Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Âu, Châu Âu, haha, tuyệt quá! Cuối cùng cũng thỏa mong ước rồi.

Ngồi trên máy bay nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời thật xanh nha!

Tuy nhiên điều làm cậu cảm thấy khó hiểu chính là, từ lúc cậu đăng ký tới giờ, người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo kính đen vẫn còn đi theo cậu, hơn nữa chỗ ngồi cũng sát bên cạnh cậu!

Không phải cậu bất mãn với anh ta, mà là cảm thấy kì quái, trên máy bay cũng không thấy anh ta cởi mũ với kính râm ra, càng quái lạ hơn là cậu lại cảm thấy anh ta rất giống cái tên cướp đi đêm đầu của cậu.

Quên đi, đây không phải chuyện của mình, tốt nhất là không nên để ý mấy chuyện tế nhị này.

-Bé yêu, nhanh như vậy đã quên anh luôn rồi! Thế nhưng anh vẫn còn nhớ cưng rất rõ!

Anh dán sát vào tai cậu, ái muội nói:

-Ngay cả những nơi nhạy cảm của cưng cũng nhớ rất rõ!

Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu tháo mắt kính cùng mũ xuống. Ối giời ơi! Tên dã thú biến thái đó sao lại ở chỗ này?

-Sao anh lại ở đây?

Cậu không phải là hoa mắt rồi chứ?

-Đương nhiên là muốn đi chơi rồi! Tôi vất vả lắm mới thoát khỏi mớ công việc, bây giờ phải vui vẻ hưởng thụ mới được. Ngược lại cậu, thật sự rất trùng hợp nha! Lại được ngồi ngay bên cạnh cậu.

Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng, đáng tiếc cậu không phát hiện ra.

-A… Ha haha… Thật đúng là trùng hợp nha!

Khóe miệng cậu giựt giựt. Cậu có thể đổi chỗ được không? Cậu thật sự không muốn nhìn thấy người đàn ông này nữa, một khi nhìn thấy hắn liền khiến cậu nhớ lại cái đêm đáng xấu hổ đó, nhớ đến chính mình ở dưới thân không biết xấu hổ mà mà đòi hỏi hắn thế nào.

Người đó đột nhiên nắm lấy tay cậu, ghé vào lỗ tai cậu nói:

-Hôm đó tại sao không nói một tiếng đã bỏ đi? Tôi tìm cậu rất lâu rồi nha, cậu làm cho tôi không cách nào quên được bộ dáng quyến rũ của cậu ở dưới thân tôi rên rỉ thở dốc, hại tôi không thể tìm người khác, nhắm mắt lại cũng nhìn thấy bộ dáng gợi cảm vừa khóc vừa nói không muốn của cậu.

Nói xong còn liếm một cái lên tai cậu. Cậu rùng mình, bịt miệng hắn lại:

-Không được nói nữa! Đó đã là chuyện quá khứ rồi, anh phải quên nó đi. Lần ấy bởi vì tôi uống say, cho nên mới… mới…

-Cho nên mới làm sao?

Anh càng thêm làm càn đưa tay lần xuống hạ thân của cậu.

-Dừng tay! Đừng như vậy!

Cậu xấu hổ tới muốn khóc, lúc trước vì muốn tự thưởng cho bản thân mà mua vé khoang hạng nhất, cũng may khoang hạng nhất cũng không có nhiều người, bằng không với vẻ mặt hiện tại của cậu, gương mặt phiếm hồng, mắt rưng rưng chực khóc chắc chắn sẽ khiến người khác chú ý.

Nhìn thấy dáng vẻ của cậu bây giờ, người đàn ông thật sự rút tay lại dịu dàng giúp cậu xoa xoa hốc mắt.

-Đừng khóc, tôi sẽ đau lòng lắm. Vừa nãy chỉ là giỡn với cậu một chút thôi, trừng phạt cậu cái tội không từ mà biệt, đừng khóc nữa! Ngoan!

Cậu có chút choáng váng, người đàn ông dịu dàng ở trước mặt cậu lúc này cùng với người vừa trêu chọc cậu lúc nãy là cùng một người sao? Người kia dịu dàng cười cười.

-Tuy đã phát sinh quan hệ với cậu rồi, nhưng tôi vẫn chưa biết cậu tên gì?

-Jeon Jung Kook.

Cậu nói tên của mình, nhưng kì thực cậu vẫn còn đang trong trạng thái rung động lúc nãy.

-Kim Tae Hyung.

Anh tiến đến bên tai cậu trầm giọng nói nhỏ.

Hắn cũng không hy vọng làm cho người ta phát hiện ra thân phận của hắn, lần này hắn ngoài việc đi nghỉ phép còn phải lo liệu một chuyện.

Kim? Hắn… Hắn không phải là…

-Anh không phải là tổng tài của tập đoàn Kim thị chứ?

Người kia mỉm cười gật đầu.

Hắn cũng không thường xuất hiện trước công chúng, cho nên bộ dáng của hắn như thế nào cũng rất ít người biết được.

Cậu… có vận may chết tiệt gì vậy? Lại có thể phát sinh quan hệ với người của Kim Thị.

Tập đoàn Kim thị được biết đến là một công ty đa quốc gia thông thường, nhưng nghe nói công ty này là do hắc đạo tổ chức, thật hư thế nào thì không ai biết, tuy nhiên nghe nói tài sản của Tập đoàn Kim thị lên tới hơn một tỉ.

-Cậu muốn tới đâu?

Anh chuyển chủ đề.

-Tôi muốn đến Châu Âu chơi vài ngày, thật vất vả đại ma đầu kia mới cho tôi nghỉ một tháng, tôi đương nhiên phải nhân cơ hội này mà thoải mái hưởng thụ rồi.

Đến Châu Âu du lịch là giấc mơ của cậu, sau khi tốt nghiệp, bởi vì phải giúp bố trả hết số nợ do làm ăn thất bại nên cậu phải lao đầu vào làm việc, mà ông chủ lại không thích nhân viên nghỉ làm, cho nên giấc mộng này chưa thực hiện được.

-Vậy sao? Thật trùng hợp, tôi cũng muốn tới Châu Âu nghỉ phép. Không bằng chúng ta đồng hành cùng nhau luôn đi!

Anh đưa ra lời mời, trong mắt phát ra ánh sáng, nhưng mà với một người chậm tiêu như cậu thì quả thực nhìn không ra.

-Thật không! Thế thì quá tốt rồi! Vậy phải làm phiền anh rồi!

Cậu hưng phấn quá quên luôn chuyện vừa rồi, chỉ một lòng nghĩ đến chuyện có người đi cùng, chuyến đi này không phải sợ nhàm chán rồi.

Không biết rằng kì thực những chuyện xảy ra với cậu, sớm đã nằm trong dự tính của anh.
____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro