_Chap26_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến trường thì trời tối, cổng lại khoá, chìa khoá lại quên đem đi, JungKook thì ngủ trên lưng không thể nào leo tường vào được.

Suy nghĩ một chút Taehyung đành gọi điện nhờ người lấy giúp chìa khoá.

-"Alo!"

-"......"

-"Ừ! MinHun cậu lấy giúp tớ chìa khoá trong ngăn tủ, đem ra cổng giùm tớ.....!"

-"........"

-"Ừm!"

--------
-"Huyng!?"

Ra đến cổng trường YoonGi liền gọi hắn, lúc hắn đi vào cậu mới giật mình khi thấy JungKook đang ngủ sau lưng hắn. Từ nhỏ Taehyung không thích và rát ghét người khác động chạm vào mình, nay thấy Taehyung cõng JungKook ngủ ngon lành sau lưng thì ngạc nhiên vô cùng, xen vào đó là nỗi bất an trong lòng, không phải hyung ấy thích JungKook chứ!

"Không thể nào như vậy được! Nhìn biểu hiện của Huyng ấy đối với JungKook cũng lạnh lùng mà. Nhưng biểu hiện này là sao!? Không giống với tính cách Huyng ấy chút nào, mà bị họ đi đâu về!? Tại sao JungKook lại dược Hyung cõng!?" Trong đầu YoonGi liên tục xuất hiện những câu hỏi vì sao cũng mớ hổn độn khó hiểu trong đầu.

-"MinHun đâu!?"

Thấy YoonGi ra mở cửa, trong đáy mắt hắn hơi bất ngờ, nhung nhanh chống hiểu ra chắc MinHun nhờ.

-"Anh ấy đang vận nên nhờ em ra đây, hai người đi đâu về tối vậy!?"

Rời tầm mắt ra phía sau lưng hắn cậu hỏi, cậu còn muốn hỏi. Hai người đang quen nhau sao!? Nhưng lại thôi.

-"Ừm, đi chơi!"

Hơi bất ngờ về câu trả lời của Taehyung, cậu nở nụ cười gượng gạo, anh họ cũng có khái niệm đi chơi một mình với người khác sau!? Thật bất ngờ, đây có lẽ là điều đáng vui vì Hyung ấy cũng không quá khép kín với mọi người. Nhung sai cậu lại không vui, trong lòng luôn bất an sợ hai người yêu nhau.

Thật chớ trêu, YoonGi chuyển vào trường này không phải vì JungKook sao!?(Au: Em không biết luôn ấy!) trước đây JungKook còn là học sinh trương Busan, còn cậu học trường DaeGu, một lần cậu bị đám du côn bao vây đánh, nhưng vì quá đông không đánh lại hết, đúng lúc JungKook đi chơi với bạn gần đó đi ngang qua, đã xong vào đánh giúp cậu. (Au: làm anh hùng nhưng lại là tiểu mĩ thụ trớ trêu)

Lúc đó cậu có hỏi tên mà JungKook không nói đi luôn, về nhà cậu đã cho người điều tra mất mấy tháng trời mới biết cậu là JungKook, đại ca trường Busan bà là con của Jeon gia giàu có.(Au: Ặc.... Nó sai sai sao ấy)

Không chần trừ , cậu liền xin chuyển vào trường Busan vào được một thân vẩn không thấy JungKook xuất hiện. Đi hỏi thì mới biết JungKook đã chuyển trương nên cậu chuyển tiếp vào đây.

Tưởng vào đây được rồi JungKook sẽ nhớ cậu là ai, vậy mà vẫn không biết, dù hỏi buồn nhung cậu sẽ khiến JungKook nhớ ra....

-"JungKook! Dậy dậy....."

Vừa mới sáng sớm, đang chìm trong giác ngủ sâu, JaeWan đã lôi JungKook dậy, cố lôi cáo chăn chìm trên đầu ngan cản người lôi kéo đang in ổi giọng nhá ngủ vang len.

-"Huyng Jimin cho em ngủ thêm chút nữa thôi, nha, nha hôm nay được nghỉ mà!"

-"Jimin cái đầu cậu, tớ đây là JaeWan!"

-"Sao... Cậu vào được đây!?"

-"Không quan trọng, dậy ngay cho tớ!"

-"......."

-"Cậu mà không dậy tớ đá cậu xuống bây giờ! Dậy mau JungKook!"

-"A shi.. Đừng lôi nữa tớ dậy là được chứ gì!?"

Mở chăn chạy xuống khỏi giường, JungKook nhăn mặt hôm nay được nghỉ mà con nhỏ bạn cũng không tha, mà sao nó vào được đây hay thật, cong hai Huyng mình đâu, mắt nhắm mắt mở đi bìa nhà vệ sinh.

5p sau.....

Tóc tai gọn gàng quần áo chỉnh tề, JungKook đứng trước mặt JaeWan nói.

-"Giờ xong rồi, mới 6h cậu đã lôi tớ dậy làm gì!?"

-"Đi chơi!"

-"CÁI GÌ!?"

Mắt JungKook trợn ngược, miệng há hốc vì đi chơi mà chạy qua phòng cậu lôi cậu dậy lúc 6h. Vì đi chơi mà pha giấc ngủ của cậu, JungKook không nghe lầm chứ!

-"Cậu bé bé cái miệng lại cho tớ, cho các phòng khác và hai hyung cậu còn ngủ chứ!"

JaeWan thấy phản ứng của JungKook hiểu quá, vội lấy tay bịt miệng lại, sợ cái miệng JungKook làm ảnh hưởng đến người khác.

-"Âu... Au... Ả... Um( cậu mau thả tớ ra)"

-"Ok, nhưng cậu không được hét lên đấy!?"

JungKook gật đầu đồng ý xong thì JaeWan yên tâm thả tay ra.

-"Mà JungKook hôm qua cậu đi đâu với Taehyung đưa cậu về vậy, còn ngủ trên lưng người ta nữa chứ!?"

-"Hả..."

-"Khai mau... Hôm qua cậu lé đi chơi phải không!?"

Nheo mắt đầy nguy hiểm, không để JungKook nói câu nào, đúng là hôm qua đi chơi về JungKook bị trật chân nên Taehyung cõng về mà cũng lại chân cậu bây giờ không thấy đau nữa là sao!?

-"Hi.. Đâu có đâu có đâu...."

-"Thành thật sẽ có thưởng, gian dối bổn cô nương giết không tha" JaeWan thấy JungKook không thành thật liền kia vào đầu JungKook một cái.

-"Ấy huhu, cônuowng tha mạng, tiêu nhân đã biết tội, cô nương đại từ đại bi tha cho..."

-"Haha.. Biết vậy thì tốt! Còn không mau khai ra..."

Ánh mắt cáo già JaeWan từ từ đi lại bên JungKook và bất ngờ cù lét làm cho JungKook giật bắn người cười không dừng lại được...

-"Haha... JaeWan... Tha .... Cho .... Tớ...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro