Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


PHỤT!!!!!- Bao nhiêu sữa nó chưa kịp nuốt phun hết ra ngoài.

-Ặc...ặc...khụ...khụ...- Nó gập người, ho lấy ho để.

Anh thấy thế liền phì cười, nhảy vọt xuống vỗ vỗ lưng nó:

- Có cần thiết phải kích động như vậy không?

Sau khi nguôi cơn ho, nó ngẩng đầu nhìn anh:

- Anh...anh vừa nói gì cơ?- Hơi thở có chút gấp gáp.

- Tôi thích em, lạ à?

- Tôi...tôi là...

Đột nhiên nó khựng lại, vừa kịp nhận ra mình đang định nói gì.

- " Tôi là " sao?- Anh nhìn nó, có ý dò xét.

" Tôi là con trai, là con trai, không phải con gái đâu! Đừng hiểu lầm! "

[ Phần nghiêng này là dòng suy nghĩ của các nhân vật nhé các cậu >< Vì bản gốc không có pê ét chú thích về phần này nên mị mới chú thích cho các cậu dễ hiểu >< ]

- Ý tôi là...- Không biết từ bao giờ, mặt nó đã đỏ rựng lên- Là...là...anh không thể thích một người con gái ngay trong lần đầu gặp như vậy được.

Anh phì cười, cái lí lẽ kiểu gì vậy? Có gì mà không thể chứ?

- Nhưng tôi là vậy đấy!

Rồi anh từ từ, tiến tới gần mặt nó. Nó trố tròn mắt, ngây đơ luôn, không biết làm thế nào nữa. Cho tới khi khoảng cách chỉ còn là 1 giây thời gian, nó mới nhận thức được vội đẩy người anh ra kèm theo một phát cước chân.

- Tên vô sỉ này...

Xong ôm mặt túm váy chạy đi luôn :3


Còn ai kia gập người đau đớn:" Bé con sao mà khỏe dữ "


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nó xộc thẳng vào phòng WC, đóng sầm cửa lại. Kim Hannie thấy có biến vội đập cửa uỳnh uỳnh:

- Jung Kookie...em không sao chứ?

- Em không sao!- Từ trong nói vọng ra.

- Có cần chị giúp gì không?

- Không ạ!

Nó hất nước lên mặt, dùng 2 tay vuốt mạnh 1 cái rồi ngẩng đầu nhìn vào gương.

" JungKook đại nhân, mày bị sao vậy? Sao mặt mũi lại đỏ hết lên thế này? "

Liền nghĩ tới cái bản mặt của tên xấu xa kia, không hiểu sao mặt đỏ thêm vạn phần, lắc đầu nguầy nguậy.

" Á...cái tên chết bằm, tên mặt than, tên vô sỉ đáng ghét! Ôi thần linh ơi, sao mới ngày đầu đi làm con đã gặp phải rắc rối thế này? "

Cầu khấn thần phật, nó chỉ có công việc này thôi, làm ơn cho nó suôn sẻ, tai qua nạn khỏi. Nó tự trấn an cũng may là chỉ giúp Kim Hannie thôi, việc của nó là chuyên dọn dẹp phòng khách lớn cơ!

" Một ngày dài hơn thế kỉ " trôi qua và trong suốt cả buổi chiều hôm đó, nó không bị tên kia làm phiền nữa.

5 giờ sáng...Reng...reng...reng...

Nó trở mình lăn qua lăn lại vài vòng rồi rúc đầu xuống gối. Aish...thật phiền quá đi mà! Nó muốn ngủ! Ấy mà khoan, nó nhớ là tối qua có đặt chuông báo đâu nhỉ?
Vừa lơ mơ tới đây, đột nhiên chuông tắt, vậy là an tâm ngủ tiếp!

10 phút sau...

- Jung Kookie...mau dậy thôi!

- ...

- Jung Kookie, sáng rồi, hơn 5 giờ rồi!

- Uhm...mami, con ngủ xíu nữa...* nhõng nhẽo- ing *

" Hả? Mami? "- Hannie trố mắt- Jung Kookie!

- Ứ...ừ...- Nó không dậy, nhất quyết không dậy, dù trời có sập hay nhà có cháy nó nhất nhất không rời khỏi giường.

Bó tay với thỏ nhỏ, nàng Kim Hannie không thể ôn nhu thế này được đành dùng biện pháp hù trẻ nhỏ.

- Cháy! Bớ người ta, cháy!

Nó giật mình vội mở to mắt, sau 2 giây tiêu hóa những âm thanh vừa rồi, vội co giò chạy như điên. Này này bạn nhỏ Vương, nãy còn kêu nhà có cháy nhất nhất không chịu rời giường mà.
Một lần nữa nàng Nhã mắt tròn mắt dẹt, nấc nhẹ 1 cái: " Thiên a~ Công hiệu vậy sao? Lẽ nào mình đùa quá rồi? "

Jung Kookie chạy thục mạng, không cần biết cũng không cần quan tâm tới gì hết, giờ chỉ quan tâm tới cái mạng này thôi. Ô kìa, có khói lửa gì đâu ta? Trẻ vẫn chưa tỉnh ngủ sao?

Đột nhiên...

RẦM...UỲNH...

Do mải chạy quá ấy mà, nên không để ý, đâm đầu vô cửa.

Sau khi bị tiếng động vang trời kia làm cho giật mình, anh tỉnh giấc. Mặt mày nhăn nhó, quyết tìm ra đứa nào to gan dám phá bĩnh giấc ngủ ngàn vàng của Kim thiếu gia này.

Cạch! Tiếng cửa phòng mở ra và đập ngay vào mắt là 1 con người đang nằm bất tỉnh trên sàn. Khẽ nhíu mày 1 cái rồi cười thích thú, anh nhấc nó vào phòng.

Trong khi đó Kim Hannie đuổi theo nhóc con kia, vừa hay bắt gặp cảnh này. Aizzz...nàng là hủ đó nha! Ấy mà khoan, 1 trai " 1 gái " mà, hủ gì kia chứ? Chị gái à, bệnh nặng quá rồi đọ :3 

~~~~~~~~~~~~~~~~~  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro