Mười.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MƯỜI.

Cuối cùng Jungkook chịu không nổi.

Jungkook không có Taehyung bên cạnh, căn bản là không có lý do gì để mỉm cười.

“Taehyung, cậu ấy thật sự không còn cách nào khác…”

Jimin đã nói một câu như vậy với Jungkook.

Jimin hiểu tình cảm của Taehyung.

Bởi vì quá yêu nên không dám đối mặt.

Bởi vì quá yêu nên sợ làm tổn thương Jungkook, sợ Jungkook bị người khác nhìn với ánh mắt khác thường…

Nếu là như vậy, Taehyung tình nguyện không yêu.

Thế nên, lúc Jungkook cầm kem tươi vị ô mai do chính cậu mua đến tìm Taehyung, lúc đó cậu nhìn thấy, một cô gái đang tựa vào ngực Taehyung, cả hai ngồi trong lớp học, hôn môi.

Cô gái áp tay vào mặt Taehyung.

Đó là động tác Jungkook thích nhất.

Jeon Jungkook luôn áp tay vào khuôn mặt Taehyung mỗi khi anh cười, hiện tại lại bị người khác ngang nhiên cướp mất.

“Thật sự không còn cách nào khác…”

Thì ra ý tứ của Jimin chính là như thế này.

Bởi vì Taehyung yêu người khác, cho nên… vĩnh viễn cũng không có cách…

*

* *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro