2-24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh đèn ngủ mờ ảo hắt lên chiếc giường king size trắng, TaeHyung từ lúc lên giường đã rất nhanh đi vào giấc ngủ, từng tiếng thở đều đều vang bên tai Jungkook khiến cậu chẳng thể ngủ nổi. Ai bảo đã mấy ngày không có ở gần, lại thêm cậu đã ngủ liền cả ngày nay nên bây giờ có cố nhắm mắt cũng không thể ngủ nổi.

  

  Jungkook nhẹ xích lại gần TaeHyung hơn, khẽ gối đầu lên cánh tay anh, cậu kéo cánh tay còn lại của anh đặt lên eo mình. Bây giờ giữa anh và cậu đã không còn khoảng trống nào nữa, hai cánh mũi chạm vào nhau, chỉ cần một trong hai người nhích tới thì sẽ chạm môi. Jungkook mở to mắt nhìn khuôn mặt anh, thật đẹp.

   - "Tiểu bảo bối, em còn chưa ngủ?" TaeHyung tỉnh ngủ từ khi Jungkook xích lại gần anh, nhưng anh không mở mắt, muốn nằm yên xem cậu định làm gì, hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, anh biết cậu đang chăm chú nhìn mình liền mở mắt.

  Trong phút chốc, khuôn mặt Jungkook đỏ bừng, bị bắt quả tang như vậy cậu không xấu hổ không được, cậu ấp úng.

   - "Em....em.... Anh chưa ngủ à?"

   - "Anh ngủ rồi, nhưng bị ai đó nhìn đến cháy da mặt nên không ngủ nỗi nữa" Vừa nói TaeHyung vừa ngồi dậy bật đèn ngủ.

   - "Đồ ngốc, đã ngủ cả ngày rồi nên giờ không thể ngủ nữa đúng không?"

   - "Em.... vâng" Jungkook thấy TaeHyung dậy cũng lật đật bò dậy theo, cậu nhìn anh, khuôn mặt không thể nào đáng yêu hơn được nữa.

   - "Lại đây, anh thức cùng em cho đến khi em ngủ"

  TaeHyung cầm bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Jungkook kéo cậu lại ngồi lên người anh, bản thân thoải mái dựa lên thành giường nhìn cậu.

  Một khoảng không gian im lặng bao trùm, TaeHyung cứ vậy nhìn Jungkook khiến cậu cảm thấy xấu hổ, cậu ôm chặt lấy cổ anh dù có bị anh đẩy ra cũng nhất quyết không buông.

-" Taehyung,  đừng nhìn em như vậy nữa, xấu hổ chết đi được"

  

   - "Jungkookie, hứa với anh, cả cuộc đời này em chỉ có mình anh thôi, được không?" TaeHyung xoa nhẹ lên lưng Jungkook, tay còn lại vòng qua ôm chặt lấy cậu, anh rất sợ phải mất cậu, sợ ngày nào đó cậu không còn yêu anh nữa, trái tim cậu sẽ hướng về nơi khác, sẽ không còn là của anh nữa.

   - "TaeHyung ngốc, em không phải người dễ thay đổi, em đã quá yêu anh rồi, cho dù anh có không thương em nữa, thì em vẫn cứ yêu anh như vậy, không gì có thể thay thế anh được." Jungkook vùi đầu vào cổ của TaeHyung hít lấy mùi hương nam tín trên cơ thể anh thủ thỉ, cánh tay trên cổ TaeHyung siết lại chặt hơn.

  

   - "Cả anh cũng vậy, hứa là phải luôn yêu em như thế này, không được thay đổi nha" Jungkook bất ngờ thả tay ra, cậu nhìn thẳng vào mắt TaeHyung, muốn chắc chắn rằng anh đang thật lòng với cậu.

  

   - "Hmmm....... Để anh nghĩ xem nào, ngoài Jungkookie ra anh còn thích cả phụ nữ nữa, họ cũng rất quyến rũ, anh làm sao có thể chịu nổi" TaeHyung giả vờ đăm chiêu, anh nhìn bộ dáng đáng yêu của Jungkook liền muốn trêu chọc.

   - "Anh dám...... "

   - "Aa...Jungkookie..Jungkook..aa" TaeHyung vội đẩy Jungkook ra, khuôn mặt anh đỏ bừng nhìn Jungkook, đôi mắt cũng đã đỏ lên muốn khóc. Jungkook thì ngược lại, cậu thích thú nhìn thành quả mình vừa làm ra trên cổ anh, đã đỏ lên, còn in dấu đầy đủ cả hàm răng chẳng thiếu một cái.

   - "Em có biết rất đau không?"

   - " Em biết rất đau nên mới làm vậy, cho anh chừa cái tội bướng, lại còn dám nói thích người khác nữa"

    - "Bướng?" TaeHyung trợn tròn mắt, sao Jungkook lại dùng từ này với anh cơ chứ? Nó phải dùng cho cậu mới đúng.

   - "Ừ" Jungkook thản nhiên trả lời mà không biết bản thân đang gặp nguy hiểm, khi cậu đã nhận thấy TaeHyung thay đổi sắc mặt thì đã muộn rồi.

   - "Jungkookie, để xem em còn dám nói linh tinh nữa không" TaeHyung nói, liền đặt tay lên eo cậu mà thọc lét khiến cậu chịu không được mà cười ngặt nghẽo.

   - "TaeHyung.. không đùa... không đùa nữa.."

    - "Anh không đùa" TaeHyung vẫn không dừng lại, anh cuối cùng cũng đã tìm ra phương pháp trừng phạt tiểu bảo bối ương bướng này.

   - "Haha... bỏ em ra... em xin lỗi mà"

   - "Anh chưa thấy sự chân thành của em" TaeHyung đã dừng lại nhưng Jungkook vẫn còn cười ngặt nghẽo, cậu không thể ngừng cười được.

   - "Lần sau em còn dám nói anh bướng nữa không?"

   - "Em không, không dám nữa" Jungkook cười, mặt cậu đỏ cả lên, nước mắt cũng chảy ra vì cười quá nhiều.

   - "Vậy tha cho em lần này" TaeHyung lần nữa lại ôm Jungkook vào lòng, thấy cậu ho vì cười quá nhiều nên cũng thấy tội lỗi, anh vỗ lưng cho cậu.

   - "TaeHyung,...." Jungkook nắm lấy hai bàn tay của TaeHyung kéo ra sau lưng anh, cậu nhìn anh cười gian.

   - "Anh là đồ con bò, haha" Thật sự là không biết sợ, Jungkook lần nữa trêu TaeHyung khi chắc chắn đã khóa được hai cánh tay anh.

   - "Đã chắc chưa?" TaeHyung bình tĩnh nhìn Jungkook.

   - "Rồi" Jungkook cười tự tin trả lời.

   - "Thật không?"

   - "Thật"

   - "Em sẽ không hối hận?" TaeHyung hơi nhích mình Jungkook lập tức nắm chặt tay anh hơn.

   - "Sẽ không"

Vừa dứt lời Taehyung đã nhanh chóng thoát ra khỏi vòng khóa mỏng manh của Jungkook,  mặc kệ sức kháng cự yếu đuối của cậu, anh đẩy cậu ngã xuống giường, bàn tay liên tục thọc lét cậu khiến cậu cười ngặt nghẽo, sức lực vốn đã không thể bằng anh giờ lại bị thọc lét như vậy thành ra chân tay cậu bủn rủn không thể thoát ra được.

-" Em sai rồi, em biết lỗi rồi, Taehyung,  TAEHYUNG!!!" Jungkook cố gắng giãy giụa, cậu cười đến đau cả bụng, chân tay giãy đạp lung tung, cậu chẳng may đá phải đùi non của Taehyung khiến anh bị đau ngã trên người cậu.

-" A!!"

-" Taehyung, em xin lỗi, anh bị đau ở đâu vậy?" Jungkook vội vàng đưa tay tìm vị trí đau của Taehyung mà giúp anh xoa xoa, cậu vẫn đang trong tư thế nằm dưới anh.

-" Jungkookie,  anh đau quá" thực ra thì cũng không đau lắm nhưng Taehyung thấy Jungkook lo lắng như vậy lại muốn chọc cậu.

-" Em xin lỗi, để em xem" Jungkook định ngồi dậy nhưng lại bị Taehyung giữ chặt ấn cậu nằm xuống.

-" Không cần, không cần, em chỉ cần thơm anh thôi là sẽ hết đau"

-" Thật?"

-" Ừ"

-" Aishh, đồ biến thái, anh lại lừa em nữa" Jungkook nhận thấy bản thân vừa bị lừa, cậu khẽ lườm Taehyung

-" Nhanh lên, nhanh lên, aaa....đau quá" Taehyung mặt nhăn ăn vạ

-" Được rồi, thơm nè" Jungkook hơi ngóc đầu dậy, cậu thơm lên trán, lên má Taehyung,  dừng lại một chút, cậu nhìn đôi môi mỏng quyến rũ của anh, có chút do dự.

-" Aaa, anh đau chết mất, Jungkookie à" Taehyung dụi dụi đầu vào ngực Jungkook,  anh từ khi nào lại thích làm mất trò con bò này như vậy chứ?

-" ...." Jungkook im lặng, cậu vẫn nhìn Taehyung,  bàn tay khẽ đặt lên mặt anh kéo lại gần.

* Chụt *

Tưởng rằng đã chuộc lỗi thành công, nhưng ngay khi Jungkook rời môi Taehyung liền bị anh ôm lấy đè xuống mà hôn lấy, anh tham lam mút lấy đôi môi đỏ mọng của cậu, chiếc lưỡi ma quái xâm nhập vào khoang miệng cậu mà làm loạn bên trong.

-" Ưm...mmm, Tae .....Taehyung!" Jungkook cố gắng thoát ra nhưng không thể, cậu yếu đuối vỗ vỗ lên lưng Taehyung mong anh dừng lại.

Taehyung không nói, anh vẫn giữ chặt Jungkook dưới thân mình mà tham lam mút lấy môi cậu, bàn tay to lớn cũng vì vậy mà mò vào trong áo cậu sờ soạng, ngay khi anh vừa kéo áo cậu lên định cởi ra liền bị Jungkook nhanh tay giữ lại.

-" Taehyung"

Động tác hôn dừng lại, anh nhìn thấy trong mắt cậu có sự sợ hãi, hiểu được điều cậu đang lo sợ, anh khẽ vuốt mái tóc mềm.

-" Tiểu bảo bối, đừng sợ, anh sẽ làm em quên hết những chuyện không vui đó" Taehyung nói, ánh mắt chân thành nhìn xoáy sâu vào mắt Jungkook, cậu im lặng, bàn tay cũng dần thả lỏng.

-" Tiếp tục nhé?" Biết cậu không phản đối nhưng Taehyung vẫn tiếp tục hỏi lại.

-" Vâng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook