8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Kim Thái Hanh biết Lý Tiểu Xảo đã dùng quỷ kế lừa hắn thì ngay lập tức lấy điện thoại gọi cho mọi người thông báo về việc của anh. Gọi đi gọi lại cuối cùng trời sáng khi nào không hay.

Cả hai người mẹ cùng em trai và Tạ Tú Bân ngay cả Khương Nam Tuyên và Khương Đình Lập cũng có mặt.

Lưu Hải là cảnh sát quen thuộc với gia đình hai bên có thể nói là nhận thức rất sâu.

Họ nhờ anh tìm Điền Chính Quốc anh cũng giúp.

Lưu Hải nói: "Nếu theo những gì Thái Hanh nói nãy giờ có khả năng Lý Tiểu Xảo biết vị trí của Chính Quốc đang ở hiện tại."

"Vậy thì cứ bắt nó lại rồi hỏi" Mẹ Kim Thái Hanh tức giận nói.

"Không được như thế có khả năng không hỏi được gì mà ngược lại sẽ kinh động đến Lý Vũ và đưa Chính Quốc đi nơi khác."

"Vậy bây giờ phải làm sao?" Kim Thái Bảo hỏi.

"Cách tốt nhất là để Thái Hanh tiếp cận cô ta rồi tìm sơ hở."

"Được em đồng ý chỉ cần đem được anh ấy về làm gì em cũng sẽ làm." Kim Thái Hanh kiên định nói.
___

Anh đang cảm thấy chán nản cái tên Lý Vũ đó vẫn chưa ló cái mặt ra ,mấy tên koa đúng giờ cơm sẽ đem đồ ăn tới.

Điền Chính Quốc tất nhiên là sẽ ăn vì nếu không ăn thì đâu có sức mà chạy khỏi cái nơi chết tiệt này.

Vừa suy nghĩ thì cửa mở cơm được đưa đến.

Anh nhìn chằm chằm tên đem cơm vào và tên canh ở cửa nếu đoán không lầm thì chìa khoá trong tay tên canh của vì vậy anh cần khiến cả hai bước vào.

Nhưng mà bằng cách nào mới là điều quan trọng, thật phiền phức mà.

" Ăn cơm." Tên kia đặt cơm xuống trước mặt anh vẻ mặt dữ tợn trừng mắt với anh nói.

Anh lúc đầu sẽ có hơi sợ nhưng mà bây giờ nhìn quen rồi nên không sợ hắn.

Tên canh cửa sau khi tên này vào đã đóng cửa lại vì vậy sẽ không nhìn thấy tình hình bên trong đâu ha.

Anh nghĩ như vậy rồi lại nhìn tên trước mặt này đăm chiêu suy nghĩ.

Tên hung dữ kia thấy anh nhìn chằm chằm mình thì lớn tiếng nói: "Ăn hay không ăn?"

" Ăn ăn, đương nhiên phải ăn rồi."

Anh cầm lấy khay cơm nhưng vẫn không biết làm thế nào bây giờ, phải chi có cục đá ở đây thì hay rồi.

Tên kia phải chờ anh ăn xong rồi cầm đĩa đi nên vẫn ở trong phòng.

Vừa ăn vừa suy nghĩ, sau khi ăn xong anh nhìn cái đĩa thì nảy ra một ý.

Tên kia vừa đưa tay thì anh khẽ run tay một chút và 'choang' toàn bộ đĩa rơi xuống.

Tên kia đen mặt nhìn anh như thể anh không giải thích thì anh sẽ lập tức chết chắc.

Anh vẻ mặt vô tội nói: "Đại ca à anh làm bộ mặt đáng sợ như vậy khiến tôi sợ chết khiếp nên tay có chút run."

Tên kia không truy vấn nữa có vẻ là tin lời của anh nên bỏ qua.

Hắn vừa cúi xuống thì anh đã nhanh tay túm ngay sợi khoá sắt thòng qua cổ hắn thiết lại.

Tên kia thấy anh có hành động nên phản kháng nhưng anh dáng người nhỏ hơn hắn rất nhiều nên đứng phía sau hắn khiến hắn không thể làm gì được anh.

Vật lộn một hồi cuối cùng tên to con đó cùng tạm ngất qua đi.

Anh nằm trên giường thở hồng hộc nghĩ thật khó chơi.

Người bên ngoài có vẻ nghe tiếng động bên trong nên mở cửa lạch cạch đi vào.

Anh vội giả chết nằm trên giường, tên vừa bước vào đến xem tên to con kia trước thấy hắn vẫn còn thở thì cũng không lo nhiều, hắn nhanh chóng nhìn về phía anh.

Hắn từ từ lại gần xem xét anh, hai mắt anh vẫn nhắm nghiền thì nghĩ có thể là cọ sát nhưng tổn thất là cả hai.

Hắn vừa quay lưng lại với anh muốn đến gọi tên to con dậy thì anh từ đằng sau đánh thật mạnh vào sau gáy hắn khiến hắn bất tỉnh tại chỗ.

Anh tiến lại lục lọi người hắn cuối cùng tìm ra chìa khoá.

Anh vội vàng mở khoá, rồi ra khỏi căn phòng đó.

Mới đầu anh còn nghĩ sao chỉ có hai tên canh chừng nhưng khi gần ra ngoài anh mới thấy có mấy tên đang ngồi ăn uống vui vẻ nhìn chúng có vẻ không lợi hại lắm anh đối phó được nhưng cũng không nên mạo hiểm quá.

Anh lén lút đi qua chúng cố gắng làm cử chỉ nhẹ nhàng nhất nhưng lúc này một tên lạ mặt đột nhiên xuất hiện trước mặt anh khiến anh hoảng hồn hét lên một tiếng.

Cũng nhờ tiếng hét này mà mấy tên vẫn đang vui vẻ kia chú ý về bên anh. Anh thấy không ổn lập tức cho tên trước mặt một cú cho đỡ tức rồi nhanh chóng co giò lên chạy.

Nhưng đời không như mơ anh vừa gần chạm đến cửa thì đã có vài tên kéo anh lại.

Vì vậy anh lại phải vật lộn thêm một hồi.

' rầm ' 'bốp' ' keng '

Tiếng đánh nhau xen trong tiếng đổ vỡ nghe thật đáng sợ. Không biết qua bao lâu cuối cùng mảnh ồn ào này cũng dừng lại.

Anh hiện tại kiệt sức nếu đến thêm vài tên nữa chỉ có thể giơ tay chịu trói nhưng hiển nhiên là chúng đều gục hết rồi.

Anh lấy khoá mở cửa, khi ra ngoài mới thấy bộ dáng chật vật lúc này  của mình. Bên khoé miệng có một chút máu hiển nhiên là do bị ăn một đấm của những tên kia. Tay đã trầy xước do va chạm mấy thứ trong nhà.

Haiz, muốn thoát ra thật khó khăn mà.

Nhưng anh công nhận đó là tên Lý Vũ này thật biết chọn nơi, anh đi trên đường ban ngày mà nó còn vắng vẻ hơn ban đêm.

Anh vừa đi vừa tìm kiếm xem có thể thấy một bóng người hay không.
___

Lý Tiểu Xảo hiện tại đang ngồi đối diện Kim Thái Hanh tại một quán cafe.

Cô ta không thể ngờ hắn lại chỉ động hẹn cô gặp mặt.

Kim Thái Hanh hiện tại cố nén bức xúc trước mặt cô ta, khuôn mặt vẫn là lạnh tanh nhưng có trời mới biết hiện tại hắn lo lắng cho anh đến mức nào.

Lý Tiểu Xảo có vẻ cũng không phải là người không não ,cô ta nhanh chóng nghĩ đến một lí do khiến hắn hẹn cô ra đây.

Đó là Điền Chính Quốc, có vẻ hắn đã biết anh mất tích và muốn dò hỏi thông tin nên mới hẹn cô ta ra.

Vì vậy để chắc chắn Lý Tiểu Xảo mở miệng hỏi :

- Thái Hanh anh rốt cuộc là hẹn em làm gì ?

- ...

Kim Thái Hanh vẫn im lặng không nói gì.

Lý Tiểu Xảo lại tiếp tục nói :

- nếu là về Điền Chính Quốc vậy thì khuyên anh đừng mơ tưởng tìm được anh ta.

Lần này Kim Thái Hanh kích động khi nghe ba từ 'Điền Chính Quốc ' hắn ta đứng phắt dậy nói :

- rốt cuộc cô biết những gì về chuyện anh ấy biến mất.

- ha ,biết gì? Biết gì được chứ? Chỉ là biết anh ta ở đâu, tình trạng ra sao thôi.

Khi nói Lý Tiểu Xảo còn nhìn hắn đầy khiêu khích trong lời nói cũng đầu châm chọc.

Kim Thái Hanh tức giận :

- tốt nhất cô không nên đụng tới anh ấy ,nếu không tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau khổ.

- hừ tìm được anh ta đi rồi nói tới chuyện đó.

Nói xong cô ta đứng dậy bỏ đi để lại hắn ở đó với ánh mắt như muốn giết người.

Kim Thái Bảo cũng đi theo nên khi cô ta vừa đi cậu đã nhanh chóng hỏi han tình hình từ anh trai.

- anh ,cô ta nói gì vậy ? Anh Quốc mất tích có phải liên quan đến cô ta?

- cô ta biết anh ấy hiện tại ở đâu, em mau chóng bảo anh Lưu Hải cho người theo sát mọi nhất cử nhất động của cô ta, còn nữa nhờ anh ấy giúp anh điều tra một người.

- điều tra ai người đó thì liên quan gì đến chuyện anh Quốc mất tích.

- điều tra Lý Vũ, tên này có khả năng là kẻ đứng sau vì vậy cần phải đề phòng hắn.

Kim Thái Bảo nghe xong cũng tức tốc gọi điện cho Lưu Hải về việc hắn nói, xong lại gọi cho mẹ thông báo tính hình hiện tại để họ không lo lắng.
___

Anh hiện tại rất ghét cái nơi này, một nơi mà đi suốt chặng đường cũng không thấy bóng người đến một con sâu cũng không có.

Anh mệt mỏi chống tay nghỉ ngơi tạm thời tại một ven đường.

Đột nhiên một chiếc xe từ xa đi tới, nhìn chiếc xe có vẻ là chở hàng đi giao.

Anh ngay lập tức giơ tay gọi chiếc xe dừng lại.

Lúc này anh thấy có thêm một chiếc xe khác đang tức tốc lao đến phía mình.

Xe chở hàng kia vừa dừng lại cạnh anh, người lái xe hỏi :

- chàng trai chuyện gì vậy ?

- xin hỏi có thể giúp tôi làm một việc ?

- chuyện gì vậy ? Sao cậu lại bị thương có chuyện gì sao ?

- không còn thời gian nữa , làm phiền mang theo thứ này đến Kim thị tìm người tên Kim Thái Hanh rồi đưa cái này cho cậu ta sẵn tiện nói địa chỉ ở đây cậu ta sẽ hiểu.

- đã xảy ra chuyện gì cậu nói tôi sẽ giúp.

- không thể mau cầm rồi đi bọn họ sắp đến.

Anh vội vang đưa đồ cho người lái xe đó vừa định bỏ đi thì chiếc xe khác chặn lại Lý Vũ từ trên xe bước xuống.

- Điền Chính Quốc a ,đâu cần phải cực khổ như vậy ,chỉ cần ngoan ngoãn ở yên một chỗ là được.

Người lái xe trên chiếc xe chở hàng thấy anh đi xa xe mình thì bị xe khác chặn lại hơn nữa còn nhiều người vây anh lại biết anh gặp nguy hiểm vì vậy cũng theo lời anh nói , người đó vội vàng lái xe đi.

Điền Chính Quốc biết được xe chở hàng đã đi xa thì cũng yên tâm hơn, anh hi vọng Kim Thái Hanh sẽ sớm tìm ra anh.

Đối mặt với Lý Vũ anh châm chọc nói.

- không phiền Lý tổng đây nhọc lòng ,nếu không nhờ anh sao tôi bị nhốt ở cái nơi chết tiệt này.

- aizya ,thật mạnh miệng mà.

Lý Vũ ra hiệu cho đám người kia giữ anh lại , anh bị giữ lại cũng không còn sức lực mà phản kháng chỉ để mặc chúng khoá tay anh lại.

Lý Vũ đi đến trước mặt anh tay miết nhẹ vết thương ở khoé môi anh nói :

- Điền Chính Quốc a, nếu không ngoan ngoãn sẽ bị trừng phạt phải không.

Nói xong như vậy còn nhìn anh với ánh mắt thích thú.

Anh ghê tởm nhất cái ánh mắt này của Lý Vũ ,ánh mắt cất chứa những thứ dơ bẩn.

Lý Vũ hạ lệnh cho người đưa anh lên xe hắn cũng lên ngồi ngay bên cạnh anh ra lệnh cho chúng quay lại nơi ban đầu nhốt anh.

_______

15/5/23.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro