chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vẻ mặt đau đầu của Jungkook Mingyu ngồi đối diện nhìn thấy trong mắt, Mingyu bỗng nhiên hơi muốn cười.

Thật không phải cảm thấy vui khi người gặp họa, chính là hắn nhìn thấy hai con người cũng thiếu hiểu biết về tình cảm quấn lấy nhau, cảnh tượng thật là thú vị.

Chờ Mingyu rời khỏi, Jungkook cầm lấy văn kiện trên bàn, bắt đầu lật xem, những văn kiện này là tham mưu trưởng đưa cho hắn, nội dung bên trong là xây dựng BTS tinh và ngoại giao với những chủng tộc khác.

BTS tinh có thể tiến hành xây dựng phát triển, hiện giờ giao thông ở BTS tinh vẫn dựa vào xe huyền phù, lúc trước Jungkook có đi phòng hội nghị đề cập tới chuyện  nên phát triển giao thông ở BTS tinh, hiện tại trong xấp này có một phần đề nghị liên quan tới việc này.

Như tên của nó, đường ray trên không chính là trực tiếp xây dựng một đường ray trên bầu trời, cần phải quy hoạch con đường trên trời của hành tinh thật tốt, sau đó chúng tôi sẽ sắp xếp một tàu hàng không có khả năng tự lái trên đường ray.

Thế nhưng phải xây dựng đường bao trùm cả hành tinh, cho dù lấy hiệu suất của trùng tộc cũng phải hết mất một năm.

Ngoại trừ xây dựng cơ bản trên tinh cầu, hiện giờ trùng tộc cũng không còn duy trì độc lập, hiện giờ BTS tinh còn có thể buôn bán với bên ngoài thậm chí còn phát triển du lịch.

Nói tới phương diện ngoại giao, lần này trùng tộc hành động ở chuyện Fandom cả tinh tế đều rõ ràng, sau khi chuyện này kết thúc không bao lâu, BTS tinh bên này liên tục nhận được thông tin thử tiếp xúc của các chủng tộc.

Chính là trên tinh võng, hiện giờ cái nhìn của các chủng tộc trong tinh tế đối với trùng tộc khác hơn nhiều, giống như vậy—-

[—(Kombu tinh hệ):  nghe nói lần này tổng bộ tinh minh không bị hủy, trùng tộc đã giúp đỡ rất nhiều, nếu tôi không có người bạn làm việc ở tinh minh xác nhận, ban đầu tôi thật sự không tin.]

[—-(Richiel tinh hệ):  đâu chỉ là giúp đỡ rất nhiều, phải nói là toàn bộ dựa vào trùng tộc, mới không phóng “ Bomb” ra ngoài. Tôi vẫn thực cảm ơn bọn họ, chủng tộc chúng tôi vất vả mới giải quyết được vấn đề nội bộ, mới hòa bình được ít năm, thật sự không muốn hoàn cảnh bên ngoài lại loạn lên.]

[—-(Nords tinh hệ): thời gian này thái độ đối ngoại của trùng tộc cũng rất hữu hảo.]

Số lượng ngoại giao với trùng tộc, chờ sau khi Jungkook kí xong hiệp ước thân thiện được đặt trên bàn, nó sẽ sớm tăng từ số đơn lên số đôi, so với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều.

Nhưng Jungkook vừa xem phần văn kiện này không bao lâu, xem được một trang, trong não Jungkook liền hiện lên câu nói Mingyu đã nói với hắn.

“Bởi vì hắn mê luyến ngài, cho nên mới nghe lời ngài.”

Vẫn đau đầu.

Jungkook đóng văn kiện lại để lên bàn, không thể không tự hỏi hắn phải đối mặt với Taehyung như thế nào.

Jungkook nghĩ, hắn không chỉ trực tiếp phủ định thích của Taehyung, hơn nữa sau khi phủ định, căn bản không có đưa ra lý do cho đối phương, trực tiếp nói không phải.

Khi ấy Taehyung hỏi hắn chỗ nào không phải, hắn không trả lời được.

Hơn nữa nói rất nhiều lần, Jungkook co rút khóe miệng.

Jungkook vừa cảm thấy, vài ngày này con mèo lớn bị hắn phủ định thích có thể rất là tủi thân, nhưng khi nghĩ kĩ lại chuyện này, hắn cảm thấy dùng “rất là tủi thân” cũng không đủ hình dung….

Phủ định và từ chối không giống nhau, nếu là từ chối, hiện giờ Jungkook không cần phải đau đầu như vậy, vấn đề là hắn trực tiếp phủ định đối phương.

Cái này hình như…. Hơi quá đáng.

Không cho Jungkook có nhiều thời gian đau đầu, Taehyung từ quân bộ trở lại phủ đệ, rất nhanh xuất hiện trước mặt Jungkook.

Khoan nói tới tủi thân, tình cảm mãnh liệt như thế thật khó xuất hiện trên người trùng tộc, bởi vì trùng tộc khuyết thiếu tình cảm.

Biểu tình trên khuôn mặt Taehyung thủy chung đều là lãnh đạm, khiến người ta cảm thấy rất là lãnh đạm, nhưng hiện giờ khi đối phương cởi xuống bịt mắt màu đen nhìn Jungkook, không biết có phải bị tâm lý ảnh hưởng hay không, Jungkook không hiểu sao lại cảm thấy, con mèo lớn trước mắt hình như hơi tủi thân.

Jungkook: “….”

Lập tức Jungkook không biết nói như thế nào, dưới tình thế gấp gáp Jungkook vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Ngồi.”

Taehyung hơi hơi hạ mắt, rồi mới nghe theo ngồi xuống bên cạnh.

