toán thân Jungkook run rẫy , sau 1 phút trôi qua định hình lại là cậu đã ngất sỉu ...
Taehyung nhìn cậu sợ hãi mà ngất sỉu , khuôn mặt lỗ rõ sự thích thú , liền bật cười ...

Sau khi  bế cậu đi vào phòng . Người hầu cùng quản gia trong nhà nhất thời
Ngỡ ngàng khi thấy ông chủ của họ thường ngày mặt lạnh như tiền , ngày cả nói chuyện cũng rất kiệm lời chứ
Huống họ chi là cười tươi như vậy . Thật là một chuyện lạ lắm à nghen .

Nhìn thấy cậu nằm " ngủ " say , anh bật
Cười , đưa tay vuốt đầu bạch hổ , mắt thì đầy thích thú nhìn cậu ...

- Nè tiểu hổ , ngươi nói xem có phải là rất đáng yêu đúng ko ?

Bạch hổ chỉ dụi dụi đầu vào tay anh như đồng tính với anh  . Khoảng mấy phút sau Jungkook tỉnh lại , khi mở mắt ra điều đầu tiên mà cậu thấy là một khuôn mặt lạnh lùng Như tiền của anh và kế bên là 1 con bạch hổ . Khuôn mặt cậu một lần nữa tái nhợt ...

- C ... Có ..hô ... Hổ .. ở ... Trong ... Nhà .
- Thú cưng của tôi .
- Hổ ... Thú cưng ?.
- phải .
- Yên tâm , thú cưng của tôi nó ăn chay , với lại tôi nuôi nó từ nhỏ , cũng huấn luyện nó rồi , ko cắn người bừa bãi đâu , cứ yên tâm .
- Hổ ăn chay ??? Hổ mà cũng bt ăn chay nx sao ???
- Phải . Trừ râu củ ra thì nó ko ăn .
- Vậy thì ăn chay kiểu gì chứ , anh đang giỡn với tôi đó hả .
- Đối với loài hổ , ăn chay là ko phải ăn
THỊT NGƯỜI .
- Vậy ...vậy sao .
- TRỪ KHI TÔI CHO PHÉP .
- Anh .. anh có phải người ko đó ???
- Chưa 1 ai nói tôi là con người .

Đôi mắt anh trầm xuống nhưng khuôn mặt vẫn bình thản , trước đó , thật sự chx ai nói anh là một con người vì anh lãnh khốc , làm việc rất tàn nhẫn , 1 khi đã giết người thì anh sẽ ko để bất kì ai sống sót . Người người gọi anh là hung thần cũng là vì lí do đó . JungKook nhìn chằm. Chằm vào ánh , cậu tự hỏi có phải anh RẤT CÔ ĐƠN KHÔNG ?



                            HẾT ..

                                                                      

Hôm nay tới đâg thôi . BYE .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro