chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Jeon Jungkook tỉnh dậy thì đã là buổi chiều ngày hôm sau, cậu đảo mắt nhìn xung quanh thì nhận ra đây là phòng của mình... Có khi nào chuyện tối qua chỉ là một cơn ác mộng... Đúng vậy, chỉ là ác mộng thôi...

Sau khi định thần lại, cậu chồm dậy thì thắt lưng và hậu huyệt truyền đến một cơn đau khiến cậu co người "A" một tiếng... Chết tiệt! Tất cả là sự thật... Tối qua cậu thật sự đã bị nam nhân thượng, mà ngay cả mặt của hắn ra sao cậu cũng không biết.

Hắn là ai? Hắn làm sao biết tên cậu? Cậu bằng cách nào về được phòng của mình? Trong đầu Jeon Jungkook hiện ra hàng tá câu hỏi, cậu nghĩ ngợi một hồi liền cảm thấy đau đầu...

"Thôi không nghĩ nữa, coi như bị chó cắn", cậu vò vò đầu tự nói với bản thân. Liếc nhìn đồng hồ đã chỉ đúng 5 giờ chiều, cậu liền phát giác hôm nay mình không đi làm, lại còn không gọi điện thoại xin phép... một cơn buồn tủi ùa tới khiến cậu thật muốn khóc. Cậu chợt nhận ra, ở Seoul này cậu quả thật rất cô đơn. Suy nghĩ một hồi thì chợt điện thoại vang lên làm cậu giật mình.

"Alo, cậu vẫn ổn chứ? Tối qua tôi vui quá xoay đi xoay lại thì chả thấy cậu và Trưởng phòng Park đâu nữa", đầu dây bên kia truyền tới giọng nói quen thuộc, đó là Mingyu.

"Hôm nay tôi có chút không được khỏe, nhưng lại quên xin phép nghỉ...", Jeon Jungkook ủ rũ nói.

"A, cậu yên tâm, tôi không thấy cậu đi làm thì đã chạy đến chổ Giám đốc Lee xin phép rồi. Nhưng lạ là Giám đốc Lee chẳng những không hỏi lý do mà còn bảo cậu cứ ở nhà nghỉ ngơi. Cậu nói xem như vậy có lạ không?", Mingyu thấy có chút kỳ lạ.

"Là vậy sao? Thật kỳ lạ...", cậu nghe Mingyu nói cũng lấy làm thắc mắc, trong sâu thẳm tâm trí có một tia suy nghĩ hoang đường xẹt qua: Có khi nào là Giám đốc Lee, sau đó liền lắc đầu bác bỏ. Loại chuyện này tốt nhất là không nghĩ tới nữa.

"Jungkook, cậu có nghe tôi nói gì không, này?", Mingyu nói một lúc thì không thấy cậu trả lời, liền lớn tiếng gọi.

"A... Tôi đây. Cậu nói gì?", Jeon Jungkook hoàn hồn, vội vàng trả lời y.

"Uầy, tôi bảo là tối nay đi hẹn hò nhóm đi. Cậu cũng nên có bạn gái rồi a!",Mingyu thông thả nói.

Nghe Mingyu nói đến hẹn hò, cậu mới phát giác đúng là bây giờ cậu nên có bạn gái, sau sự việc tối qua cậu càng phải có bạn gái: "ĐÚNG... Tối nay xem mắt đi", cậu không chút nghĩ ngợi liền đồng ý với Mingyu.

"Ô hay, hôm nay cậu hưởng ứng nhiệt tình thế? Bình thường có chịu đi đâu?", Y nghe cậu hấp tấp đồng ý, không khỏi cảm thấy có chút khác ngày thường.

"À ha ha... chỉ là tôi cảm thấy cậu nói đúng. Tôi nên có bạn gái ha ha. Quyết định như vậy, tối gặp a!", Jeon Jungkook cười cười như thể đó là điều hiển nhiên, sau đó vội vàng chào tạm biệt rồi tắt máy.

...

Đúng 8 giờ tối, Mingyu lái xe đến đón Jeon Jungkook, cả hai cùng đến một nhà hàng cũng khá sang trọng ở gần công ty để gặp mặt đối tượng.

"Chào Jeon tiên sinh! Em là Mina. Hân hạnh được gặp!", Jeon Jungkook vừa ngồi vào bàn thì cô gái đối điện đã đưa tay ra ý muốn bắt tay cậu. Bởi vì đây là lần đầu tiên hẹn hò kiểu này, nên cậu có chút không quen, liền nhìn sang Mingyu.

Y thấy biểu hiện vụng về của cậu, liền thở ra: "Hầy, Mina tiểu thư đã có thiện cảm với cậu như vậy, còn không mau đáp lễ", nghe Mingyu nói vậy, cậu liền nắm lấy đôi tay mềm mại của Mina gập một cái. Cả bàn ba người không khỏi bật cười trước sự thật thà của cậu.

Mingyu thấy việc tốt tiến triển thuận lợi, liền nhanh tay nhanh chân mời mọi người ngồi xuống, gọi món ăn rồi cùng nhau trò chuyện.

"Nghe danh Jeon tiên sinh đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt",Mina đưa đôi mắt hữu tình hữu ý nhìn Jeon Jungkook. Quả thật cô nàng đang rất có hứng thú với cậu.

"Cứ gọi tôi là Jungkook. Em làm sao biết tôi?", Cậu có chút thắc mắc, cậu chỉ là một nhân viên kế toán bình thường, tên không phải ai cũng biết chứ đừng nói đến danh.

"A, được làm việc ở AC Bank quả thật không dễ... huống hồ anh lại khôi ngô như thế này...", Mina ngại ngùng đáp...

Thấy cô bạn của mình có vẻ ngập ngừng, Jung A liền trêu chọc: "Ây da, Nana cậu thật là, có phải đã thích Jeon tiên sinh rồi không?".

Jeon Jungkook nghe Jung A nói vậy, liền nhìn sang Mina tỏ vẻ bất ngờ. Mina thấy cả ba đều đang hướng về phía mình, liền xấu hổ che mặt nói: "Mọi người thật là... Sao lại hỏi thẳng tôi như vậy chứ? Thật làm người ta ngại muốn chết".

Mingyu cơ hồ nhìn ra Mina tiểu thư xinh đẹp, dịu dàng này đã chấm Jeon Jungkook, liền được nước đẩy thuyền: "A ha ha, vậy thì thật là tốt, thật ra Jeon tiên sinh đây cũng có ý muốn kết giao với Mina tiểu thư".

Mingyu và Jung A kẻ tung người hứng làm tròn nghĩa vụ ông mai bà mối, còn Jeon Jungkook và Mina chỉ biết ngồi im lặng xem hai người họ biểu diễn. Sau khi ăn xong, theo phép lịch sự, Jeon Jungkook chịu trách nhiệm đưa Mina về nhà. Còn Mingyu và Jung A chả biết thế nào, vừa mới ra khỏi nhà hàng là vẫy tay đi mất.

"Jungkook, anh có thể đưa em đến nhà anh chơi một chút không?", Mina dáng vẻ có chút ngại ngùng nói với Jeon Jungkook

"Hả? chuyện này... Ưm có chút không nên", Jeon Jungkook không phải là một người tùy tiện, cậu từng quen qua vài người, nhưng họ quá chủ động nên làm cậu cảm thấy có chút choáng ngợp. Vậy nên dù cậu đã 22 tuổi, nhưng các mối quan hệ trước đây cũng chỉ dừng lại ở mức độ nắm tay, hôn môi.

"Em thích anh! Thật sự muốn gần gũi anh một chút",Mina lấy hết can đảm đưa tay lên nắm lấy tay cậu.

Nhìn thấy khóe mắt Mina có chút long lanh, cậu liền không đành lòng. Lúc trước mỗi khi JungMi(em gái Jungkook) khóc, dù rất muốn nhưng cậu không biết phải an ủi như thế nào? Con gái thật sự khó hiểu mà.

"Được rồi... Để anh gọi taxi!", cậu rời tay Mina, vội đi ra đường lớn vẫy xe.

Jeon Jungkook ở một chung cư khá tiện nghi cách công ty không xa, do lương bổng của AC Bank khá tốt nên cuộc sống của cậu cũng rất thoải mái, mỗi tháng đều gửi ít tiền về cho gia đình. Cậu là người gọn gàng nên dù chỉ ở một mình nhưng căn hộ của cậu vẫn luôn sạch sẽ, ngăn nắp.

Bây giờ đã là 10h30 tối, cậu đồng ý đưa Mina đến nhà cũng có nghĩa là tối nay cô sẽ ngủ lại. Bản thân cậu luôn tin tưởng phẩm chất của mình, không bao giờ có ý nghĩ đen tối với phụ nữ, nên đối với Mina cũng vậy, cậu dự là nếu tối nay cô ở lại thì cậu sẽ ngủ ở phòng khách.

"Em uống gì tôi lấy giúp em?", Jeon Jungkook đi vào bếp mở tủ lạnh lướt tay qua lại, từ tốn hỏi vọng ra.

"Em muốn uống bia", Mina ngọt ngào đáp.

Vừa nghe Mina nói, Jeon Jungkook liền dừng động tác, cơ hồ biết được ý nghĩ của Mina, đây chính là gián tiếp câu dẫn câu.

"Hừm... Em là muốn...", cậu hừ lạnh một tiếng rồi xoay mặt lại thì đã nhận ngay một cái chạm môi của Mina.

Jeon Jungkook vì bất ngờ mà lùi về sau, ngã lưng vào tủ lạnh, đứng hình vài giây










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro