3-30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook buổi sáng thức dậy, điều đầu tiên là vội vã chạy đến phòng Taehyung, cậu thở phào nhẹ nhõm khi anh cũng vừa mới thức dậy.

"Em giúp anh sắp đồ, mau đi đánh răng rửa mặt". Cứ nghĩ rằng Jungkook sẽ không tiếp tục hăng hái quấn lấy mình nữa, Taehyung hoàn toàn kinh ngạc để cậu đẩy mình vào trong phòng tắm, bản thân lại ở bên ngoài đi qua đi lại bận rộn sắp quần áo cho anh.

Từ đầu đến cuối vẫn là Jungkook chủ động nói chuyện, trên gương mặt xinh đẹp cũng không hề để lộ ra mấy tia khác lạ. Cậu tỉ mỉ đem từng chiếc cúc áo trên ngực Taehyung đóng lại, sau đó giúp anh thắt cà vạt, sắp xếp xong xuôi tất thảy cuối cùng mới lo đến mình. 

Nhiều ngày lặng lẽ trôi qua như vậy. Jungkook vẫn một mực ngoan ngoãn làm vợ hiền, ở công ty thì luôn hoàn thành tất cả công việc được giao, tuyệt nhiên không đem thêm việc về nhà, hầu như tất cả thời gian dành cho Taehyung. Mà Taehyung ngược lại vô cùng lãnh đạm, anh không yêu cầu ở Jungkook điều gì, cũng không lạnh nhạt với cậu nữa, chỉ là im lặng chấp nhận làm theo bất cứ điều gì cậu muốn.

Ngày hôm nay Jungkook lại gặp Taehyung cùng Junghye ở một chỗ cười nói vui vẻ, cậu thất thần xoay người ra khỏi bãi đậu xe mà đi bộ trở về nhà.

Két!

Jungkook kinh ngạc nhìn chiếc xe ô tô phanh gấp một tiếng chói tai ở cách mình chưa tới một mét, ánh đèn xe chiếu vào mắt khiến cậu phải đưa một tay lên để che bớt ánh sáng, đợi khi người ngồi trong xe vội vàng bước xuống chạy đến bên cạnh, cậu hơi nheo mắt, lại nhận ra đúng là Sehun, nhìn anh lo lắng kiểm tra xem trên người cậu có bị thương hay không, Jungkook lúc này mới đưa tầm mắt nhìn xung quanh, tuyệt nhiên không biết mình đã thất thần đi xuống lòng đường như thế nào.

"Jungkook! Em có sao không?". Nhìn Jungkook nãy giờ cứ ngồi nhìn ly sữa ngơ ngác, Sehun không nhịn được mà lên tiếng hỏi. Đáp lại anh cũng chỉ là nụ cười phảng phất buồn, Jungkook cúi đầu lắc nhẹ.

"Em có thể bị làm sao được chứ?".

"Nhìn em không được tốt cho lắm, hay là nên sớm trở về nhà?".

Jungkook nghe Sehun đề nghị, cậu khẽ liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay, mười một giờ, Taehyung không hề gọi điện cho cậu. Lặng lẽ thở dài, Jungkook cuối cùng đem điện thoại nhét vào trong túi rồi đứng dậy. "Cho em quá giang nhé".

"Rất sẵn lòng". Sehun vui vẻ đứng dậy thanh toán tiền, tuy rằng vẫn rất yêu Jungkook, nhưng bởi vì cậu chỉ một lòng hướng về phía Taehyung nên anh cũng hết cách. Chỉ cần cậu được vui vẻ hạnh phúc, anh cũng tự cảm thấy vui lòng.

Xe dừng ở trước cổng tòa biệt thự rộng lớn, Jungkook từ trên xe bước xuống đem áo khoác trả lại cho Sehun.

"Làm phiền anh rồi, cảm ơn". Jungkook khách khí nói, lúc vừa định quay người đi vào liền bị Sehun kéo lại ôm thật chặt, cậu cũng đứng im để mặc anh ôm ghì lấy, không hề phản kháng, giãy giục.

"Jungkook! Anh biết em không thể chấp nhận ai khác ngoài Taehyung. Anh chỉ mong em được hạnh phúc, cho nên... bất kì khi nào em cảm thấy mệt mỏi, hãy tới tìm anh".

"Được". Jungkook không muốn nói nhiều, chỉ thuận ý đồng ý theo Sehun, mặt khác lại không hề chú ý tới, phía sau cánh cửa sổ ở trên tầng hai, Taehyung đang nắm chặt chai rượu đưa lên miệng tu một hơi cạn sạch.

"Mẹ kiếp! Em thế nào vẫn không chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi?". Taehyung hoàn toàn tức giận, từ lúc tối muốn trở về nhà thật sớm cùng cậu làm bữa tối, nhưng lúc trở về nhà người cũng không thấy đâu, chỉ nhận được duy nhất bức ảnh được thủ hạ mà anh phái đi theo ngầm bảo vệ Jungkook chụp ảnh cậu lên xe của Sehun đi mất, sau đó hoàn toàn mất dấu.

Jungkook đẩy cửa phòng đi vào, cậu một mạch tiến vào phòng tắm muốn ngâm nước nóng thư giãn. Đang lúc từ trong bồn tắm bắt đầu đi vào giấc ngủ liền nghe từ ngoài tiếng cửa bị đá mở kêu Rầm! một cái, cậu giật mình đứng dậy, cũng đem áo ngủ mặc vào rồi mới đi ra.

"Hyungie?".

Khi Jungkook vừa ra khỏi cửa, điều đầu tiên cậu nhìn thấy là Taehyung một thân mặc âu phục lộn xộn đang đứng giữa phòng, trong đôi mắt đã không còn sự ôn nhu nhìn cậu mà tròng mắt đỏ ngầu chỉ có giận dữ, giống như hận không thể đem ánh mắt kia lập tức xé nát cậu.

Nhìn thoáng qua Jungkook một lượt từ đầu đến chân, mái tóc vẫn còn ướt nhẹp nhỏ giọt xuống cần cổ trắng mịn, xương quai xanh thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo ngủ mỏng manh, dây lưng buộc hờ hững quanh vòng eo mảnh khảnh, bắp đùi loáng mịn cùng đôi chân trần vô cùng tinh tế. Taehyung bỗng nhiên lại nảy sinh ra suy nghĩ cậu cùng tên đàn ông kia ở bên nhau cả buổi tối, rốt cuộc đã làm những gì rồi?

Nghĩ đến đây, Taehyung không thể kìm chế nổi giận dữ, bàn tay anh nhanh chóng mạnh mẽ vươn ra, một tay vòng lấy eo Jungkook, một tay chế trụ lấy sau gáy cậu, cúi đầu điên cuồng hôn cắn lên môi cậu, không cho cậu bất kỳ cơ hội phản kháng nào, vừa hôn vừa đẩy cậu đi tới vài bước, đem Jungkook áp chặt lên tường.

"Ưm... Hyungie!". Jungkook căn bản không thể động đậy được, thế tiến công cuồng nhiệt vòm họng khiến ý thức của cậu suýt chút nữa đã tan ra, hai tay liều mạng đẩy Taehyung đang dần mất đi khống chế ra, nhưng thân thể cao lớn của anh vẫn không hề nhúc nhích, "Taehyung... ưm... không được...".

"Không được? Tại sao không thể? Trong khi thằng đó thì có thể?". Taehyung càng thêm điên cuồng cắn xé hai mảnh bờ môi của Jungkook, một chân tìm đúng thời cơ chèn vào giữa hai chân cậu. Bàn tay đang ôm chặt lấy eo cậu đột nhiên hạ xuống nâng cái mông cậu lên. "Jeon Jungkook, tôi rốt cuộc cho em còn thiếu thứ gì? Em tại sao vẫn còn tham lam mà đi tìm người đàn ông khác? Có phải em chê tôi kĩ thuật không bằng thằng đó, cho nên vẫn cứ dây dưa nhất quyết không chịu dừng lại?".

"Ưm... không... không có".

"Không có? Em còn muốn bao biện tới bao giờ?". Taehyung khí thế ngày càng hung hang, bàn tay khô khốc nóng rẫy nâng mông Jungkook lên, khiến cho thân thể cậu gần như dán sát lên trên tường, phía trước ngực dây thắt bị tuột ra để lộ ra khoảng ngực loáng mịn, càng thêm thuận tiện để cái miệng Taehyung hành hung.

Bởi vì bị mạnh mẽ tấn công khiến Jungkook trở nên kinh sợ mà hô hấp không thông, cậu giãy giụa, mới quay mặt sang được một bên tránh né, môi Taehyung theo khóe miệng cậu đem nhiệt độ nóng rực triền miên lưu luyến hôn không ngừng nơi cần cổ trăng nõn của cậu.

Đầu gối Taehyung chống đỡ Jungkook trực tiếp đẩy lên trên tường, đem toàn bộ khối than thể của cậu đặt ở bên trên, bàn tay to lớn ôm lấy bờ mông của cậu muốn đem ngón tay tiến vào trong.

"A!" Jungkook bất ngờ bị đau bật tiếng kêu lên nhưng là lúc này đối với Taehyung không hề có tác dụng. 

Cậu giãy giụa mãi không ra, hai tay liều mạng đẩy bờ vai to lớn của anh, kết quả đáp lại là bị anh đem dây lưng trói lại phía trên đầu, càng thêm ghì chặt lấy Jungkook.

"Ưm... Không... Taehyung...đừng...đừng như vậy...xin anh........" 

Jungkook cố gắng vùng vẫy quay đầu né tránh đi nụ hôn bá đạo của Taehyung. Động tác phản kháng như vậy càng khiến cho anh nổi điên hơn, bàn tay to lớn đưa lên chế ngự cằm cậu, bóp lấy xoay mặt cậu đối diện với anh.

"Kêu la cái gì? Chẳng phải em muốn được như vậy sao? Tôi hiện tại không phải đang phục vụ nhu cầu của em rất tốt sao?".

Jungkook mãnh liệt mắc đầu, nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống, "Đừng... Xin anh!".

"Sớm như thế đã cầu xin ? Tôi còn chưa có làm gì em." Nói rồi không để Jungkook tiếp tục phản kháng, Taehyung cúi người vác Jungkook lên vai, đi hướng về phía giường ngủ và ném cậu xuống một cách không thương tiếc. Sau đó chính bản thân mình đem âu phục trên người dần cởi ra.

Jungkook  tuy hai tay bị trói nhưng lại không hề cảm thấy vướng víu. Cậu trở mình muốn xuống giường lại bị anh dễ dàng nắm cổ chân mình kéo về.

"Muốn đi đâu? Sẽ không ai dám giúp đỡ em lúc này đâu." Taehyung vừa nói, anh dùng cả thân thể cường tráng tỳ lên hai chân Jungkook khiến cậu không thể động đậy.

Sau đó với tay lên đầu giường lấy lọ thuốc bôi trơn, bóp ra một mảng lớn trên tay, thô lỗ duỗi hai ngón tay không do dự mà tiến thẳng vào bí huyệt. Động tác mạnh bạo không chút lưu tình vừa xoáy vừa ấn. Thậm chí còn muốn đem cả ngón tay thứ ba, thứ tư đi vào khuếch trương tiểu động nhỏ hẹp.

Jungkook cắn chặt môi cố giấu đi tiếng nức nở, nhưng ngược lại càng khiến cho Taehyung phát tiết đem ngón tay thứ tư xiên vào.

"A....." Jungkook đau đớn hét lên. 

Ngón tay Taehyung không hề lưu tình mà bắt chước tính cụ rút ra cắm vào tiểu huyệt chật ních. Huyệt động Jungkook vì thế mà phát ra tiếng nước nhớp nháp, dâm mỹ tới cực điểm.

" Em xem, nơi này còn thành thật hơn cả cái miệng của em đấy!" Jungkook bởi vì hai tay bị trói nên không thể che lỗ tai lại. Đây không phải là lần đầu tiên Taehyung sử dụng những lời biến thái như vậy với cậu, nhưng lúc này lại vô cùng chật vật xấu hổ.

Đang lúc muốn mở miệng nói gì đó, Jungkook chỉ cảm thấy nơi cấm địa bỗng nhiên trống trải như là chờ mong cái gì đó có thể lấp đầy vào nó, muốn xoay người ngồi dậy thì ngay lập tức lại bị Taehyung nắm lấy hông đè xuống. Sau đó, không báo trước mà đem tính khí thô nóng đâm mạnh vào, gần như muốn hạ gục Jungkook ngay lập tức.

"A!". Đây là lần đầu tiên bị Taehyung không để cậu thỏa mãn phóng thích mà đã lập tức đâm vào. 

Bên trong cậu bị lấp đầy khiến da đầu Jungkook tê rần, cả người run rẩy, nước mắt theo khóe mi tràn ra. 

Cho dù thân thể cậu có bị xâm phạm nhưng nội vách tường vẫn chậm rãi tiếp nhận vật thể thô to của người lớn hơn, thậm chí lúc anh rút ra còn muốn hút lại.

Taehyung dường như cũng phát hiện ra điều gì đó, châm chọc nói: "Em xem, cho dù có là ai đi nữa, cũng chỉ mình tôi mới có đủ khả năng làm em thỏa mãn. Nếu không huyệt nhỏ tại sao lại thành thật tới nỗi hút chặt không cho tôi ra ngoài?".

Phía trước bị bàn tay Taehyng bao lấy, miệng Jungkook cũng bị ngón tay anh chen vào làm cho dịch vị chảy xuống ướt cằm. Thân thể to lớn của Taehyung đè trên lưng cậu ấn xuống, ép cơ thể cậu lún sâu vào chăn đệm mềm mại, chỉ hận giờ phút này không thể cùng cậu hòa làm một.

Loại tư thế này trước đây Taehyung rất hiếm khi sử dụng. Hiện tại lại hứng thú từ phía sau thật mạnh xỏ xuyên khiến tính khí của anh đều có thể đi vào đến nơi sâu nhất trong huyệt động nhỏ bé của cậu. Thậm chí Jungkook bị sinh ra ảo giác rằng vật thô to lớn của anh sắp đâm xuyên cả qua cổ họng cậu.

Thể lực của Taehyung trước giờ vẫn rất tốt, vẫn luôn bảo trì tốc độ, lực chạm mạnh mẽ khiến Jungkook ngay cả rên rỉ thành tiếng cũng không theo kịp, hơi thở đứt quãng càng ngày càng gián đoạn.

Hai bên mông bị anh không thương tiếc đánh bốp bốp, da thịt cũng đều phiếm đỏ hồng hào. Bên trong huyệt nhỏ, vách tràng bị kéo căng ra rồi lại mạnh mẽ bị nhét vào. Thuốc bôi trơn bị hòa tan theo cửa huyệt tràn ra ngoài, dọc theo phía trong đùi non chảy xuống. Lúc này, lọt vào tầm mắt Taehyung hoàn toàn là một hình ảnh dâm mỹ đến cực độ.

Anh nhấc khóe môi, càng dùng sức thật mạnh mà đâm vào. Rốt cuộc khi đến đỉnh điểm thì thoải mái phóng thích ra bên trong cậu. Taehyung lúc này mới trầm thấp thở gấp, nằm nhoài trên lưng Jungkook nhưng tay vẫn chung thủy đặt bên trong bắp đùi thon của cậu nhẹ nhàng nhào nặn.

Trước mắt Jungkook bây giờ tất cả đều biến thành màu đen, cả người không ngừng co giật nằm bất động thở hổn hển, một hồi sau liền ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Sau một đêm kịch liệt vận động, Taehyung uể oải thức dậy bởi tiếng chuông điện thoại vang lên. Khi nghe máy xong liền ném máy qua một bên, lúc này cảm thấy có gì đó không đúng, có điểm nào đó sai sai một mực mở mắt ra nhìn.

Gian phòng với tông màu trắng. Trong phòng ngoài chiếc bàn làm việc cùng chiếc giường anh đang nằm chỉ có thêm duy nhất một chiếc tủ nhỏ đựng quần áo. Thất thần thêm hồi lâu, anh lúc này mới di chuyển tầm mắt nhìn xuống thân thể mềm mại đang nằm trong lồng ngực mình.

Mái tóc đen tuyền tùy ý xõa trên bờ vai anh, gương mặt đang say ngủ vẫn úp trong lồng ngực anh. Taehyung từ từ xác nhận xúc cảm mềm mịn đang truyền đến từ lòng bàn tay mình thì lúc này mới ý thức được cả mình và người kia đều không mặc đồ. Mà nơi bí huyệt của cậu vẫn còn bị tính khí của anh lưu lại cùng tinh dịch nhóp nhép.

Mình đã làm cái gì thế này? Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Taehyung, anh lúc này mới khẽ lật chăn lên nhìn xuống cơ thể trần trụi của Jungkook. Trên cổ, ngực, bụng, thậm chí là trên đùi...đâu đâu cũng chi chít dày đặc dấu hôn chói mắt. Chưa kể có vài chỗ còn bị anh nghiến răng cắn đến đọng máu khô lại.

Nhẹ nhàng đặt Jungkook xuống giường, Taehyung xốc chăn muốn ngồi dậy lại bị cậu vô thức ôm chặt lấy, môi đỏ còn hơi sứng tấy khẽ mấp máy: "Đừng...Taehyung... Đừng rời xa em".

"Được. Sẽ không đi đâu cả." Taehyung lần thứ hai nằm xuống ôm Jungkook vào lòng. Bởi vì có lẽ cả đêm bị hành hạ, lật qua lật lại làm đủ mọi tư thế nên hiện tại cậu ngủ vô cùng sâu giấc, sâu không hề hay biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taekook