Con mèo lớn này thực nghe lời, nhưng khi hiểu được nguyên nhân đối phương nghe lời như vậy, trong lòng Jungkook không bình tĩnh như vậy nữa.

Nhận ra thích của Taehyung chính là loại thích kia, Jungkook tự hỏi cảm xúc của mình là gì, bởi vì hắn không thể không đối mặt lúc trước hắn đã làm ra chuyện quá đáng.

Jungkook cố gắng nghĩ mình nên làm thế nào mới có thể cứu vãn một chút chuyện  hắn đã làm ra, suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra, mà lúc này Taehyung ngồi bên cạnh hắn đã lên tiếng trước.

“về chuyện thay đổi đất của BTS tinh tôi đã nghĩ ra một kế hoạch rất tốt, cũng đã bắt đầu tuyển chọn chuyên gia về thổ nhưỡng học, chờ qua một thời gian, chúng ta có thể tiến hành thay đổi đất của tinh cầu này.” Taehyung nói, giọng trầm thấp.

Thay đổi đất sao?

Jungkook nghe xong hơi sửng sốt.

Kỳ thật về chuyện thay đổi đất ở BTS tinh, thời gian trước Taehyung đã triệu tập một cuộc họp, chỉ là độ khó của chuyện này quá cao, gần đây nhóm nhân viên cấp cao của BTS tinh mới nghĩ ra một kế hoạch hài lòng.

Đây là vì vương nhà mình, bọn hắn nhất định phải làm thật hoàn mĩ.

“Chờ sau khi đất được thay đổi xong, btsy tinh có thể trồng hoa mà cậu thích.” Taehyung nhìn Jungkook, khi hắn nói câu này vẻ mặt không hề thay đổi gì, nhưng hắn đang quan sát phản ứng của Jungkook.

Câu nó này khiến Jungkook theo phản xạ chớp chớp mắt, hắn bỗng nhiên không nói nên lời.

Về chuyện hoa, khi Jungkook tới BTS tinh không lâu, hắn đã nói với Taehyung, nếu BTS tinh cũng có hoa thì tốt rồi.

Khi ấy Jungkook nói như thế, nhưng hắn biết đất của BTS tinh không trồng được hoa, cho nên chỉ là một kỳ vọng mà thôi.

Mà Taehyung lại đem câu nói kia của hắn nhớ tới bây giờ.

Ngày hôm đó khi hắn nói ra câu đó con mèo lớn màu bạc này còn chạy sang tinh cầu khác  hái hoa trở về, còn vào trong phòng hắn chờ hắn tỉnh lại tặng cho hắn.

Vài giây không nói nên lời, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Taehyung, Jungkook bỗng nhiên nói một câu: “Cánh của anh, tôi muốn nhìn một lần.”

Nghe thấy câu này, Taehyung không hề lên tiếng trả lời, thế nhưng trong một giây, phía sau hắn liền mở ra một đôi cánh màu bạc thật lớn, hơn nữa hắn còn đưa cánh phải vào tay Jungkook.

Nhưng lúc này Jungkook không có ý định chạm vào cánh bạc của Taehyung, mà là lên tiếng nói: “Cũng muốn xem đuôi nữa.”

Taehyung hạ mặt, đem cái đuôi màu xám bạc di chuyển tới bên tay Jungkook.

Thật sự là rất ngoan…..

Jungkook không nói gì nhìn Taehyung chuyển đuôi và cánh vào tay mình, nói không nên lời cảm giác trong lòng là gì, mà lúc này, hắn lại cảm nhận được ánh mắt Taehyung đặt lên môi hắn.

Lần đầu tiên Taehyung hỏi một vấn đề đến cùng như vậy : « Vì sao thích của tôi không phải là loại hôn lên môi ? »

Jungkook biết lần này hắn khẳng định không thể không trả lời, hơn nữa hắn còn phải sửa đúng sai lầm lúc trước.

« Là loại có thể hôn ở đây, nhưng mà…. Nhưng mà không được. » Jungkook nói lời này ra còn tự cảm thấy thật mâu thuẫn, biểu đạt rất là khó khăn.

Trách lúc trước hắn nói với đối phương, thích của người yêu là có thể hôn chỗ này.

Khi ấy Jungkook là nói, Taehyung đối với hắn không phải là thích, hắn có thể không cần phải nói phức tạp như vậy, chỉ cần để đối phương biết không thể làm như vậy, hiện tại kết quả lại thành lấy đá đập chân mình.

« Vì sao lại không được ? » như Jungkook dự liệu, Taehyung sẽ hỏi câu này, hơn nữa còn mím môi rất rõ ràng.

Trên khuôn mặt lãnh đạm của Taehyung, khi mở miệng cũng không phá tan phần lạnh lùng này, nhưng trong mắt Jungkook vốn còn có sự áy náy, lập tức liền thấy con mèo lớn này càng thêm tủi thân.

Jungkook dưới con mắt chăm chú của Taehyung miễn cưỡng chống đỡ một lúc, cuối cùng cũng không chịu nổi, làm ra một hành động chính hắn cũng không nghĩ tới.

Hắn bỗng nhiên tới gần, hôn nhẹ lên má Taehyung.

Dựng đồng của Taehyung trong nháy mắt co lại thành một sợi dây nhỏ, thân hình kéo căng giống như tiến vào tình trạng chiến đấu, mà ánh mắt chặt chẽ nhìn thanh niên tóc đen trước mặt.

Mặc dù là trạng thái  như vậy, nhưng Taehyung vẫn mím khóe miệng,  hai cánh buông xuống, cái đuôi màu xám bạc cũng yên tĩnh buông xuống.

Ngoại trừ ánh mắt chăm chú nhìn Jungkook, bộ dạng của con mèo này nghiễm nhiên là dáng vẻ được dỗ tốt lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro